Thường Nhạc cũng không bởi vì gã tránh đòn công kích của mình mà thất vọng, ánh mắt hắn lộ ra khát vọng mãnh liệt hơn, một loại ý chí chiến đấu mạnh mẽ muốn giải phóng hết sức mạnh của bản thân.
Kể từ khi hắn gặp gỡ Thạch Tán Y, trong khoảnh khắc ở bên nhau, sức mạnh trong cơ thể bắt đầu có thay đổi, cái hắn cần chính là sự giải phóng.
Sau khi đối phương chặn được một đòn công kích, gã đột nhiên cảm thấy đằng sau quyền cước của Thường Nhạc ẩn giấu một sức mạnh kỳ quái, rất nhanh đã hướng thẳng tới trái tim của gã.
Dưới tình thế cấp bách, gã vội vã dùng toàn thân để ngăn chặn, nhưng luồng khí kiến như một cây kim sắc bén và bén nhọn, không gì có thể đột phá nổi đòn công kích của hắn.
Gã không khỏi chấn kinh, đột nhiên mở to hai mắt, khi con người gặp nguy hiểm thường muốn nhìn rõ cái gì đó, đây là bản năng phản ứng của con người.
Đương nhiên, sau khi gã mở mắt thì cảm giác có chút không đúng, đáng tiếc gã suy nghĩ nát óc cũng không biết là không thỏa đáng ở chỗ nào, thế nhưng một luồng ánh sáng trắng xóa như ảo mộng đã phá vỡ sự cân bằng trong tầm nhìn của gã.
Một luồng hàn khí, đúng vậy, đó là một đòn công kích rất đáng sợ, không ngờ lại một lần nữa xuất hiện trước mặt, gã hoàn toàn không ngờ rằng luồng hàn khí tới lần này không hề theo sau chủ nhân của nó.
Đáng sợ là Thường Nhạc lại cách gã khoảng mươi bước chân, nhưng luồng hàn khí đột nhiên biến thành phi đao, tiến thẳng tới cổ họng gã.
Mang theo vài phần không cam lòng, gã lảo đảo một chút rồi ngã trên mặt đất.
Thần và Quang Minh kinh ngạc nhìn một màn biến hóa trước mắt. Thân thủ siêu phàm của Thường Nhạc một lần nữa tạo dựng hình tượng chói sáng trong lòng bọn họ, đại ca quả nhiên có chỗ không tầm thường của đại ca.
- Giết người rồi, mau bắt kẻ giết người!
Kim Hye nhìn thi thể nằm trên mặt đất, qua hồi lâu mới chậm rãi tỉnh ngộ, cô hét lên một tiếng sắc bén, người đi đường nghe thấy thanh âm này của cô, ngay lập tức nhanh chân chạy xa.
- ?
Trong đầu Kim Hye hiện ra một câu hỏi lớn.
Thường Nhạc khoan thai đi tới trước mặt Kim Hye, tà ác cười: - Giọng to thật đấy, chất giọng cũng tốt. Sau này khi chúng ta ở trong phòng nghiên cứu triết lý nhân sinh sẽ rất tốt.
- Ai thèm nghiên cứu triết lý nhân sinh với anh. Anh là tên giết người, tôi sẽ không ở cùng tên giết người. Kim Hye nhanh chóng bắt đầu trốn chạy.
Thường Nhạc khóe miệng lộ ra nụ cười tà ác: - Thật sự là một vật sưu tầm không nghe lời, ha ha, có điều bản thiếu gia ta thích!
Hai tay vừa khẽ động, Kim Hye đã bị Thường đại thiếu gia hút trở lại.
Lần này Kim Hye hiểu ra, tại sao lúc trước bản thân mình lại phải biến thành siêu nhân, cô bĩu cái miệng nhỏ nhắn: - Tôi không tin anh có thể quản tôi cả đời. Chỉ cần anh ngủ, tôi sẽ lập tức chạy trốn.
- Chúng ta trở về thôi, tin là Huyết Hổ đã sắp chuẩn bị xong. Thường Nhạc ngước nhìn bầu trời xanh thẳm, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị.
Cha cố, là tự ông đào mộ cho chính mình, Koinu, hợp tác giữa chúng ta vẫn chưa thể kết thúc.
Trên mặt Quang Minh cũng lộ ra nụ cười thản nhiên, vừa rồi khi Thường Nhạc giết tên Kỵ sĩ kia, vừa cho thấy thực lực kinh người của hắn, vừa đại diện hắn đối với gia tộc hút máu.
Chuyện của Arthur Tử Lan vẫn chưa kết thúc, đó mới chỉ là bắt đầu, cô căn bản không cách nào nuốt trôi cơn tức này, ngày mà Thường Nhạc lên máy bay, cô rời khỏi trường học, quay trở về gia tộc.
Từ xưa Arthur có thể trở thành đệ nhất quý tộc nước Anh, tất nhiên phải có chỗ hơn người, vì thế, một khối sức mạnh khổng lồ thuộc gia tộc Arthur đã được khởi động trước.
Cùng với đó, điều này cũng khởi động một trong những khối sức mạnh vững vàng với những thủ hạ vô cùng trung thành của Thường đại thiếu gia.
Sân bay quốc tế Khải Đinh.
Thường Nhạc vừa ra khỏi khoang máy bay, thì nhìn thấy một chiếc xe màu đen có rèm che cách đó không xa, Huyết Hổ bi ai đứng đó, những xe Mercedes Benz to nhỏ nối đua nhau đỗ ở đó, đám tinh anh của gia tộc Công Tôn cũng lần lượt đứng bên mỗi chiếc xe.
Bên cạnh đám tinh anh có ba bốn gã mặc đồ đen, ngoài ra, ở chỗ khác, Kerry cũng mang theo đám anh em Điểm G đứng đợi ở đó, tuy nhiên so với đám người Huyết Hổ, bọn chúng vẫn kém mấy bậc như cũ.
- Tham kiến lão đại, tham kiến chị dâu!
Khi Thường Nhạc đi vào, Huyết Hổ vung tay lên, phía sau nhất loạt hô lên.
Thần sắc Thường Nhạc trở nên cổ quái, Huyết Hổ đánh nhau thì còn có thể, huấn luyện người khác…E rằng vẫn là không thể ngờ nổi!
Khi cửa chiếc xe có rèm được mở ra, thân hình thon thả của Kim Ti xuất hiện trong tầm mắt của Thường Vàng, Thường Nhạt cười nhạt, người phụ nữ mình nhìn trúng sao có thể kém cỏi được!
Kim Ti điềm nhiên mỉm cười bước tới.
Thường Nhạc vươn tay ra, trực tiếp kéo cô vào trong lòng, hôn lên trán Kim Ti một cái, nói: - Cục cưng, em vất vả rồi!
- Lão đại, tôi cũng rất vất vả!
Huyết Hổ cười hì hì bước tới trước.
- Nói đi, anh muốn được thưởng cái gì? Thường Nhạc híp mắt lại, xem ra lần này đồng chí Huyết Hổ có tiến bộ.
- Ha ha, lão đại, tôi muốn tối nay có thể chọc mông cha cố, cho ông ta biết người Trung Quốc không dễ chọc.
- Lão đại, tính cả phần của anh em Điểm G nữa, chúng ta đều từ nhà trường bước ra xã hội, cần phải cố gắng trở thành cánh tay vững chắc của lão đại! Tên tiểu tử Kerry vội vàng tiến lên trước, vẻ mặt chờ mong nói.
Thường Nhạc tà ác cười, ánh mắt hướng sang Thần và Quang Minh.
Thần khẽ gật đầu một cái, còn Quang Minh lại lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bá Vương, Thần, Quang Minh, thêm cả đám Điểm G mà Thường Nhạc mới thành lập trong trường, phân nửa sức mạnh trong trường Kadingweisi đã nằm trong tay Thường Nhạc.
Mà những nguồn sức mạnh này đã được mở ra, không phải người bình thường nào cũng có thể tưởng tượng nổi.
- Bọn họ….đều là thủ hạ của anh sao?
Kim Hye nhìn đám người như lang sói trước mặt, cẩn thận hỏi.
Thường Nhạc lấy tay vỗ nhẹ lên mặt Kim Hye, cười hì hì nói: - Hẳn là thủ hạ của chúng ta. Chẳng lẽ em đã quên thân phận của mình sao? Đường đường là Vương phi của vương triều hắc ám, ai gặp em đều phải chào là chị dâu.
Kim Hye mấp máy miệng, dùng sự trầm mặc để phản kháng!
Chiếc Cadillac màu xanh đi ở phía trước, độc lập và quyến rũ, phía sau là hơn bốn mươi chiếc BMW màu đen, phía trước xe có rèm che khuất thân phận tôn quý ngồi trong xe.
Thường Nhạc tay trái ôm Kim Ti, tay phải cứng rắn ôm lấy Kim Hye, lặng lẽ ngồi ở ghế sau.
Một khi toàn bộ Khải Đinh đã thống nhất, như vậy bản thân đã có chỗ dựa vững chắc, đến lúc đó, hắn hoàn toàn có thể xoay xở vừa dùng để tấn công, lại có thể dùng để phòng thủ khi rút lui.
Đối thủ cũ Tư Đồ Lôi Minh, không thể tha thứ cho đám Nhật Bản đó. Cái gọi là Kỵ sĩ Thần thánh chính nghĩa, đám thầy tu khoác áo da dê và cả mấy người bạn mới người Hàn Quốc nữa.
Nếu như thêm những nhân tố không định như gia tộc Arthur, siêu đặc vụ của Mỹ, mối thù gia tộc Mộ Dung đối với hắn, Lãnh gia luôn duy trì vị thế trung lập, tổ chức sát thủ thần bí, Sở Thiên Hùng – một trong ba tên trùm xã hội đen, đã chết dưới tay đám bạn bè lang sói thối nát, cái tên Cổ công tử trên danh nghĩa đã quy thuận, v.v..., đối thủ cũng thật phong phú nha!
Nhớ đến gia tộc Mộ Dung, Thường Nhạc cau mày lại, lần trước sau khi Mộ Dung Trường Thiên bị giết, vì sao gia tộc Mộ Dung lại khẳng định là do hắn làm? Trong lòng hắn luôn có cảm giác sau lưng hắn đang có một đôi mắt chằm chằm nhìn hắn, chủ nhân của đôi mắt kia rốt cuộc là ai?
- Chẳng lẽ Mộ Dung Trường Thiên chưa chết?
Khi loại ý nghĩ này vừa mới nảy sinh trong đầu đã bị Thường Nhạc nhanh chóng bác bỏ, cái chết của Mộ Dung Trường Thiên căn bản không có gì phải hoài nghi, nhưng vì sao loại ý nghĩ này lại xuất hiện?
Thường Nhạc luôn rất tin tưởng vào cảm giác của bản thân, cái gọi là không có lửa làm sao có khói, hắn híp mắt lại, bất luận là Mộ Dung Trường Thiên rốt cuộc như thế nào, hắn nhất định phải nhổ tận gốc gia tộc Mộ Dung.
Về phần Mộ Dung Quỷ Linh…Nếu Thần không thể khuyên giải được, cô chỉ có con đường chết!
Nhớ tới Mộ Dung Quỷ Linh, trong đầu Thường Nhạc bất giác xuất hiện một bóng dáng quyến rũ của Nô, kể từ khi hắn đoạt cô từ trong tay Sở Thiên Hùng.
Lần đó sau khi hai người đạt tới đỉnh cao dục vọng, không ngờ lại nâng cao Hiên Viên chân khí, rốt cuộc cô ta có thân phận gì? Tuy rằng cô ta cam đoan sẽ không làm tổn hại đến mình.
Nhưng sức mạnh không thể nắm chắc trong tay, Thường Nhạc căn bản sẽ không hoàn toàn yên tâm.
Hoặc là kẻ thù, hoặc là bạn bè, căn bản không có con đường thứ ba.
Hy vọng lần này khi bồi dưỡng cô cho tốt, có thể cho hắn một đáp án thỏa mãn.
Hiên Viên chân khí đã bước vào tầng thứ tư, cũng xem như cao thủ đứng đầu trong thế hệ trẻ, nhưng Thường Nhạc vẫn chưa thỏa mãn, đặc biệt là nghĩ tới Công Tôn Liệt, hắn đã một mẻ bắt đi toàn bộ tinh anh của Công Tôn gia, lần sau gặp mặt chắc chắn ông ta sẽ liều mạng với hắn.
Ngoài ra, còn có Kỵ sĩ Thần thánh, một đám mới được giải phóng từ dưới mặt đất lên, thực lực của Kỵ sĩ Thần thánh mới khôi phục được phân nửa, đã có khả năng đối chọi lại với hắn.
Nếu kẻ đó hoàn toàn khôi phục, e rằng thực lực còn siêu phàm hơn hắn, hơn nữa phía trên Kim của phương Tây, Phong của phương Đông, và Kỵ sĩ thần thánh còn có những nhân vật cao cấp hơn, tổ chức cao thủ Hoa Anh Đào đệ nhất của đám Nhật Bản, hội Hắc Long - đệ nhất cao thủ Hắc Long, ông trùm của nhà Yamaguchi, Sở Thiên Hùng – một trong ba ông trùm xã hội đen, sư phụ sau lưng Tư Đồ Lôi Minh, cao thủ phi phàm mà lạnh lùng, quỷ diện lang quân được gọi là đám bạn bè xấu trong giới ma quỷ, cao thủ thượng đẳng, siêu đặc vụ của nước Mỹ, đệ nhất cao thủ trong giới thầy tu của nước Anh – Người đỡ đầu, v.v..
Bọn chúng mỗi người khi ra tay đều đủ để khiến hắn đau đầu, dựa vào thực lực của hắn bây giờ, chỉ sợ là mãi mãi cũng không đủ.
Cho nên, hắn nhất định phải không ngừng nâng cao sức mạnh của bản thân, thu hút toàn bộ sức mạnh này vào tay mình.
Đương nhiên, Thường Nhạc cũng không phải hạng tép riu, ngoại trừ gia tộc Công Tôn, gia tộc Đông Phương, gia tộc Nam Cung, gia tộc Tây Môn, đám tinh anh trong Điểm G, cha nuôi Liễu Tùy Phong, Bá Vương đại diện cho đại gia tộc ở Nga vừa được thu phục, Thần đại diện cho xã hội đen ở Nam Phi, sau lưng Quang Minh vẫn còn chưa hoàn toàn đào sâu được người của tộc Hấp Huyết, đám tinh anh như Huyết Hổ, Tả Thủ, Tiêu Tiêu, Lạc Vân.
Tính toán một cách tỉ mỉ, sức mạnh của đối thủ cộng lại hùng mạnh hơn hắn, nhưng hắn có thể vận dụng một cách đầy đủ sức mạnh trong tay, nhưng bọn chúng lại không thể dung hòa lẫn nhau.
Xã hội hiện đại đã không còn là cá lớn nuốt cá bé, mà là xã hội cá nhanh ăn cá chậm, chờ đến khi bọn chúng tỉnh ngộ, chờ đợi bọn chúng sẽ không còn Thường Nhạc của hiện tại.
Mỗi ngày Thường đại công tử đều không ngừng trưởng thành, tin tưởng trong tương lại bản thân nhất định có thể vượt qua sức tưởng tượng của mọi người!
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi đắc ý mỉm cười: - Cha cố, ông đã chuẩn bị xong chưa? Đêm nay sẽ khai đao với ông!