Cứ nữa năm Kinh Đế tổ chức vũ hội “Quan hệ hữu nghị” một lần, những người cảm thấy hứng thú nhất dĩ nhiên là những kẻ độc thân, chưa kết hôn. Mục đích ban đầu của vũ hội là để cho nhân viên được thư giãn, giao lưu, mà bây giờ lại có chút biến tấu, rất nhiều người vì mục đích làm quen, tìm ý trung nhân mà đến, có điều vấn đề này cũng không ảnh hưởng đến vũ hội đang vô cùng náo nhiệt, sôi nổi, phải biết là cơ hội nhìn thấy tổng giám phía sau Kinh Đế là không nhiều.
Tống Viễn Tiêu diện một bộ lễ phục màu lam khoe lưng trần, tại hiện trường vũ hội, nàng xuất hiện với sự xinh đẹp kiều diễm, cũng chẳng có gì lạ khi nàng ta là loại người muốn để lại ấn tượng mỹ nữ trong mắt người khác, tất nhiên hôm nay lại vô cùng hiệu quả. Nhìn giai nhân tuyệt sắc như vậy, thoáng chốc một đám thanh niên anh tuấn chạy đến vây quay nàng, mà nàng chỉ lễ phép mỉm cười, nàng biết, vẻ mỹ lệ bày ra ngày hôm nay đều là vì một người đàn ông.
Tống Viễn Tiêu xinh đẹp hơn người, dáng người lại hoàn hảo, ngoại trừ khung xương có vẻ hơi gầy, thật sự làm cho người ta cảm giác là một mỹ nữ phương Đông. Tề Lãng vẫn như trước lôi kéo hai người bạn tốt đến vũ hội góp vui, không có Mỹ Mỹ ở đây, hắn cũng chẳng thấy hứng thú chút nào.
“Chào Tề Tổng!”. Xa xa thoáng nhìn thấy bóng dáng Tề Lãng, Tống Viễn Tiêu cầm lấy ly rượu bước nhanh đến chào hỏi.
Tề Lãng nhìn lễ phục màu lam trước mắt có chút quen thuộc, trong nháy mắt trở nên thất thần, lễ phục trước mắt làm hắn nghĩ đến bộ dáng Mỹ Mỹ! Hắn vẫn muốn Mỹ Mỹ xuất hiện ở đây với một thân hình gợi cảm quyến rũ, nàng ăn mặc như vậy trông vô cùng tinh tế, ôn nhu.
“Cô Tống đêm nay rất đẹp!” Tề Lãng nhìn trong chốc lát, vẫn lịch sự đưa ra lời khen.
Viễn Tiêu nhìn thấy ánh mắt Tề Lãng kinh ngạc, nghe được lời hắn khen, trong lòng như nở hoa, biết hiệu quả đã đạt được, nàng biết điều mỉm cười chào hỏi rồi rời khỏi.
Cả một buổi tối, không ngừng có đàn ông đến mời nàng khiêu vũ, nhưng cũng không làm cho Tống Viễn Tiêu thỏa mãn, nàng đang đợi chờ, nhưng Tề Lãng cùng hai người bạn bè kia lạ thủy chung không có động tĩnh gì, bọn họ không giống như là tới tham gia vũ hội , mà chỉ như đến hội họp để nói chuyện phiếm.
Viễn Tiêu lo lắng trong chốc lát, cảm thấy có lẽ mình nên chủ động, trường hợp như vậy nam sĩ luôn sẽ để cho nữ sĩ mặt mũi. Nàng chọn lựa một ly rượu vang, vừa định đi lên bắt chuyện vài câu, lại bị cuộc đối thoại của hai cô gái bên cạnh gây sự chú ý, không khỏi dừng bước.
“Ê, nhìn kìa, có phải là chủ tịch của tập đoàn “Kinh Đế” không, đẹp trai ghê nha, ông trời đối với hắn cũng tốt ghê, nghe nói hắn mới có ba mươi tuổi, lại có được một tập đoàn lớn như vậy, thật lợi hại…”. Một cô gái trẻ vẻ mặt háo sắc nói.
“Cô nói xem, vừa trẻ tuổi, vừa đẹp trai, lại có tiền, người đàn ông như vậy ai mà chẳng muốn? Hắn làm sao có thể kết hôn sớm như vậy, cho đến bây giờ cũng chẳng xảy ra Scandals nào? Nghe nói vợ của hắn cũng cùng tuổi, phụ nữ ba mươi tuổi sắc đẹp đã sớm phai tàn, thật không biết người đàn bà kia kiếp trước ra sao mà giờ lên hương ra hẳn…”
“Cô đã gặp vợ của chủ tịch rồi hả?”
