Một lát sau, động tác Hàn Mộ Vi dừng lại, Vu Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy chỗ đầu gối của chính mình đang truyền đến một cơn đau nhức, tựa như lúc trước ra tai nạn xe cộ thời điểm giống nhau.
Sắc mặt tái nhợt, Vu Nhạc Nhạc cắn răng, bên tai truyền đến Hàn Mộ Vi thanh âm, "Không cần khẩn trương, thực mau thì tốt rồi, Nhạc Nhạc......"
"...... Dạ."
Cô bé gật gật đầu, giây tiếp theo, liền cảm giác được một cổ băng băng lương lương cảm giác từ đầu gối chỗ truyền đến, ban đầu cảm giác đau đớn được lập tức liền biến mất.
Nhạc Nhakc cảm thấy thực thần kỳ, mở to mắt, ngạc nhiên mà nhìn Hàn Mộ Vi.
Trên trán Mộ Vi đổ mồ hôi, nhìn cô bé nhẹ nhàng cười, Nhạc Nhạc cũng nở nụ cười ra theo, cơ thể vốn đang căng chặt cũng chậm rãi thả lỏng xuống dưới......
"Nhạc Nhạc, cái này thuốc mỡ cho em, về sau mỗi buổi tối trước khi đi ngủ nhớ thoa nó một chút...... Nhất định phải thoa, không thể làm mất đó! Cái này thuốc mỡ chính là người ngoài hành tinh đưa cho chị đó...... chị bây giừo đem nó giao cho em bảo quản, em mỗi ngày trước khi ngủ đều phải thoa nó, được không?"
Nhạc Nhạc cảm giác đầu gối chỗ lạnh lạnh thực thoải mái, liền nhìn cô gật gật đầu, vươn ngón tay út đến, cười tủm tỉm nói: "Dạ!"
Hàn Mộ Vi đứng lên, lại cảm giác đầu như là có cái gì banh chặt đứt giống nhau, nháy mắt trống rỗng, một trận đau nhức truyền đến, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, cô chạy nhanh đỡ lấy tường, nhưng mà giây tiếp theo, bên tai lại truyền đến những tiếng ồn ào, tựa hồ có không ít người nhìn về phía bên này, rrong đầu cô vang lên những tiếng ầm âm. Tuy rằng vẫn đứng ở nơi đó, lại cảm giác tầm mắt chính mình đã bắt đầu hỗn độn, trước mắt nhìn đến đồ vật đều xuất hiện điệp ảnh, lỗ tai truyền đến một trận lại một trận ồn ào, lại cái gì cũng nghe không rõ......
"Là cô ta! Chính là cô ta! Không biết cô ta đã làm gì đối với Nhạc Nhạc. Toii nhìn thấy sau khi cô ta đi đến đây cùng Nhạc Nhạc, tay cô đặt ở đầu gối Nhạc Nhạc. Nhạc Nhạc liền nhắm lại, mặt mũi trắng bệch, không ngừng đổ mồ hôi......
Viện trưởng, cô khẳng định là người xấu!!"
"Lanh canh, cô xác định thấy rõ ràng sao? Nhạc Nhạc đâu? Ai đi đem Nhạc Nhạc tìm tới một chút......"
Tựa hồ là viện trưởng của trung tâm đặc biệt một đám học sinh, còn có vài vị gia trưởng, một đống người vây quanh Hàn Mộ Vi.
Hàn Mộ Vi chỉ cảm thấy bên tai "Ong ong ong" có người đang nói chuyện, nhưng bụng lại giống có cái gì đang cuồn cuộn, cô khó chịu mà đỡ lấy tường, nhìn trước mắt một cái lại một cái để sát vào nàng không biết đang nói gì đó đầu người, sắc mặt tái nhợt, một câu cũng nói không nên lời......
viện trưởng Âu Dương có chút nghi hoặc mà để sát vào cô, "Hàn tiểu thư, cô làm sao vậy? Không thoải mái sao?"
Phía sau có một vị phụ huynh hô ta lên: "Viện trưởng, đó là người quen của ngài sao? Cho dù có là người quen, ngài cũng không thể bởi vậy liền bao che cô a, ai biết cô ta làm gì với bọn trẻ ở trung tâm......"
Âu Dương viện trưởng có chút rối rắm lên, ông đã để Hàn Mộ Vi tiến vào, là bởi vì ông là người duy nhất ở nơi này biết được thân phận của Mặc Dung Uyên.
Mặc Dung Uyên sẽ đem Hàn Mộ Vi đưa tới thân tử hoạt động thi đấu số độc như vậy đi lên, chính là xác định đem cô trở thành thê tử của mình...... Hơn nữa Mặc Quân Dư cũng nói qua cô là chính mợ tương lai của mình, nói cách khác, hiện tại Hàn Mộ Vi cũng coi như là người Mặc gia. Mặc Quân Dư không ở, Hàn Mộ Vi muốn đến nơi đây tới, nói là muốn tìm mấy bạn nhỏ của Mặc Quân Dư một chút, ông tuy rằng kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp để cô vào trong.
Lại không nghĩ rằng, mới vừa cùng vài vị gia trưởng nói chuyện, một người đệ tử đột nhiên xông tới, nói nhìn đến một người phụ nữ không biết đang làm gì với học sinh của bọn họ, học sinh của cô ta thoạt nhìn đau đến giống như sắp ngất xỉu đi......
Làm viện trưởng ở trung tâm, ông ta đương nhiên là trước tiên chạy tới hiện trường, lại không nghĩ rằng, người phụ nữ này cư nhiên chính là Hàn Mộ Vi!