Mà Hàn Mộ Vi cùng lắm mới mười tám tuổi, lại còn chỉ là một học sinh cấp ba. Cư nhiên lại cùng người đàn ông dắt theo đứa nhỏ kia dính với nhau. Lại còn sáng sớm quần áo lộn xộn từ ở trong nhà của người ta đi ra ngoài......
Dì Lâm cười lạnh một tiếng, nàng đã sớm không ưa gì Hàn Mộ Vi. Trước đó vốn nghĩ muốn đi lấy lòng của Lưu Băng Tinh, sau đó biết được Lưu Băng Tinh là mẹ kế của Hàn Mộ Vi, bà ta liền thay đổi một phương thức khác.
Lâm Anh Hồng nở nụ cười.
Trưa hôm đó, ở trong tiểu khu nổi lên tin tức Hàn Mộ Vi cùng người đàn ông nhà cách vách có gian díu với nhau. Lâm Anh Hồng đã đem việc này kể đi rất có bài bản hẳn hoi, đem chính mình tận mắt nhìn thấy Hàn Mộ Vi quần áo bất chỉnh từ ở trong nhà của Mặc Dung Uyên đi ra tới miêu tả đến vô cùng sinh động. Hơn nữa bản thân bà ta lại là người ở dưới lầu của hai người họ, thật là có không ít người tin.
Kỳ thật Hàn Mộ Vi tuy rằng mặc trên người là đồ ngủ, nhưng áo ngủ chỉnh chỉnh tề tề, tóc cũng là chỉnh sửa chỉnh tề rồi mới đi ra ngoài. Cũng không đến mức gọi là quần áo bất chỉnh như thế, nhưng mà ở trong mắt của Lâm Anh Hồng nhìn thấy, mặc đồ ngủ, đó chính là mặc quần áo bất chỉnh!
Vì thế, ở cùng ngày Hàn Mộ Vi tan học mua đồ ăn khi trở về, liền nhìn thấy không ít người đang nhìn cô mà chỉ chỉ trỏ trỏ. Ngay cả ngày thường cùng ánh mắt của những lão thái thái bình thường quan hệ cũng không tồi với cô khi nhìn cô cũng có chút tránh ne, cũng không hề còn nhiệt tình giống như là ngày thường nữa.
Hàn Mộ Vi tuy rằng nghi hoặc, lại cũng không có suy nghĩ quá nhiều. Yên lặng mà trở về trong nhà của chính mình, bắt đầu bắt tay vào nấu cơm.
Cô cũng không biết, Hàn Mộ Vũ ở dưới sự yêu cầu của Hàn Tử Tư, đi theo Hàn Mộ Vi đến chỗ tiểu khi của cô. Vốn chỉ là muốn đáp ứng như cầu của Hàn Tử Tư chủ động làm hoà, khiến cho Hàn Mộ Vi ở trước mặt Mặc Dung Uyên nói tốt cho bọn họ vài câu. Lại không nghĩ rằng Hàn Mộ Vi vào chợ bán thức ăn, mà Hàn Mộ Vũ loại thiên kim đại tiểu thư này ngay cả siêu thị còn chẳng muốn vào huống chi là ở chỗ chợ thức ăn này. Nên liền bảo tài xế trực tiếp đưa cô đi đến hoa viên Dụ Cảnh.
Mà vô cùng trùng hợp, đã gặp gỡ phải Lâm Anh Hồng!
Ở trong mắt của Lâm Anh Hồng, Hàn Mộ Vũ mới là chân chính thiên kim đại tiểu thư. Dù sao một của Hàn Mộ Vũ mới chính là Hàn phu nhân. Cho nên bà ta mang theo tâm lý ôm đùi, không chút do dự mà đem sự hoài ngh của hản thân kể cho Hàn Mộ Vũ nghe.
Hàn Mộ Vũ nghe vậy lại càng thêm ghen ghét Hàn Mộ Vi, dựa vào cái gì mà vận khí của cô lại tốt đến như thế. Trước đó Cố đại thiếu gia đối xử tốt với cô cũng thôi đi, bây giờ ngay cả Mặc thiếu tướng cũng......
Cô ta vốn là đối với Mặc Dung Uyên cũng có khát khao. Nhưng mà Mặc Dung Uyên kia phảng phất liếc mắt một cái là có thể đem cô ta nhìn thấu một cách lạnh lẽo, làm cho cô ta lập tức dẹp đi cái suy nghĩ đó, ngược lại còn có chút sợ Mặc Dung Uyên. Cứ việc như thế, không có nghĩa là cô ta nguyện ý để cho một người đàn ông ưu tú như thế mà lại bị Hàn Mộ Vi cướp đi mất......
Nheo lại mắt, Hàn Mộ Vũ đem nhiệm vụ của Hàn Tử Tư giao cho chính mình vứt ra sau đầu.
Hàn Mộ Vũ nghĩ nghĩ, ở ngay trước mặt dì Lâm cùng các vị phu nhân kia, khuôn mặt có chút xấu hổ mà nói: "Nãi nãi, a dì...... Xin mọi người đừng có đem chuyện này đi nói ra bên ngoài...... Chuyện này kỳ thật Hàn gia cũng vẫn luôn không tán đồng...... Chỉ là chị gái cũng đã trưởng thàng, chị ấy kiên trì muốn ra dọn ra ngoài ở cùng...... Chúng tôi cũng ngăn cản không được. Ai, kỳ thật lần trước con cùng ba mẹ đến đây, chính là muốn khuyên chị ấy trở về nhà ở, nhưng chị ấy lại không chịu đồng ý......"
Hàn Mộ Vũ lớn lên vốn dĩ liền thanh thuần khả ái, lại thói quen quán tính bày ra bộ dạng yếu đuối ngu nhược kia của mình. Tuy rằng là ngoan nhưng so với Hàn Mộ Vi lại cảm giác giả hơn nhiều, bất quá nói mấy câu công phu, cô ta liền thắng được sự tín nhiệm của dì Lâm cùng với những người kia.
Có lẽ là trong xương cốt của con người vốn cho rằng không thể không gặp được người nào mà không có thói hư tật xấu đi!
Những người này vốn đã cảm thấy rất tò mò vì sao mộ cô gái nhỏ như Hàn Mộ Vi vừa mới đủ tuổi thành niên liền đã dọn ra bên ngoài sống một mình. Bây giờ lại nghe thấy người trong nhà của người ta nói như thế, lập tức liền tin tưởng.