Lá thư này viết rất đơn giản, chỉ có bốn chữ: Trừ khử Hồng Tụ!Mộc Vãn âm thầm cười khẩy, đúng là cái chết của bà năm có liền quan đến bà hai, nếu không bà ta cũng không vội vàng giết Hồng Tụ để bịt miệng, thật ra Hồng Tụ không biết nhiều, nhưng giữ lại cô ấy cũng là đêm dài lắm mộng, bà hai khó có thể ngủ yên.
Mộc Vãn nhìn lá thư, khuôn mặt hơi cứng đờ: “Em trai, đây là ý gì?”Mộc Văn Vũ cũng lắc đầu: “Có lẽ muốn truyền đạt chuyện bí mật gì đó, dù sao cũng không phải thư nhà bình thường, chỉ có người nhận thư mới hiểu được.
”“Ừm.
” Mộc Vãn gấp lá thư lại: “Mặc kệ như thế nào, em chắc chắn không thể mang theo bức thư này ở trên người, cứ dừng chuyện này ở đây đi, coi như em chưa từng nhận được lá thư này, chút nữa em hãy đốt nó đi.
”“Được, vẫn là chị hai suy nghĩ chu đáo, nếu không em sẽ chết oan uổng.
” Trong mắt Mộc Văn Vũ hiện ra sự ngưỡng mộ, người ngoài đều nói người chị gái ruột thịt của cậu đầu óc ngu si, hành động ngu xuẩn, làm bại hoại thuần phong mỹ tục, nhưng mấy ngày qua tiếp xúc với nhau, cậu lại thấy được một người phụ nữ không giống với tin đồn ở bên ngoài, cô thông minh khéo léo, tầm mắt rộng mở, khéo tay…Mộc Vãn cũng nhận ra vẻ mặt của Mộc Văn Vũ đã thay đổi, không nhịn được nói một câu trong lòng: Thật xin lỗi.
Tuy từ đâu đến cuối chuyện này, cô chỉ đang lợi dụng cậu mà thôi, nhưng không thể phủ nhận, tính cách của Mộc Văn Vũ rất ngay thẳng, dám yêu dám hận, nếu là chị em, sau này còn phải tiếp xúc thêm mấy chục năm nữa, dù không có tình cảm cũng bồi dưỡng ra tình cảm, cô đang làm vì dự định của mình cũng muốn cẩn thận vun đắp cho tình nghĩa chị em này.
Bây giờ chỉ có thể âm thầm nói xin lỗi, sau này chờ tình cảm của chị em hai người ổn định, cô sẽ trịnh trọng nói xin lỗi cậu.
“Chị hai.
” Mộc Văn Vũ không nói việc lá thư nữa, mấy việc lộn xộn này, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, hơn nữa, cậu cũng không có thời gian đi điều tra sự thật ở sau lưng.
Mộc Vãn thấy cậu nói chuyện ấp úng, còn hơi do dự, hình như đang thấy xấu hổ vì việc gì đó, cô mỉm cười nói: “Em là em trai của chị còn có điều gì không thể nói nữa?”“Không phải không thể nói, chỉ là…” Khuôn mặt thanh tú của Mộc Văn Vũ đỏ ửng, cả người càng có vẻ tao nhã đẹp trai, dù sao cũng còn nhỏ, gặp phải chuyện gì là sẽ đỏ mặt, giống một chàng trai còn chưa vào đời.
Mộc Vãn nhìn dáng vẻ này của cậu, nghĩ đến khi còn bé hai người là hai đứa trẻ vô tư, tuy đây là trí nhớ của đời trước, nhưng cũng vô thức thay đổi cô, khiến cô muốn yêu thương đứa em trai này từ tận đáy lòng.
“Em trai thích cô nương nhà ai à?”Mộc Văn Vũ lập tứ thấy xấu hổ, giọng nói cũng nhỏ hơn: “Thật ra… Thật ra không phải là nhà nào, gần ngay trước mắt, xa tận chân trời: “Đêm hôm đó rời khỏi nơi ở của chị hai, đúng lúc gặp được Lăng cô nương, xem ra quan hệ của Lăng cô nương và chị hai rất thân thiết, cô ấy thường xuyên đến đây sao?”Mộc Vãn lập tức hiểu rõ, thì ra Mộc Văn Vũ đang nhắc đến Lăng Tuyết Thu, thật ra cô cũng nhận ra, ngày đó cặp anh em Mộc gia này xuất hiện ở bữa tiệc Lăng gia, Lăng Tuyết Thu cũng ở đó, lúc đó người em trai này của cô luôn vô tình hoặc cố tình chú ý đến người ta rất nhiều lần.
Chàng trai mơ mộng chuyện tình yêu, tình cảm nồng nàn.
Chỉ là…“Đúng là Tuyết Thu thường đến chỗ chị, cô bé ngây thơ đáng yêu, tính tình ôn hòa, không có vẻ kiêu ngạo của đại tiểu thư, đúng là một cô gái tốt.
”Lúc Mộc Văn Vũ một lần nữa để lộ vẻ mặt thưởng thức, Mộc Vãn lại nói sang chuyện khác: “Chị nghe cha nói, cha đã sớm tìm cho em một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối ở Hà Phố, việc này là thật chứ?”.