Hình Tuệ Phương thấy vẻ mặt cô khá chân thành, không giống như người sẽ lừa gạt người ta, nên cô ta không giữ lại cái gì mà nói hết cho cô biết công thức chế tác kỹ thuật vũ khí!
Cô ấy còn sợ cô không nhớ kỹ được mà lặp đi lặp lại mấy lần. Cô đã nhớ kỹ, hơn nữa còn nhớ rõ thực rõ ràng a.
"Ngươi nếu là không nhớ được liền đi tìm giấy bút đi, ta nói lại để ngươi viết ra giấy."
Cô ừ một tiếng:
"Không cần đâu, ta đã nhớ kỹ rồi, cô mấy ngày nay hãy an tĩnh một chút, chờ ta làm tốt chuyện này xong liền tới tiếp ngươi trốn ra ngoài."
Hình Tuệ Phương đồng ý, cô cũng gật gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.
Một khắc kia khi cửa phòng bị đóng lại, trong mắt Hình Tuệ Phương đều là chờ đợi, còn cô ở ngoài cửa thì lộ ra ý cười khinh thường.
Đem cái kỹ thuật vũ khí đối lập gì đó viết ra giấy rồi để trên bàn. Khi Lục Sính về thì đêm đã khuya, cô cũng đã ngủ rồi. Hắn đi tắm rửa rồi nằm xuống giường, dư quang liền liếc mắt thấy một tờ giấy vuông vức để trên bàn, hắn tò mò mà đứng dậy cầm tờ giấy lên nhìn nhìn.
Càng xem thì hắn càng kinh hãi, lại quay đầu lại nhìn cô đang ngủ ngon lành, liền xoay người bước nhanh ra ngoài, rời đi.
Cô ngủ một giấc đến hừng đông, tỉnh lại thấy tờ giấy trên bàn đã mất thì bĩu môi. Vừa muốn đứng lên thì Lục Sính đã quay trở về.
"Anh vội nguyên một đêm?"
Lục Sính một bên cởi quần áo một bên nói "ừ" một tiếng.
"Cái kỹ thuật đó em làm sao mà có được thế?"
Cô bĩu môi nói: "Lừa gạt!"
Lục Sính nhìn cô chằm chằm:
"Mánh khoé bịp bợp ngày càng cao siêu a, Hình Tuệ Phương khó chơi như thế, em cũng có thể lừa gạt được?"
Trong lòng cô không để ý mà nói:
"Kỹ thuật đó là thật à?"
Lục Sính gật gật đầu, một đêm này hắn không trở về chính là vì đi nghiệm chứng cái kỹ thuật đó.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi:
"Vậy là tốt rồi, em còn lo là mình bị cô ta gạt a!"
Hắn nhìn vẻ mặt của cô rồi cảm thấy cái nha đầu này thật là, tâm nhãn càng ngày càng nhiều nha, chính mình mà hơi không lưu ý một chút chắc sẽ bị cô tính kế mất thôi.
"Aaaa, anh làm gì vậy? Em muốn đứng lên."
Lục Sính đem cô túm khỏi ổ chăn rồi nói:
"Lần này em chính là công thần a, nên anh tới để khen thưởng cho em đây."
Hừ, cô mới không cần cái loại khen thưởng này của hắn đâu nha, nên duỗi tay ra mà đẩy hắn một cái.
Nhưng với cái sức lực này của cô, ở trước mặt Lục Sính căn bản chỉ như là lấy trứng mà chọi đá, thực mau cô đã bị hắn lột sạch sành sanh rồi.
Cô dẩu cái miệng nhỏ lên tức giận, hiển nhiên là không muốn. Lục Sính thấy cái biểu cảm này, liền hôn môi cô, hỏi:
"Không muốn làm tình à?"