Thiếu Niên Cửu Hoang

Chương 15: Thanh không.





Song kiếm trong tay Lâm Thanh vẽ ra hai vệt sáng trong không gian, vô hình kiếm khí cùng kiếm ý hòa hợp lại, Tâm Dịch Kiếm Kinh được thôi diễn vô vàn lần trong tâm thần hắn.

Lâm Thanh tự biết bản thân chỉ có cảnh giới Uẩn Khí, cho dù đọ lực lượng hay năng lượng mình cũng không phải đợi thủ của quỷ nhân, vì thế hắn chọn dùng kỹ sảo.

Tâm Dịch Kiếm Kinh chính là một trong những truyền thừa còn sót lại của Bạch Lâm kiếm phái, dù rằng chỉ có 2 chiêu, thế nhưng bản chất tự tâm thôi diễn lại vừa vặn phù hợp với Lâm Thanh, hắn lợi dụng Thần Vi tự cường hóa bản thân trong thời gian ngắn, từ đó phát huy ra sức mạnh vượt xa cảnh giới hiện tại.

Kiếm ý và kiếm khí được tinh chuẩn sắp xếp lại như vô số lưỡi dao nhỏ, hai thanh kiếm như đâm tựa chém tiếp cận quỷ nhân.

Quỷ nhân nhiều lưỡi vừa cảm nhận được nguy hiểm, hai chiếc lưỡi lập tức vung ngang chặn lại, kiếm lưỡi va chạm lần nữa, lực lượng khủng khiếp nghiền ép vững vàng chặn đứng thân kiếm.

Lâm Thanh bình tĩnh đảo chiêu, thân kiếm vừa xoay lách ngang lưỡi quỷ, dưới chân hắn đạp kiếm bộ cũng tùy theo biến đổi, vừa từ lao đến trực diện đã biến thành vờn quanh.


Quỷ nhân không phải vật chết, một chiếc lưỡi đến, hai chiếc khác đã từ hai bên đâm tới, Lâm Thanh nghiêng người tránh đi một chiếc, khí lưu thổi qua cắt một vết máu trên mặt hắn, chiếc còn lại bị Thanh Minh Ý Tiết vừa vặn ngăn chặn.

Chiếc lưỡi thứ tư đột nhiên vô thanh vô tức đâm đến hậu tâm Lâm Thanh, hắn như mọc ra mắt sau lưng, tay phải buông trường kiếm từ trong áo rút ra một thanh đoản kiếm, lưỡi kiếm sáng lên bạch quang chém vào đầu lưỡi quỷ nhân vang lên âm thanh "keng keng!" tay phải Lâm Thanh run lên một chút.

Vừa chặn được tấn công, Lâm Thanh đảo mắt đã nắm lại bội kiếm, hai tay hai kiếm cắt ra không khí một chém một đâm về phía quỷ nhân.

Quỷ nhân công kích thất bại, 4 lượt tấn công 3 bị chặn lại, 1 bị tránh thoát, điều này khiến gã nôn nóng không thôi, 4 chiếc lưỡi thu lại quanh thân, cả người gã lao đến đón lấy Lâm Thanh.

Lâm Thanh lúc này đã không phải hắn ở hai tuần trước, cho dù kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, nhưng kiếm thuật được Thần Vi không ngừng trợ giúp đã tăng lên cực cao, cộng thêm tinh, khí, thần tràn đầy, quỷ nhân kia vừa áp sát, nội lực trong người hắn đã cuồn cuộn không ngừng chuyển hóa thành kiếm khí, kết hợp với kiếm ý thiên biến vạn hóa, nhất thời chặn lại 4 chiếc lưỡi công kích.

Áp sát cận chiến là sở trường của kiếm khách, thế nhưng quỷ nhân cũng không phải ăn chay, 4 chiếc lưỡi bị thu lại quanh thân linh hoạt gấp nhiều lần, vừa tấn công vừa phòng thủ, cho dù chẳng có chiêu thức gì cả, nhưng thắng ở điên cuồng.

Lâm Thanh có Thần Vi gia cố tâm thần, hắn có thể nhìn rõ phán đoán phương thức tấn công đơn giản của gã quỷ nhân, nhưng chính bản thân hắn cũng biết, bộ não, linh hồn con người có giới hạn, hắn không ngoại lệ, dù rằng 2 tuần nay đã thích ứng liên tục, nhưng thời gian Lâm Thanh có thể duy trì Thần Vi vẫn không thể vượt quá 5 phút liên tục.

Thanh Minh Ý Tiết liên tục được thi triển, song kiếm như bút vẽ ra những đường khí lưu trong không gian, quỷ nhân lúc này đã bỏ qua phòng thủ bất chấp bị thương liên tục tấn công, mỗi kiếm chém lên người gã tựa như chém vào tảng đá, chỉ có thể để lại một vệt máu.

4 lưỡi quỷ nhân cùng lúc tấn công từ bốn phía, Lâm Thanh xoay kiếm quanh người tạo thành một làn kiếm võng miễn cưỡng chặn đứng thế công, nhưng quỷ nhân đã vồ đến, cả cơ thể gã bổ nhào muốn bắt lấy Lâm Thanh, hắn đạp chân lùi lại, quỷ nhân vồ hụt vẫn không mất lực, 1 chiếc lưỡi sắc bén quấn lấy một bên chân Lâm Thanh, kéo ngược hắn lên, 3 chiếc lưỡi còn lại đâm, chém, quất liên tục.

Lâm Thanh không loạn đón đỡ, phản ứng nhanh nhạy gấp nhiều lần giúp hắn miễn cưỡng chặn đón tấn công, trên người Lâm Thanh liên tục xuất hiện vết thương lớn nhỏ.

Đầu óc hắn xoay chuyển thật nhanh, Thấu Hồn Nhãn được sử dụng, một loại cảm giác đâm nhói, xé rách linh hồn đột nhiên ập đến quỷ nhân, gã đau đớn ôm đầu lảo đảo, Lâm Thanh nhân cơ hội tránh thoát chiếc lưỡi, cả người hắn hóa thành một đạo tàn ảnh áp sát đến, hai kiếm như kinh hồng nhắm vào cổ quỷ nhân.

Quỷ nhân đau đớn tột cùng, lý trí cũng theo cơn đau quay lại chiếm cứ, cảm nhận được kiếm ý táp vào mặt, tâm thần gã có chút hoảng hốt, cơ thể nhất thời không phản ứng lại kịp, yết hầu bị đâm thủng, hai lưỡi kiếm được thanh quang bao phủ găm sâu vào trong cổ gã thành hình chữ X, kiếm ý theo đó tràn vào thể nội tàn phá bừa bãi.

Quỷ nhân choáng váng bất động trong thoáng chốc, nhưng chỉ một giây sau đã phản ứng lại, quỷ khí trong người bốc cao cắn nuốt kiếm ý, cho dù bị đâm xuyên cổ, gã vẫn cười lạnh bỏ qua đau đớn, hai tay gồng lên bắt lấy Lâm Thanh, 7 cái miệng bị cắt lưỡi cắn xuyên vào thịt hắn, 4 chiếc lưỡi từ xung quanh đâm thẳng vào sau lưng.


Lâm Thanh không ngờ được cơ thể quỷ nhân có sức sống mãnh liệt như vậy, nội lực của hắn vội tràn ra chống đỡ 4 chiếc lưỡi, quỷ nhân đã rất suy yếu, 4 lưỡi như kiếm đâm đến bị nội lực sắc bén của Lâm Thanh ngăn cản, nhưng việc đột phá chỉ còn là vấn đề thời gian.

Lâm Thanh điên cuồng vận chuyển nội lực trong người, hai mắt hắn sáng lên màu thiên lam, Thấu Hồn Nhãn được sử dụng lần nữa, nhưng quỷ nhân lúc này lý trí đầy đủ, y đã có chuẩn bị trước, tâm thần xé rách ập đến bất ngờ chỉ khiến gã nhăn nhó lại đau đớn, nhưng thế công chẳng hề yếu bớt.

Lâm Thanh nhíu mày lại đau nhói, nhưng hắn không có thời gian chần chừ, Thấu Hồn Nhãn liên tục cào xé linh hồn quỷ nhân, ở khoảng cách gần thế này, sự đau đớn tăng lên gấp bội!

Quỷ nhân nhiều lưỡi đau đớn muốn gào lên, hai tay bắt lấy Lâm Thanh buông lỏng một chút, hắn chỉ đợi có thế, hai tay rút kiếm ra khỏi cổ quỷ nhân, lưng hơi nghiêng qua, nội lực đã cạn kiệt lập tức bị đột phá, 4 chiếc lưỡi sắc bén như kiếm đâm xuyên qua người Lâm Thanh!

Phần cổ gần như bị cắt đứt, cộng thêm trên người chồng chất vết thương và linh hồn bị trọng thương, quỷ nhân nhiều lưỡi đau đớn tột cùng, thế nhưng điều này chỉ càng làm hung tính ẩn sâu trong huyết mạch của hắn càng sôi sục hơn, 4 chiếc lưỡi rạch ngang cắt ra 4 vết thương thấu xương trên người Lâm Thanh, quỷ khí bùng nổ đánh bay hắn ra ngoài, va nát 4 bức tường.

Gió lốc kinh khủng quét ngang, mặt đất bị rạn nứt thành hình mạng nhện lan ra hơn 7m mới nhạt đi!

Quỷ nhân hai mắt tràn ra máu đỏ, hắn quay người nhìn về phía Hương Lộ Mai, để con mồi chạy thoát là sự sỉ nhục củ quỷ nhân tộc!

Hương phu nhân tuyệt vọng nhìn quỷ nhân bước từng bước đến gần mình, hai chân nàng bị thương quá nặng, cho dù muốn chạy cũng không được, nàng nắm chặt chuôi kiếm, dù cho liều mạng chết đi, cũng hơn bất lực bị giết!

...

Cơ thể trọng thương, nội lực cạn kiệt, kinh mạch nửa đứt nửa thủng, kinh hồn chịu tổn thương nghiêm trọng, Lâm Thanh máu me đầy mình nửa nằm trong phế tích.

Bỗng nhiên ngón tay hắn khẽ động, cơ thể đã đến giới hạn bị cưỡng ép đứng lên, tay phải Lâm Thanh vẫn nắm chặt chuôi kiếm không buông.

Một chút lực lượng còn lại trong người bị hắn ép khô miễn cưỡng vận chuyển, bỗng nhiên, trên bội kiếm của Lâm Thanh nổi lên một mảnh kiếm khí, dần dần, cơ thể hắn cũng bị kiếm khí tràn ra bao trùm lấy, vô số tự nhiên chi lực bị bội kiếm hút lấy.

Tự nhiên chi lực càng tụ càng nhiều, thân kiếm đã không chứa đựng nổi, nguồn năng lượng này bắt đầu lan sang cơ thể Lâm Thanh, tự nhiên chi cuồng bạo chảy xuyên qua kinh mạch đi khắp cơ thể, bỗng nhiên, kiếm chủng hòa vào trong từng tế bào cơ thể tuôn ra, kết hợp với một tia lực lượng cuối cùng của hắn, hấp thu lấy tự nhiên chi lực.


Kiếm chủng càng lúc càng lớn mạnh, kiếm ý dạt dào chảy xuôi đến từng ngóc ngách cơ thể, kinh mạch khô nứt bị kiếm ý lấp kín, vô số tự nhiên chi lực không có chút sức chống cự nào bị kiếm chủng hấp thu, đồng hóa thành kiếm ý, kiếm ý lại liên tục chữa trị cơ thể Lâm Thanh!

Y phục trên người hắn không cánh mà bay, vô số gạch đá chung quanh bị kiếm ý tuôn ra cắt nát, một làn kiếm khí vọt thẳng lên trời, vài đám mây bị thổi tan, lộ ra bầu trời đêm cũng mặt trăng huyết hồng!

Cảm nhận được kiếm ý trùng thiên này, tất cả đều vô thức liếc, mắt sang.

Lâm Thanh quần áo bay phấp phới bước ra khỏi đống phế tích, gạch đá quanh người hắn lơ lửng trên không trung, tay phải hắn cầm kiếm, bạch quang bao phủ toàn bộ thân thể, chỉ chừa ra hai con ngươi màu thiên lam sáng ngời.

Quỷ nhân lưỡi dài không tự chủ được cứng người, gã không hiểu được tại sao một người hẳn phải chết lại có thể phát ra khí tức kinh khủng đến vậy.

Lâm Thanh hờ hững nhìn tên quỷ nhân, hắn hơi nâng kiếm lên, đột nhiên biết mất tại chỗ, quỷ nhân nhiều lưỡi còn chưa kịp phản ứng lại, từ đầu đến chân y đã bị chẻ đôi!

Lâm Thanh cả người bị bạch quang bao phủ, không biết từ lúc nào đã đứng phía sau y.

"Ngươi đánh đủ rồi chứ? Lần này đến lượt ta." Lâm Thanh nhẹ nhàng nói.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.