“Tôi ở công ty hai năm cho tới bây giờ còn chưa thấy qua phu nhân của chủ tịch, có điều thỉnh thoảng vẫn thấy Tề Tổng. Anh ta quả thực rất hoàn mỹ, vĩ đại như vậy mà còn đối tốt với phu nhân như vậy. Cô biết không? Đến bây giờ anh ta đều không cùng phụ nữ khiêu vũ quá một lần, mỗi lần các tiểu thư chủ động mời khiêu vũ, anh ta đều khéo léo từ chối, cô có biết anh ta nói như thế nào không? “Thật có lỗi, tôi không muốn vợ của mình lại ghen hay tức giận”…Nghe được câu đó, quả thực thiệt đau lòng nha…Ai cũng biết Tề Tổng đã đeo nhẫn kết hôn, nhưng cũng chẳng ai biết đó là người phụ nữ ra sao…”
“Cô nói xem có phải hay không là xấu quá nen không dám lộ mặt? Cô có biết vũ khí của đàn bà chính là tuổi trẻ không, ba mươi tuổi thì làm sao còn có thể đẹp…”
Hắn kết hôn rồi sao? Nghe cuộc trò chuyện của hai cô gái, Tống Viễn Tiêu thiếu chút nữa ngất đi, nàng cư nhiên ngay cả chuyện trọng yếu nhất đều đã quên hỏi thăm rõ ràng? Nàng chỉ chú ý đến sự nghiệp cùng thành tựu của hắn, biết hắn không thích nữ sắc, mà không biết hắn đã kết hôn ?
Nghe hai cô gái trò chuyện, nàng tin rằng mình vẫn còn cơ hội. Mấy cô gái đó nói cũng đúng, phụ nữ chủ yếu dựa vào tuổi trẻ, nàng chỉ mới hai mươi hai tuổi, chẳng lẽ còn kém xa với một ả đàn bà đã ba mươi? Nàng tin rằng một khi hắn ta đã thích nàng, nhất định sẽ không buông tay, bởi lẽ nàng không chỉ giúp đỡ được cho sự nghiệp của hắn, thân thể tuyệt đối cũng có thể làm cho hắn thỏa mãn. Nàng còn trẻ tuổi, dung nhan xinh đẹp, hơn nữa còn thực thuần khiết, chẳng đàn ông nào không thích phụ nữ như vậy.
Cho dù mang tiếng là người thứ ba đi phá hoại gia đình người khác, nhưng nếu được lòng hắn thì cũng rất đáng giá, không thể làm chính thì làm lẻ cũng được, chỉ cần hắn đối tốt với nàng, nàng cũng mãn nguyện, dù sao đàn ông hoàn hảo và vĩ đại như hắn, thật sự rất hiếm. Cả đời của nàng, đây là lần đầu tiên nàng ham muốn một người đàn ông đến như vậy. Đêm nay, xem ra tâm tình của Viễn Tiêu cũng trở nên nhẹ nhàng, không còn phải lo lắng khi nghe lời nói của mấy cô gái trong vũ hội.
“Tề Tổng, đây là hạng mục nghiên cứu phát triển kèm kế hoạch chi phí dự toán, mặt khác, đêm nay tám giờ ngài cũng Mã tổng tập đoàn Đông Hoa có hẹn…” Viễn Tiêu tập trung vào công việc, ánh mắt vẫn không dời khỏi người đàn ông trước mắt, sau tuần lễ đó, nàng vẫn còn lo sợ về biểu hiện của mình, muốn để lại cho hắn một ấn tượng thật hoàn mỹ.
“Được rồi, tôi đã biết, không còn việc gì nữa thì cô ra ngoài làm việc đi!” Tề Lãng nhận lấy văn kiện để sang một bên, cũng không ngẩng đầu lên tiếp chuyện.
Viễn Tiêu nhìn nhìn Tề Lãng, còn muốn mở miệng nói cái gì đó, cuối cùng vẫn không thể nào lên tiếng, xoay người đi ra ngoài. Đến tổng công ty gần một tháng, trừ công việc, nàng và Tề Lãng chưa hề nói chuyện riêng lần nào. Nàng đột nhiên phát hiện ra hắn ở ngay tại bên cạnh nàng nhưng lại cách nhau rất xa, trong đáy mắt hắn hình như chẳng hề có nàng, mà lòng của nàng, lại càng ngày càng vội vàng, càng ngày càng không chịu nổi sự dày vò này.
Hết giờ làm, Viễn Tiêu vẫn theo thói quen lên tầng thượng ngắm cảnh, mặc kệ đợt công tác sắp hết hạn, nàng vẫn muốn thử một lần cuối cùng, bởi vì như vậy nàng có thể thấy hình ảnh Tề Lãng khi rời khỏi công ty. Nàng biết nàng vẫn luôn nhìn hắn ngây ngốc hàng giờ rồi mới về nhà, nàng chỉ hy vọng một sự may mắn nào đó có thể giúp nàng xích lại gần hắn hơn.
Cuối cùng, nàng cũng chờ đến khi mệt lã người, định pha một chút cà phê uống trước khi về, đột nhiên nàng cảm thấy đầu óc choáng váng, đứng lên không vững, thiếu chút nữa là té ngã. Nhìn đôi dép lê màu đen bên cạnh, nàng nhanh trí dựa vào cạnh bàn, sau đó vội tắt máy tính, cầm lấy túi xách khập khiễng bước ra ngoài.
Mới vừa đi ra ngoài cửa công ty, Viễn Tiêu liền nghe thấy tiếng bác bảo vệ cùng Tề Lãng chào hỏi, nàng cố ý bước chậm lại, ra vẻ gian nan đi tới, thoạt nhìn thật sự rất mệt mỏi.
“Làm sao vậy?” Tề Lãng nhìn xa xa thấy thân ảnh quen thuộc, bèn đi ra phía trước hỏi thăm.
“Tề Tổng, không có gì, không cẩn thận bị đứt gót giày thôi…”Viễn Tiêu làm bộ ngượng ngùng nhỏ giọng nói.
Cúi đầu nhìn mắt cá chân Tống Viễn Tiêu, lại thấy vẻ mặt bối rối của nàng ta, Tề Lãng nhịn không được tỏ ra quan tâm.
“Đứng đây đợi một chút, tôi đưa cô trở về!”Nói xong, Tề Lãng xoay người hướng chính mình xe đi đến.
Nhìn bóng dáng anh tuấn của Tề Lãng, Viễn Tiêu nở nụ cười hạnh phúc, mỹ nhân luôn có đặc quyền, quả nhiên hắn không phải là đối với nàng không hề có cảm giác.
Dọc đường đi, trừ bỏ lúc ban đầu hỏi nàng nhà ở chỗ nào, Tề Lãng đều không có mở miệng nói quá nửa câu, bộ dáng lãnh khốc lại càng tăng thêm mị lực thần bí của hắn trong lòng Viễn Tiêu . Viễn Tiêu không biết nên như thế nào đánh vỡ trầm mặc, chính là thỉnh thoảng dùng ánh mắt vụng trộm ngắm Tề Lãng. Tuy rằng trên đường không nói gì, nhưng đối Viễn Tiêu mà nói, như vậy đã vô cùng tiến bộ, mà nàng cũng thấy hạnh phúc.
“Đến nhà rồi. Tề Tổng, cám ơn anh” Nhìn căn nhà lầu ấm áp, Viễn Tiêu đột nhiên cảm thấy con đường này thật sự quá ngắn.
“Được rồi, bản thân nên cẩn thận một chút.” Nói xong, Tề Lãng tiếp tục quay đầu xe chạy như bay rời khỏi.
Nhìn chiếc xe thể thao màu bạc biến mất trong nháy mắt, Viễn Tiêu đột nhiên cảm giác có chút mất mát. Nàng nghĩ đến khi mình nói ở tại lầu 5, hắn ít nhất cũng hiểu ý giúp mình đi lên lầu , không nghĩ tới hắn cư nhiên ngay cả xe cũng chưa xuống. Hắn thật sự không đủ cảm giác với nàng hay là không hiểu lòng của phụ nữ? Hoặc là căn bản không nghĩ đến?
“Chồng à, anh rốt cuộc có tới đón người ta không vậy?” Mắt thấy đã 6 giờ rưỡi, Tề Lãng còn chưa xuất hiện, Mỹ Mỹ có chút nóng nảy, nếu bận việc gì thì chỉ cần gọi điện cho nàng thôi, cũng không làm, bắt nàng chờ vậy đó! Thời gian chính là sinh mệnh, hắn không biết sao?
“Sao vậy hả? Chờ anh sốt ruột rồi sao?” Đút chìa khóa xe vào, Tề Lãng một bên mỉm cười trò chuyện điện thoại, một bên đi về phía shop M&M.
“Người ta hôm nay rất là nhiều việc, chẳng có thời gian để mà chờ đợi đâu…”Mỹ Mỹ buồn chán ngồi xuống ghế salon, lật xem tạp chí quảng cáo mới nhất, làm nũng nói.
“Nói cho vợ biết nha, bình thường đều là chồng thúc giục vợ, hôm nay tự nhiên đến phiên vợ chủ động ?” Tề Lãng đi vào trong shop, nhìn Mỹ Mỹ đang nhàm chán vô cùng, vừa cười vừa nói.
“Anh đã đến rồi!”Nhìn thấy Tề Lãng, Mỹ Mỹ cắt đứt điện thoại, cầm lấy túi xách chạy qua.
“Đi thôi!”Cầm lấy túi xách trong tay Mỹ Mỹ, theo thói quen ôm lấy cái eo nhỏ, sau đó xoay người rời khỏi.
“Làm sao vậy? Muốn nhờ anh việc gì hả?” Nhìn đến Mỹ Mỹ quyến rũ dán trên người hắn, Tề Lãng cảm giác chính là nàng có việc muốn hắn giúp đỡ, mỗi lần thế, nàng mới có thể trở nên cái bộ dáng làm nũng như vậy.
“Em đang để mắt một chiếc nhẫn kim cương số lượng hạn chế, anh mua cho em được không?” Mỹ Mỹ liên tưởng đến viên kim cương mỹ mạo kia, hai mắt liền tỏa ánh sáng, nhịn không được nhẹ nhàng níu lấy áo Tề Lãng làm nũng, trông chẳng khác mấy bé gái đang đòi kẹo.
“Vì cái này sao? Ok, chỉ cần em muốn, bầu trời ánh trăng đều có thể!” Thật không rõ, hắn không phải đưa nàng thẻ tài khoản rồi sao? Việc nhỏ này cũng không cần phải xin phép hắn!
“Lãng, cái đó… cần đến năm trăm vạn lận đó… Anh có cảm thấy em rất xa xỉ lãng phí không…”Thấy Tề Lãng chẳng buồn để ý đến, Mỹ Mỹ nhịn không được nhỏ giọng nhắc nhở, sống tới bây giờ nàng còn chưa từng mua vật nào đắt tiền như vậy!
“Ha ha, Mỹ Mỹ, yên tâm, một cái nhẫn còn không đến mức làm chồng em phá sản đâu, có điều… chồng thật vui đó nha. . . . . Trừ bỏ trên giường… vợ còn có lúc cần đến chồng cơ đấy…”. Tề Lãng nhìn Mỹ Mỹ, nhịn không được nở nụ cười, hắn vất vả làm việc không phải vì muốn cho nàng một cuộc sống đầy đủ, sung sướng hay sao? Đến bây giờ chắc nàng còn chưa biết tài sản trong nhà có đến bao nhiêu! Nàng không biết nhẫn kết hôn của bọn họ quý gấp 10 lần so với nhẫn kim cương thường sao? Mà hắn cũng không keo kiệt đến mức để ý mình chi ra bao nhiêu tiền cả!
Có điều đã kết hôn vài năm, trừ bỏ sự nghiệp cần sự giúp đỡ, trong cuộc sống hằng ngày, Mỹ Mỹ thật đúng là không mở miệng yêu cầu hắn cái gì, tuy rằng hắn cho nàng thẻ tài khoản nhưng hắn tin là nàng nhất định cũng chưa hề động đến, bởi vì nàng từ trước đến nay tôn trọng việc tự túc, đây là cũng là nguyên nhân khiến nàng kiên trì không làm chức “bà chủ”.
“Vậy dựa theo ý của chồng, vợ quyết định lập tức đi mua nha.” Nghe được lời nói của Tề Lãng, Mỹ Mỹ nhịn không được đấm cho hắn vài cái, tuy rằng biết tập đoàn Kinh Đế không nhỏ, mà nàng cũng biết, sự nghiệp càng lớn, tài chính đầu tư quay vòng cũng càng nhiều, nàng không muốn trở thành gánh nặng của hắn, dù sao tiêu tiền thì dễ mà kiếm tiền thì khó, mình mà xa xỉ quá thì cũng không được.
“Được, giờ chúng ta đi mua liền, anh muốn xem thử nó có sức hấp dẫn như thế nào lại khiến Mỹ Mỹ kiêu ngạo nhà chúng ta tự mình mở miệng…” Giọng nói mang theo ý cười, Tề Lãng cưng chiều ôm Mỹ Mỹ đi ra ngoài.