Kia tên côn đồ bình thường toàn là cướp tiền của những học sinh tiểu học, hơn nữa có tất nhiều lúc là cướp từ những nam sinh nữ sinh nhỏ nhắn yếu ớt đi một mình, căn bản sẽ không có người phản kháng, hôm nay như vậy bị người đánh, thực sự có chút ngốc.
Mặt khác hai nam sinh kia đang giữ lấy Tề Tư Mẫn cũng ngây ngốc, nhìn về phía Hàn Mộ Vi......
Khúc gỗ kia tuy có chút mục nát, nhưng rốt cuộc vẫn rất nặng, một nện xuống tuy rằng không phải cực kì đau đớn, nhưng cũng làm cho cái đầu của tên lưu manh kia có chút ong ong, nhưng ngay sau đó, hắn ta thấy được Hàn Mộ Vi bộ dáng nhỏ nhỏ gầy gầy, phục hồi tinh thần lại, giận dữ hét: "Còn không đem nó bắt lại cho tao!!"
Hai tên côn đồ kia giật mình không phản ứng lại kịp, theo bản năng mà buông tay đang giữ chặt Tề Tư Mẫn ra, Hàn Mộ Vi động tác nhanh chóng bắt lấy Tề Tư Mẫn, lôi kéo cô ta liền chạy!
"Chạy mau!!"
Tề Tư Mẫn ngơ ngác mà đi theo phía sau, phản ứng lại đây cũng nhanh chóng đi theo chạy lên!
Các cô tuy rằng động tác mau, nhưng mấy tên côn đồ phản ứng lại đây sau chạy trốn cũng thực mau. Bọn họ vốn dĩ chân cũng tương đối dài, so với hai nữ sinh chạy trốn trước mặt cũng thực mau đuổi tới kịp, trước sau bọc đánh vây quanh Hàn Mộ Vi cùng Tề Tư Mẫn.
Tề Tư Mẫn lui một bước về sau, lại phát hiện so cô còn Hàn Mộ Vi nhỏ gầy thoạt nhìn một chút cũng không sợ hãi bộ dáng, nhấp môi, gắt gao mà trừng mắt nhìn cái tên đứng đầu đám lưu manh kia, trong tay tựa hồ bắt lấy thứ gì......
Tên lưu manh đứng đầu kia phun ra một ngụm nước miếng, lạnh lùng mà đến gần các cô, trên mặt biểu tình có chút vặn vẹo, "Gan mày lớn a, dám đánh tao?"
Hắn vốn sinh ra với bộ dạng hung tợn, hiện tại biểu tình vặn vẹo lên, thoạt nhìn càng có chút đáng sợ.
Lần đầu gặp phải loại tình huống như vậy Tề Tư Mẫn có chút sợ hãi mà lùi vài bước trốn về phía sau, nhưng phản ứng nhìn người phía trước mặt mình, Tề Tư Mẫn lại có chút hổ thẹn, Hàn Mộ Vi chính là người nhỏ bé trong lớp cô ta, lại thế nào, cũng không nên vì cô ta mà không tự bảo vệ chính mình......
Tề Tư Mẫn nuốt nuốt nước miếng, thấp thỏm bất an mà nghĩ tiến lên, lại thấy Hàn Mộ Vi đột nhiên vươn tay tới, đem cô ta ở phía sau lưng, một cái tay khác đột nhiên móc ra thứ gì, mở ra tới......
Là bình thuỷ!
Tề Tư Mẫn trừng lớn đôi mắt, liền nhìn đến Hàn Mộ Vi mở ra bình thuỷ, không chút do dự đem bên trong nước ấm hướng trên người tên côn đồ đối diện mà hắt!!
Hàn Mộ Vi cùng các bạn học khác không giống nhau, các bạn học khác đều yêu thích đồ uống lạnh, Hàn Mộ Vi lại giống như người già, thích uống nước trà nóng, trừ bