Thiếu Niên Nam Sủng Của Huyết Tộc Điện Hạ

Chương 21: Quản lý nam sủng 3



Quản lý nam sủng 3



An Sắt cùng với Mộc làm bộ dạng giả vờ thân mật, này nhất định cũng là một phần trong kế hoạch.

Hạ Thụ như đối với hội nghị lần này giống như nắm chắc mười phần, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ kiêu ngạo.

“Về việc chi phối quyền quản lý đại cầu, không biết các vị nghĩ như thế nào, bất quá………quyền chi phối địa cầu ta Hạ Thụ Mỹ Lâm Hạ Tì nhất định sẽ không buông tay!” Hạ Thụ vẫn duy trì mỉm cười như cũ, giống như mọi thứ chỉ là chuyện nhảm không đáng lo. Nhưng mà, tất cả mọi người vì những lời này mà rung động một chút.

Những người khách đã muốn chia thành ba nhóm, chọn một trong tam đại gia tộc mà đứng, còn lại đều là phái trung lập.

“Nói vậy tất cả mọi người đều biết đến, nữ vương vĩ đại vẫn bảo hộ ở Vệ Tắc Toa đệ nhị tinh cầu cũng là thuộc quản lý của gia tộc Mỹ Lâm Hạ Tì, gia tọc ta đối với nữ vương chính là kính dâng không có lời gì có thể nói được, nếu xem nhẹ đến việc quản lý dệ nhị tinh cầu của nữ vương, như vậy quyền quản lý địa cầu chính là thuộc về Mỹ Lâm Hạ Tì, dù sao quản lý địa cầu vẫn là mới, để gia tộc Mỹ Lâm Hạ Tì ta hy sinh vậy.” Ngữ khí Hạ Thụ vững vàng hữu lực.

Chỉ có Mỹ Lâm Hạ Tì gật đầu khen ngợi, ở trong lời nói của Hạ Thụ, quả thật là tình hình thật tế, nữ vương vẫn là do gia tộc Mỹ Lâm Hạ Tì phụng dưỡng không ràng buộc, nếu dùng điểm này làm lợi thế, không có bất luận kẻ nào có thể phán bác.

“Úc~ Ta thật không cho rằng như vậy, nữ vương là mẫu thân của chúng ta. Làm hậu duệ trực tiếp của nữ vương vậy việc phụng dưỡng nữ vương, chẳng phải chính là vinh dự? nếu gia tộc Mỹ Lâm Hạ Tì cảm thấy đó là một loại gánh nặng, ta An Sắt Andy Lôi Khắc nguyện ý nhận loại vinh quang này, cho nên, thỉnh không cần lấy nữ vương làm cớ.” An Sắt hai tay ôm ngực, cười nhạo một tiếng nói.

“Vấn đề này hẳn là hội nghị chân chính có thể giải quyết được. Hạ Thụ điện hạ, An Sắt điện hạ.” Một nữ nhân mặc quần áo màu lam tối, cười như vẽ, từng bước đi ra từ trong đám người.

Mộc liếc mắt một cái liền nhận ra, nữ nhân kia chính là Đế An Na! Cũng là gười đưa Mộc tới nơi này, Mộc lúc ấy còn không cẩn thận ăn đậu hủ người ta, kết quả bị đánh hôn mê…………(Mộc: chuyện mất mặn nên không muốn nói, được không!)

“Đế An Na nói không saim nhưng mà hôm nay nếu kh6ong giải quyết chuyện thắng thua, ta chính là sẽ duy trì đem địa cầu hiến cho nghị viện, làm căn cứ nghiên cứu.” Duy Khắc nắm cái bông trên quần áo, nói.

“Ha hả, nhưng mà, Duy Khắc tướng quân, nghị viện không phải cùng nữ vương giống nhau ở đệ nhị tinh cầu sao? Chẳng lẽ nghị viện vì cần một căn cứ nghiên cứu nên liền đem địa cầu cấp cho nghị viện sao?! Duy Khắc tướng quân, Đế An Na là em của Duy Khắc tướng quân, lại là cấp cao trong hội nghị. Duy Khắc điện hạ, loại hành vi này của ngài sẽ khiến thiên hạ hiểu lầm ngài ghen tỵ.” Không biết nam tử từ đâu chạy ra, vẻ mặt cung kính, nhưng mà trong lời nói vẫn mang hàm ý châm chọc.

Mộc không hỏi nhìn gã liếc mặt một cái, nam nân này dám cùng Duy Khắc một trong tam đại gia tộc nói như vậy, nhất định là rất lợi hại đi.

“Người này là Phùng Mã Phất Đan Đốn, là cha của phu nhân tương lai của Hạ Thụ Mỹ Lâm Hạ Tì, Mã Phất Đan Đốn cũng là một gia tộc rất có thực lực, hơn nữ kh6ong thích tác phong của Duy Khắc, cho nên ngôn ngữ quá khích như vậy.” An Sắt nhẹ nhàng liếc Mộc một cái, thấp giọng nói.

Mộc sửng sốt, nhìn đến bộ dáng nghiêm túc kia của An Sắt. An Sắt vẫn tiếp tục nhìn về địa phương kia.

“Ha hả, ngươi thật là đoán đúng rồi, Phùng, bản điện hạ chính là thiên vị như thêm huống hồ đại cầu này là bản điện hạ tân tân khổ khổ đánh hạ.” Duy Khắc một nói một hơi, cực kỳ khinh thường.

“…………….Ngươi! Hừ!” Mã Phất Đan Đốn khinh miệt hừ một tiếng, liền không thèm nói (nhắc) lại. Cho dù lại bất hòa như thế nào, gia tộc Mã Phất Đan Đốn cũng không dám tùy tiện cùng gia tộc Mễ Duy Đa chống cự.

Đế An Na cùng Duy Khắc nhìn nhau cười, lão gia hỏa này, thật đúng là nghị bọn họ sợ gã a!

“An Sắt, An Sắt.” Mộc giật nhẹ quần áo An Sắt, lén lút kêu.

Có chuyện Mộc rất không hiểu, bên kai đều nhanh nóng lòng, An Sắt bên này còn như tọa sơn xem hổ đấu mà nhàn nhã tự tại, không nói một lời xem náo nhiệt, hắn kh6ong phải nói giúp mình tranh thủ lấy quyền chi phối địa cầu sao, chẳng lẽ hắn đổi ý sao?!

“Như thế nào?” An Sắt lui về phía sau từng bước, cùng Mộc song song mà đứng, dùng thanh âm rất nhỏ đáp lại.

“An Sắt, ngươi như thế nào không tranh thủ a! Gấp chết người!” Mộc kỳ quái nghiêm mặt, hơi có chút phiền toái, thần a! Yến hội này thật sự rất ghét!

“A, làm sao vậy? Sốt ruột?” An Sắt cúi người, một đôi tay thon dài, đè lại hai vai của Mộc,cúi người đối với tai của Mộc nhẹ giọng nói.

Tóc gáy trên nươời Mộc lập tức dựng lên, An An………An Sắt ngươi cái ngu ngốc này! Lỗ tai Mộc bị hơi thở của An Sắt làm ngứa không chịu nổi, ngay cả mặt đều có chút đỏ……..Mộc vẻ mặt cầu xin, chính mình là thẳng!………Đúng không?

Nhìn đền đỏ ửng trên mặt Mộc, An Sắt mân môi, răng nanh lại ngứa, răng nanh kia gấp chịu kh6ong nổi nghĩ muốn xuyên qua làn da nhẵn nhụi trên cổ Mộc, tận tình nhấm nháp loại máu mỹ vị kia.

Nghĩ, An Sắt liền hành động, cắn cổ Mộc, không có cắn cho chảy máu, chính là dùng răng nanh cùng đầu lưỡi ‘đơn thuần’ liếm một chút.

“Ách……ngươi làm gì? Không phải vừa mới nếm sao?” Mộc hoảng sợ che cổ, nhìn An Sắt cảnh giác.

“Ân, chính là…….thèm.” Ánh mắt An Sắt như mèo chớp chớp, tràn ngập ý tứ ăn đậu hủ.

“……………”

“Lập tức, chúng ta làm vài thái độ là có thể đi rồi, Duy Khắc người kia gặp sắc quên bạn. Bất quá, ta còn có ngươi trong tay, ngươi hiện tại, là vương bài của ta!” An Sắt một chữ lại một chữ nói nhỏ vào tai Mộc. Hô hấp An Sắt lạnh giống như gió thổi qua, làm cho Mộc nhịn không được run rẩy một chút.

“Duy Khắc? Duy Khắc thích Đế An Na? Nhưng mà người kia không phải em gái hắn sao?” Mộc chớp mắt.

An Sắt chính là cười không giải thích. Ho nhẹ một tiếng, đem không khí cứng ngắt dời đến nơi này, mới mở miệng nói: “Duy Khắc, ta nhớ rõ ngươi cũng kh6ong hẳn là tân tân khổ khổ đánh bại địa cầu đi, cuối cùng là ta thay ngươi đi……..” An Sắt cười không nói, ngay lúc đó Duy Khắc bởi lý do nào đó ly khai quân đội, là An Sắt thay thế Duy Khắc, An Sắt dừng một chút, không để ý đến tầm mắt Duy Khắc.

“Còn có một chút đã quên nói cho các người, người thống trị địa cầu, hướng ta đưa thư đầu hàng, hơn nữa nguyện ý đem quyền chi phối địa cầu giao cho ta.” An Sắt chậm rãi nâng lên tay trái, hướng Mộc chỉ, nháy mắt ánh mắt mọi người tập trung lại đây, Mộc trừng mắt, vừa rồi ý tứ trong lời nói của An Sắt là cái gì?! Chẳng lẽ……….

“Hắn! Chính là nươời lãnh đạo cuối cùng của địa cầu, Viêm Liệt Qua Mộc. Cậu ta đã là nam sủng của ra, nguyện ý vĩnh viện phục tùng ta!”

Ồ lên một tiếng.

Tầm mắt kinh ngạc hướng về.

Tuyên bố về người bên cạnh.

.

Mộc không biết chính mình như thế nào trở về, Mộc chỉ biết làm An Sắt ở trước mặt mọi người dùng tôn nghiêm của cậu thắng trận cạnh tranh này, câu nam sủng kia, cùng vĩnh viễn phục tùng, đêm nay tâm tình Mộc nãy sinh khó chịu, đau như bị hút máu.

Chính mình làm quốc gia mất mặc, làm ca ca thất vọng, hơn nữ ngay cả mình đều rước lấy danh hiệu nam sủng.

“Chết tiệt!” Duy Khắc phun một ngụm, nhìn thấy An Sắt túm Mộc cao ngạo rời đi, để lại một mảnh hội trường hỗn loạn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.