Thiếu Gia Phúc Hắc Săn Vợ Yêu

Chương 1: Bị phá?



Bạch Thù nhắm mắt lại, chỉ thấy đầu đau nhức kịch liệt, thân mình cũng giống như bị nghìn tấn nghiền ép qua, đau nhức không thôi. Cô vừa tỉnh, ý thức vẫn còn chút mơ hồ, nhưng ngay sau đó trong lòng lại nổi lên một suy nghĩ:

Ưm…cô là bị làm sao đây? Hay là cô xuyên qua? Giống như trong vài cuốn tiểu thuyết, sau khi ngủ dậy liền phát hiện bản thân ở một thế giới lạ lẫm?

Trong lòng hiện lên hoảng sợ, Bạch Thù cố gắng mở cặp mắt nặng trịch của mình. Mất một lúc lâu để thích ứng với ánh sáng chói mắt, cô mới nhìn rõ xung quanh.

Bốn phía trong phòng ngủ, chùm đèn trần tinh xảo tản ra ánh sáng trắng trên đỉnh đầu, ánh sáng đó rất mỏng manh, có thể là do bị ảnh hưởng bởi ánh sáng bên ngoài.

Đại khái là cửa sổ bên giường không đóng kín, gió rất mạnh, theo kẽ hở luồn thổi vào, làm rèm cửa không ngừng phất phơ. Ánh sáng mặt trời cũng theo đó mà chiếu vào phòng, khiến cho mọi thứ đều hiện lên rất rõ.

Bạch Thù ngốc một thời gian dài, sau đó xoa xoa cái cổ nhức mỏi nhìn quanh bốn phía, lập tức trong lòng liền ổn định. Phòng ở có bố cục kết cấu lịch sự tao nhã, màu sắc chủ đạo là màu xanh da trời, nhìn thế nào cũng cảm thấy tinh xảo, đúng là theo cách bố trí điển hình đương thời.

Bạch Thù như con gà trống mổ thóc liên tục gật đầu. Đúng, nơi này tuyệt đối không phải là cổ đại! Hoàn hảo hoàn hảo, cô không có xuyên qua!

Trong lòng cô như buông xuống được tảng đá lớn đè nặng, thở dài nhẹ nhõm rồi nằm xuống giường, thầm nghĩ có thể an tâm ngủ thêm một lúc.

Ánh sáng trắng trên đầu mang vẻ ôn hòa, hai mí mặt Bạch Thù vốn cảm thấy vô cùng nặng, không tới một phút, Bạch Thù liền mơ mơ màng màng.

Trong lúc mơ hồ, Bạch Thù bắt đầu nhớ lại những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.

Ngày hôm qua…ừm…tâm tình cô không tốt lắm, sau dó bị bạn bè kéo đi một bữa tiệc. Ở nơi đó, cô uống không ít rượu.

Nghĩ đến đây, trên gương mặt Bạch Thù hiện lên nụ cười thản nhiên. A…thì ra cô đau đầu là vì uống rượu a! Haha…cô vừa rồi quả nhiên là suy nghĩ nhiều, tiểu thuyết xuyên qua thật hại chết người.

Tiếp tục an tâm, Bạch Thù đem toàn bộ ý niệm trong đầu tống ra ngoài, sau đó điều chỉnh, tìm một tư thế thoải mái nhất đi vào giấc ngủ. Đột nhiên, Bạch Thù cảm thấy có cái gì đó khoát lên cổ của cô, thực nặng. Vì thế, Bạch Thù mở mắt ra, thấy rõ ràng là một cánh tay thon dài trắng nõn vắt ngang trước mặt cô.

Bạch Thù sợ tới mức cả ngươi giật một cái.

Gì đây? Sao lại có chuyện kì quái này? Vì sao trên thân thể cô xuất hiện một cánh tay kì lạ?!

Mặc dù bình thường gan cô lớn, xem yêu quỷ loạn thần gì đó, nhưng không có nghĩa là thứ kì lạ này xuất hiện cô lại không sợ!

Bạch Thù gắt gao nhắm mắt lại, trong lòng niệm chú một trăm lần mới khẽ cắn môi làm liều, buộc chính mình mở mắt ra nhìn theo hướng cánh tay, nhìn thẳng đến lại thấy một sườn mặt tinh xảo.

Nằm bên kia giường là một người đàn ông ngủ say, sợi tóc mềm mại đen như mực cắt tỉa gọn ngắn ngang tai, lại có thêm mấy sợi theo gió bay nhẹ trước trán hắn. Người đàn ông trước mắt này nhìn vô cùng thuận mắt, da thịt trắng mịn như bạch ngọc nhìn không thấy được lỗ chân lông, lông mi đen dài lại cong lên vô cùng xinh đẹp, mũi thanh tú cao thẳng đang thở từng hơi đều đều, bạc môi giờ phút này lại mân thành một độ cong nhỏ giống tính một đứa trẻ, tựa hồ trong mơ có cái gì đó tốt đẹp. (Tác giả tả đoạn này, ta có cảm tưởng đây là con gái a~ @_@)

Bởi vì bộ dạng quá mức tinh xảo xinh đẹp, liền nhìn có vẻ thực nhưng không thực.

Cho nên Bạch Thù nháy mắt mấy cái, lắc đầu, lại xoa xoa mắt rồi nháy mắt thêm mấy cái! Nhưng trước mắt vẫn không có cái gì biến mất, trước sau vẫn là một nam nhân đang ngủ mang theo hương vị ngọt ngào.

Mất nửa ngày, Bạch Thù lấy lại tinh thần, trong đầu xuất hiện một câu hỏi to: Tại sao hắn lại ở chỗ này?

Hồi lâu sau, mặt Bạch Thù vặn vẹo. Mọi người phải chú ý, mặt Bạch Thù là vặn vẹo, là loại bởi vì lòng phẫn nộ đến mức tận cùng nên sinh ra vặn vẹo. Một lát sau, Bạch Thù quyết định rồi, đối với mỹ nam đang ngủ trước mặt quyền đấm cước đá!

Aiz…mọi người nhất định cảm thấy kỳ quái, đối mặt với một mỹ nam đang ngủ có vô số người chết mê, bình thường nếu là phụ nữ đều sẽ kích động đến mức biến thành sói, hung hăng khi dễ hắn. Vậy mà Bạch Thù lại làm ra hành vi đáng phẫn nộ như vậy!

Khụ Khụ…nguyên nhân thực ra là như vầy, bởi vì mỹ nam đang ngủ tràn đầy hương vị ngọt ngào này…chính xác là… người gián tiếp đoạt đi mối tình đầu của Bạch Thù. Đương nhiên, đây là Bạch Thù đơn phương nhận định như thế, còn chân tướng sự tình ra sao, còn cần phải nghiên cứu thêm.

Mọi người hiện tại nhất định hoài nghi tính cách Bạch Thù. Không, đừng hoài nghi, cô là một cô gái, lại là một siêu cấp mỹ nhân.

Mỹ nhân có rất nhiều loại, thanh thuần, yêu dã, khêu gợi, nóng bỏng, thanh tú… Nhưng Bạch thù lại thuộc dạng xinh đẹp, cũng chính là dạng bình hoa như mọi người vẫn gọi. Đương nhiên, nói dễ nghe thì là bình hoa, nói khó nghe thì chính là hồ ly tinh. Nếu vẫn không hiểu hồ ly tinh là thế nào, thì có thể hình dung Bạch Thù thuộc loại hình giống như Đát Kỷ.

Giới tính Bạch Thù rất rõ ràng, mọi người nhất định vẫn còn cảm thấy kỳ quái, một người đàn ông như thế nào mới có thể làm bạn trai cô? Aiz…không có biện pháp, thế giới này vẫn còn một loại sinh vật tên là “Gay”.

Tóm lại, là vì tên đàn ông này tồn tại mới làm Bạch Thù mất đi mối tình đầu.

Mà thật ra bạn trai trước đây của Bạch Thù kỳ thực là gay, yêu lại yêu người đàn ông trước mặt này, chứ không phải Bạch Thù! Cho nên theo quan điểm thông thường, mỹ nam đang ngủ trước mắt này chính là tình địch của Bạch Thù!

Bạch Thù đối với mỹ nam đang ngủ cực kì hung ác khiến cho hắn khó chịu nhăn mặt, đại loại là vì mộng đẹp bị quấy rầy nên khó chịu đi. Nhưng mà Bạch Thù vẫn chưa kịp đánh thêm cái nữa, lại giống như gặp quỷ mà ngây dại.

Rượu say loạn tính!

Thân thể cô một mảnh để trần, cả người đều là vết xanh xanh tím tím, nhìn thế nào cũng cảm thấy ghê người! Quan trọng nhất là bên dưới cô đau muốn chết. Khó trách cô cảm thấy chính mình như bị nghiền ép qua, đau nhức đến khó nhịn a!

Chạy trốn nhanh, thoát khỏi cái nơi quỷ ám này!

Lòng cô hoảng loạn lùi ra sau lại không chú ý, “Ầm” mạnh một tiếng, cô rớt từ trên giường xuống.

Bạch Thù trong lòng kêu rên, cố hết sức đứng lên, nhưng hai đùi lại run run không có chút lực, chỗ kia lại đau đến chết. Giữa hai đùi bạch ngọc có dấu vết màu hồng hồng nâu nâu, trong đầu Bạch Thù đã không thể suy nghĩ thêm cái gì khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.