Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 289: Mafia đến từ châu Âu



- Còn có một việc em quên chưa nói cho anh biết rồi!
Ánh mắt Tiểu Bảo có vẻ trốn tránh.

Thường Nhạc vừa thấy bộ dạng này, thì âm thầm kêu một tiếng không tốt, tục ngữ nói không sai, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, hắn miễn cưỡng tươi cười nói:
- Nói đi, còn chuyện gì?

- Thật ra chị đã có người mình thích rồi, hơn nữa cũng đính hôn rồi!
Tiểu Bảo len lén nhìn Thường Nhạc một cái.

- Quá tốt!

Thường Nhạc không hề tức giận như trong dự đoán của Tiểu Bảo, Tiểu Bảo kinh ngạc nói:
- Lão đại, vì sao anh không tức giận?

- Những chuyện cướp bạn gái, vị hôn thê của người khác, anh làm nhiều rồi, cũng quen rồi, nếu em dám nói Đệ Nhị Mộng đã là mẹ của mấy đứa trẻ rồi, anh nhất định sẽ làm thịt em.

Thường Nhạc nói tới đây thì hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Bảo một cái.

- Thật ra… Thật ra vị hôn phu của chị rất lợi hại, nhưng lại không có tiền, ha ha, lão đại, anh đừng nói Tiểu Bảo không nhắc nhở anh, vị hôn phu của chị so với phụ thân Hắc Long cũng không hơn kém là bao nhiêu.
Tiểu Bảo tươi cười nói.

Thường Nhạc hít khí lạnh, Hiên Viên tâm pháp của hắn mới đến tầng thứ tư, ra oai được mấy lần, nhưng gặp phải cao thủ biến thái như Hắc Long, Hiên Viên tâm pháp mới đến tầng thứ tư như hắn căn bản không đủ dùng.

Theo lời bà nội nói, nếu muốn nhanh chóng lên tầng thứ năm, nhất định phải có một tấm lòng vô cùng thuần khiết, hơn nữa phải âm dương giao hợp với một cô gái tu vi thuần âm, như vậy mới có thể cô đọng tới cực điểm.

Nghĩ tới chuyện này Thường Nhạc liền cảm thấy đau đầu, mấy cô gái bên mình hắn đều quan sát hết rồi, chẳng có ai phù hợp cả, chẳng lẽ đến khi đối phương tới giết hắn, hắn lại phải trốn tránh.

Đó căn bản không phù hợp với tác phong của Thường đại thiếu gia.

- Tiểu Bảo, chị em lợi hại như vậy, sao em lại kém như thế?
Thường Nhạc cảm thán.

Tiểu Bảo cười hì hì nói:
- Bởi vì chị là con rồng được mẹ thu dưỡng, còn Tiểu Bảo chỉ ở giữa loài người thôi.

- Thảo nào!

Thường Nhạc tuyệt đối tin tưởng lời của Tiểu Bảo, tính cách của hai chị em đâu phải chị khác nhau ngàn dặm, tuy đều nói rồng tham tiền, nhưng bây giờ nhìn lại, Tiểu Bảo dường như có chút thích hợp làm rồng hơn.

*****

Bá Vương không ngờ rằng, sau khi đối phương thất bại, lại không rời đi.

Thế lực thần bí kia rốt cuộc cũng lộ diện, Tân Long Nha, đây là đối thủ cũ của Thường đại thiếu gia rồi, Bá Vương cũng có chút kinh ngạc. Một nơi thần bí như Trung Quốc, tùy tiện cũng có thể lôi ra một người lợi hại như thế?

Tân Long Nha cũng không điên cuồng trả thù, ngược lại, sau khi trải qua chuyện bùng nổ kia, thế lực của Tân Long Nha lại thu hẹp lại, hơn nữa có rất ít động thái mới.

Điều này khiến cho Bá Vương cảm thấy có chút bất an, cái này gọi là sóng yên bể lặng trước phong ba bão táp, mấy lần trước Bá Vương giao đấu với gã đã nhận thấy đó là tên cầm đầu của đối phương – Vân, tuyệt đối không phải là một nhân vật tầm thường.

Về tâm cơ thì không hề thua kém, thậm chí còn cao hơn anh ta một bậc.

Nhưng đối phương rốt cuộc định dùng thủ đoạn gì đây? Anh ta vẫn nên cố thủ hay tấn công? Bá Vương vẫn đang do dự.

****

Tư Đồ Lôi Phong hoàn toàn không ngờ rằng Tư Đồ Lôi Minh có thể làm việc tuyệt tình như vậy.

Nhìn vợ và hai con gái ruột đã tắt thở, Tư Đồ Lôi Phong cảm thấy hô hấp ngày càng khó khăn, tay nắm chặt lại.

Nếu không phải vợ gã giúp gã đỡ viên đạn kia, e rằng gã đã sớm phải đi theo vợ con rồi.

- Tại sao phải làm như vậy?

Tư Đồ Lôi Phong chăm chú nhìn người áo đen trước mắt này, họng súng đen ngòm kia, đôi mắt không chút tình cảm kia, tuy biết rằng sẽ không hỏi được gì, nhưng vẫn mở miệng.

Dấu hiệu này quá quen thuộc, đây là quân đội thuộc về Tư Đồ Lôi Minh, chuyên giải quyết đám phản đồ, ám sát thủ lĩnh quân đội cấp cao của địch, bọn họ không hề có tình cảm, chỉ biết không ngừng chấp hành mệnh lệnh.

Tư Đồ Lôi Phong yên lặng nhắm hai mắt lại, lần đầu tiên cảm nhận được thần chết cách mình rất gần, Thường Nhạc không giết gã, gã lại chết trong tay người của mình, đây dường như một sự châm chọc lớn đối với gã.

*****

Khi Thường Nhạc trở lại tổng bộ hội Hắc Long thì gần như không thể tin vào mắt mình.

Chỉ vẻn vẹn trong ba tuần, tổng bộ của hội Hắc Long đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, khó trách Koinu không tự mình ra sân bay đón hắn.

Tất cả cũng không thể trách Koinu rồi.

- Thường Nhạc kun, rốt cuộc anh cũng trở lại.

Chỉ thấy Koinu sắc mặt tái nhợt đi từ ngã rẽ ra, thần sắc kích động nhìn Thường Nhạc.

Trong thời gian ngắn không gặp mà Koinu dường như gầy đi một vòng, Thường Nhạc âm thầm cảm thán, sau khi Koinu gầy đi, quả thực đẹp trai, phong độ hơn trước rất nhiều.

- Koinu, rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì?
Thường Nhạc kéo tay Koinu ân cần nói.

Koinu thần sắc uể oải nói:
- Thường Nhạc kun vừa rời đi, tôi liền triển khai kế hoạch, không ngờ tổ Sơn Khẩu lại che dấu thực lực của mình, mãi cho đến khi chúng ta tấn công tổng bộ của tổ Sơn Khẩu, mọi chuyện lại xảy ra biến chuyển.

Thường Nhạc nhíu mày, nghi ngờ nói:
- Cho dù là tổ Sơn Khẩu xuất ra toàn bộ thực lực, cậu cũng không thể thê thảm như vậy.

Hiện tại, tổng bộ của hội Hắc Long bây giờ vô cùng rách mướp, không khác ổ của mấy tên ăn mày lắm.

Koinu gật đầu, thần sắc chán nản nói:

- Tổ Sơn Khẩu quả thật không thể khiến cho hội Hắc Long biến thành bộ dạng này, nhưng lại có hai thế lực to lớn cùng lúc tấn công nên hội Hắc Long mới thê thảm như vậy.

- Hai thế lực?

Thường Nhạc theo bản năng phản ứng nói:
- Chẳng lẽ Thiên hoàng lại vùng dậy?

Koinu bất đắc dĩ gật đầu, e ngại nói:
- Hóa ra Thiên hoàng vẫn che giấu một quân đội bí mật, thực lực còn mạnh hơn tổ Sakura kia.

- Tên này giỏi thật!

Thường Nhạc nghĩ đến ánh mắt ác độc của Thiên hoàng trước khi đi, bây giờ cuối cùng đã hiểu rõ.

Gã không tiếc vứt bỏ cả Sakura và bóng đen kia đều, hóa ra là còn một quân cờ quân viện trợ. Trong lòng chấn động, nói:
- Thế lực khác này lẽ nào là đội Onani?

- Lần này Thường Nhạc kun đoán sai rồi, nếu như là đội Onani thì còn được, nhưng đội quân lần này còn mạnh hơn Onani.
Koinu thần sắc oán giận nói.

Dựa vào tình hình của Nhật Bản, căn bản không thể có tổ chức còn mạnh hơn đội Onani, Thường Nhạc thần sắc cổ quái nhìn Koinu nói:
- Chẳng lẽ là thế lực nước ngoài?

- Đúng vậy.
Koinu hít sâu một hơi nói:
- Mafia châu Âu vào Nhật Bản, rất nhanh đã cướp lấy địa bàn của hội Hắc Long chúng ta lúc trước.

- Mafia!

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra một tia đăm chiêu nói:
- Koinu huynh, không phải anh nói cha anh đang bàn việc làm ăn với Mafia sao?

- Đúng là việc làm ăn, nhưng đây chỉ là ngụy trang thôi, Mafia lợi dụng lường gạt trong lúc nói chuyện làm ăn, bắt giữ cha tôi ở châu Âu, khiến cho hội Hắc Long chúng ta mất đi trụ cột, sau đó mới tấn công vào hội Hắc Long.
Koinu nắm chặt tay lại.

Nhìn bộ dạng kia của gã, hẳn là đã chịu thiệt thòi lớn từ bọn Mafia, Thường Nhạc cũng cảm thấy khó chịu, theo phỏng đoán của hắn, Koinu nhất định đã chịu thiệt rồi.

Đoán chừng là đội Onani liên hợp với tổ Sơn Khẩu, thậm chí là thêm cả Thiên hoàng, không ngờ rằng đội Onani không lên mà là Mafia xâm nhập.

Rõ ràng, chuyện xảy ra ở tổng bộ hội Hắc Long khiến nảy sinh kẽ hỡ giữa Thiên Hoàng và đội Onani, nếu tổ Sơn Khẩu đã mời Thiên Hoàng, tất nhiên sẽ không mời đội Onani.

Trò chơi này rõ ràng đã lớn hơn rồi.

Nếu tiếp tục chơi như vậy, thế thì hắn phải điều động nhân lực từ nơi khác đến, đối mặt với ba thế lực lớn cùng lúc, đồng thời trong quá trình chơi, đội Onani thậm chí còn chọc gậy bánh xe.

Nghĩ đến đây, Thường Nhạc bất giác nhíu mày, rốt cuộc là nên chơi hay không?

Koinu cũng lặng yên chờ đợi câu trả lời của Thường Nhạc, gã cũng hiểu được chuyện lần này không tầm thường, một khi Thường Nhạc ra quyết định, đến lúc đó sẽ là cục diện không chết không ngừng.

- Koinu huynh, cậu cảm thấy thực lực của nhóm Mafia này thế nào?
Thường Nhạc cũng không trực tiếp quyết định, ngược lại, ánh mắt chuyển lên người Koinu.

Koinu hít sâu một hơn, chân thành nói:
- Bọn chúng rất mạnh, thực lực của mỗi người đều rất mạnh, một khi tổ chức lại quả thật giống như một cơn lốc xoáy, hội Hắc Long chúng ta căn bản không thể chống đỡ.

- Nếu tôi phái người giết Mafia, kết quả sẽ như thế nào?
Thường Nhạc vẫn tiếp tục hỏi Koinu.

Koinu chằm chằm nhìn mặt Thường Nhạc, thần sắc có chút mất mát:
- Tôi hiểu ýThường Nhạc kun, tôi không oán trách anh, dù sao đối thủ cũng quá hùng mạnh!

Ý tứ trong lời của Thường Nhạc rất rõ ràng, sự hùng mạnh của Mafia, cho dù là tiêu diệt thành viên của Mafia, tổng bộ Mafia ở châu Âu vẫn sẽ không ngừng đưa cao thủ vào Nhật Bản, như vậy sẽ tạo thành thế giằng co vô cùng khó khăn.

Đương nhiên, để cho mình chật vật như vậy mà rời khỏi Nhật Bản, đó căn bản không phù hợp với tính cách của Thường Nhạc, hắn vỗ vai Koinu, thản nhiên cười nói:
- Hội Hắc Long không thể bị hủy trên tay bọn chúng, tôi sẽ giúp hội Hắc Long có được chỗ đứng ở Nhật Bản.

Koinu nghe thấy câu này, tâm trạng chán nản cuối cùng cũng được buông xuống, chỉ cần Nhật Bản còn có mầm mống của hội Hắc Long, như vậy chắc chắn sẽ có một ngày bùng nổ.

Kỳ thật Thường Nhạc cũng suy xét đến phương diện này, tuy nhiên góc độ không giống mà thôi, Thường Nhạc không hy vọng lần sau lúc tấn công Nhật Bản, ở Nhật Bản hoàn toàn không có tai mắt nào.

Bởi vì cái gọi là con rồng mạnh không đấu nổi đầu rắn (người lạ nước lạ cái không thể thẳng nổi người bản đia, đã quen thuộc với môi trường đó), có sự tồn tại của hội Hắc Long, hắn có thể danh chính ngôn thuận tấn công các thế lực lớn ở Nhật Bản, cho đến thâu tóm tất cả, sau đó lại…

Lúc đầu thu phục đám thủ hạ của Thiên hoàng, khi Koinu phát hiện bọn Mafia quá hùng mạnh, lập tức đã đi làm vật hi sinh, chính điểm ấy đã khiến Thường Nhạc vô cùng thưởng thức.

Chỉ cần thủ hạ của mình không bị thương vong, những người khác chết chả có quan hệ gì với hắn.

Nhìn đám Thần, Tiêu Tiêu vui vẻ náo loạn giống như người không có chuyện gì, trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười hài lòng.

Koinu rất thông minh, thủ hạ của mình cũng rất linh hoạt!

- Lão đại, chúng ta có phải chuẩn bị một chút không, trở lại Khải Đinh?
Trên mặt Thần lộ ra nụ cười nhợt nhạt.

- Đúng vậy, Tiêu Tiêu, La Vân, mấy người trực tiếp về nước, Xử Nữ để một ít người ở lại Nhật Bản, tôi hy vọng lần sau khi vào Nhật Bản, đón tiếp tôi không chỉ mình Koinu, còn có Xử Nữ nữa.

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn sang Xử Nữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.