Dỗ con bé ngủ xong, cô cũng mệt mỏi nên muốn đi ngủ sớm, lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng Lục Sính kêu cửa.
Cô không tình nguyện lắm mà đứng lên đi mở cửa, hơn hai tháng không gặp cô phát hiện hình như Lục Sính gầy đi rất nhiều.
Hai người cứ nhìn nhau như thế mà không nói câu nào, ánh mắt Lục Sính chuyển từ mặt sang nhìn phần bụng nhô cao của cô mà liếc mắt một cái như cái gì cũng đã hiểu rõ.
"Mấy tháng rồi?"
Từ khi mang thai đến nay cô chưa từng đi bệnh viện kiểm tra qua lần nào, người giám thị cô cũng luôn đứng từ phía xa mà theo dõi nên cũng không biết cô đã mang thai được mấy tháng.
"Hơn năm tháng!"
Lục Sính nghe thế thì cũng không ngu ngốc mà đi hỏi mấy câu ngu xuẩn như đứa bé này là của ai, vì hắn thực rõ ràng, đứa bé này không có khả năng là của người nào khác cả.
Bỗng Lục Sính duỗi tay ra muốn sờ sờ lên bụng cô, nhưng bị cô né tránh. Hắn nhìn chằm chằm cô rồi ánh mắt trở nên thật âm trầm.
Tô Tịch Nhan sợ hãi mà lui về sau một bước rồi dừng lại. Hắn thấy thế thì tiến đi lên một bước, cô lại lui về sau một bước. Hai người cứ người tiến kẻ lui đến khi đụng phải mép tường, không còn chỗ nào trốn tránh được nữa, hai người bốn mắt nhìn nhau rồi Lục Sính duỗi tay ra đặt lên bụng cô mà sờ sờ.
Cô nhìn chằm chằm tay hắn một lúc rồi nhẹ nhàng dời ánh mắt sang chỗ khác. Lúc này tay hắn lại dờ sang ôm cô vào lòng, cô liền giãy giụa tỏ ý không muốn. Nhưng ngay sau đó, Lục Sính lại ngang ngược mà hôn lên môi cô.
"Không...............!!"
Cô muốn nói là không cần, nhưng mới nói được một chữ thì bị đầu lưỡi của hắn dây dưa chui vào càng quét khắp nơi, nên chỉ có thể nuốt những lời còn lại vào trong bụng mà thôi.
Lục Sính cảm thấy hôn thôi vẫn chưa đủ, hắn còn muốn được càng nhiều hơn thế nữa nên vén áo ngủ của cô lên, bàn tay chuẩn xác mà bắt mấy đầu v*ú xoa nắn vài cái.
Thân thể cô cũng không biết cố gắng, mới bị hắn xoa nắn vài cái mà đã có phản ứng, rồi trong miệng tràn ra mấy tiếng rên rỉ như nũng nịu vậy.
Tay hắn đang xoa nắn chơi đùa ngực sữa, đầu lưỡi cũng không rảnh rang mà tàn sát bừa bãi trong khoang miệng làm cô bị hôn đến ý loạn tình mê.
Dần dần thân thể cô mềm nhũn xuống vì bị khiêu khích mà đứng cũng đứng không vững, phải dựa vào trên người, lúc này hắn còn không có hảo ý mà cắn môi cô một cái thật mạnh.
"A!!"
Bàn tay còn lại của hắn cũng không an phận mà vuốt ve dọc theo thân thể cô rồi đột nhiên cắm mạnh vào tiểu huy*t khiến nó bị kích thích mà chảy ra không ít dâm thủy.
Mấy tháng không bị xâm phạm nên khi tiểu huyệt bị dị vật xâm nhập đi vào, cô theo bản năng liền kẹp chặt hai chân không cho hắn toại nguyện.
Lục Sính nhìn ra ý đồ của cô mà đem chân của mình ngán giữa hai chân cô, ngón tay thì ở tiểu huy*t nhẹ nhàng ra ra vào vào.
Thân thể cô đạt cao trào mà run run rẩy rẩy, kiều suyễn lợi hại, Lục Sính thấy biểu tình của cô thì hắn cũng động tình mà cởi phăng cái áo vướng víu trên người cô ra ném ở một bên để nhìn kỹ càng hơn, ngón tay hắn lúc này cũng dễ dàng mà chơi đùa núm v*ú cô hơn.
Đầu v*ú bị hắn cào cào, nhéo nhéo vài cái cô lại phun trào mà ngưỡng khuôn mặt nhỏ nhắn, hai mắt mông lung đẫm lệ lên nhìn hắn, thân thể cũng hư không khó chịu mà vặn vẹo.