- ------------------------------
- --------------------
Nhớ ấn theo dõi trang nacapuu của mình trên wattpad để cập nhật chương mới nhanh nhất nha!!!
Cũng đừng quên nhấn ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ để ủng hộ mình....
yêu mn ? ? ?
- -------------
===================================
Edit: nacapuu
Lục Sính hôn Tô Tịch Nhan đến ý loạn tình mê, tiểu huyệt d*m thủy bừng lên.
Ướt nhẹp xem đến dương v*t hắn đều ngạnh lên.
Ngón tay xoa vê thịt mầm, dần dần Tô Tịch Nhan cũng động tình.
Nhẹ nhàng bẻ chân cô ra, Lục Sính thở hồng hộc ngồi dậy.
Ngón tay ở khe hở trung gian cọ xát đẩy tiểu huyệt ra, phấn nộn nộn âm thịt lộ ra tới.
Lục Sính nhìn chằm chằm xem, ngón tay một chút mân mê âm thịt, d*m thủy nhiều làm ngón tay hắn dễ dàng đi vào.
Hắn nhớ thương cái ngày này đã mười tám năm rồi, hôm nay rốt cục có thể thực hiện được nguyện vọng của hắn.
Một ngón tay chậm rãi cắm vào một đoạn, Tô Tịch Nhan bỗng muốn khép đùi lại.
Lục Sinh như nhìn ra được mà dùng thân thể mình chặn lại, cô khó chịu vặn vẹo đứng lên.
Tiểu huyệt thực nóng hổi, làm Lục Sính gấp gáp muốn tìm kiếm càng nhiều.
Tô Tịch Nhan bị hắn moi làm cho rên rỉ lên, côn th*t hắn nghẹn đến gân xanh cương cứng.
Hắn chịu không nổi, rút ngón tay ra, nắm lấy quy đầu cọ xát tiểu huyệt khẩu.
Tô Tịch Nhan đã nhận ra, trong lòng sợ muốn chết, nhưng vì đoạt lại Tô gia, chỉ có thể chịu đựng hết thảy.
Đây là chỗ thông minh của Lục Sính, nắm lấy thứ mà cô quan tâm để uy hiếp, như thế không sợ cô không nghe lời.
Bằng không giờ phút này Tô Tịch Nhan tuyệt đối sẽ khóc muốn chết muốn sống, Lục Sính sẽ mất hứng, nào có tốt đẹp như hiện tại.
Có đùa nghịch như thế nào đều không hé răng, cũng không khóc, đây mới là đêm động phòng hoa chúc hắn muốn.
Cực đại quy đầu một chút đè ép đi vào tiểu huyệt chưa bao giờ bị xâm phạm, trong khoảnh khắc Tô Tịch Nhan lắc eo trốn tránh.
Lục Sính thực khẩn, cắng răng kéo cô lại, tăng thêm một chút lực hướng bên trong thọc đi vào.
dương v*t liền đi vào một cái quy đầu, Tô Tịch Nhan gào lên.
Lục Sính dừng lại, xoa vê thịt mầm, cô khóc kêu: "Chịu không nổi, chịu không nổi anh rút ra ngoài trước đi.."
Quá trình này như thế nào cũng đều phải trải qua, Lục Sính nghĩ như thế nên không có đem ra dương v*t rút ra mà là hướng bên trong đĩnh đĩnh đi vào.
Tô Tịch Nhan a một tiếng, một hơi nghẹn ở ngực.
Lục Sính trầm thấp tiếng nói mở miệng: "Nhịn một chút liền qua thôi, nghe lời!"
Vấn đề là nhịn không được, cô cảm giác thân thể chính mình như bị xé rách ra vậy.
Giọng nói lạc đi, dương v*t lại thọc đi vào một đoạn, lần này Tô Tịch Nhan trợn trắng mắt hôn mê bất tỉnh.
Đau đến xuyên tim nhập phổi, như bị ai đó một dao chém vào hoặc còn đau hơn thế.
Lục Sính vô ngữ, dương v*t hung hăng cắm đi vào.
Tô Tịch Nhan ngất xỉu đã không còn cảm giác, Lục Sính cũng không rút ra.
dương v*t lại cắm đi vào hai phần ba, còn lại bên ngoài thì chết sống chen vào không lọt.