Lục Sính nhíu mày nói:
"Anh đang trụ trong quân bộ."
Cô nghe thế liền không hỏi nữa, lúc này Lục Sính hôn hôn cô rồi nhìn nhìn thời gian mà vội vàng rời đi.
Ngày hôm sau hắn đưa lại đây một cái vú em cùng với đầu bếp và nha hoàn, sau đó lại biết mất biệt tăm biệt tích.
Từ lúc gặp mặt cho tới bây giờ, hai người liền ở bên nhau chỉ có một lần, sau đó thì không có sau đó nữa.
Cô cảm thấy chuyện này rất không phù hợp với tính tình của Lục Sính, hắn là loại người nào, cô đã quá rõ ràng.
Càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp. Nếu nói là Lục Sính đổi tính thì có đánh chết cô cũng không tin tưởng.
"Tiểu Đào, cô là người địa phương ở đây sao?"
Tiểu Đào này là nha hoàn mà Lục Sính đưa tới cho cô.
"Vâng ạ, em là người địa phương ở đây, phu nhân là có chuyện gì phân phó muốn em đi làm sao?"
Cô cười ngâm ngâm mở miệng:
"Cùng ta nói một chút chuyện cuộc sống cùng phong cảnh ở đây đi."
Tiểu Đào này tuổi không lớn lắm, chắc tầm mười sáu, mười bảy tuổi, nên rất đơn thuần.
Cô ấy lẩm nhẩm kể rất nhiều chuyện ở Hoài Châu này, dần cô chuyển đề tài, hỏi một chút sự tình trong quân đội Hoài Châu.
Tiểu Đào liền đem những chuyện mình biết mà nói ra hết, nhưng cô lại không nghe ra được một chút tin tức hữu dụng nào.
Đành qua loa vài câu rồi đuổi cô ấy ra ngoài, còn cô thì ngồi phát ngốc.
**** mấy dấu sao này là để chuyển màn nha mn.**********
Nha Nha oe oe khóc nấc lên, được vú em bế đến tìm cô.
"Phu nhân, tiểu thư muốn tìm ngài a."
Nha Nha giờ đã biết lạ mặt, vì cái vú em này là người vừa mới tới, nên con bé chưa quen được.
Cô đem con ôm qua, lúc này thấy Nha Nha đang ủy khuất mà chu chu miệng.
Thoạt nhìn có chút đáng thương, cô liền hôn hôn trán:
"Nhìn con kìa, làm sao lại ủy khuất thế!"
Nha Nha ở trong lòng ngực cô xoắn tới xoắn lui, cô liền ôm bé đứng lên.
"Dung tỷ, cô cùng ta đi ra ngoài dạo một chuyến đi." Dung tỷ là vú em của Nha Nha.
Cô ôm con gái rồi dẫn theo Dung tỷ rời nhà, muốn đi Tô Giới để mua thêm mấy bộ quần áo mới cho con gái.
Đi tới một cửa hàng vải được dệt bằng máy móc, thấy ngoài cửa đang trưng bày một cái váy rất đẹp, cô liền bước vào hỏi thử:
"Cái váy này bao nhiêu tiền thế?"
Nhân viên bán hàng cười thân thiết nói:
"Vị phu nhân này thật ngại quá, cái váy này đã được đặt trước, ngài xem những cái váy khác xem có được không!."
Cô thấy rất thích cái váy nên hỏi lại: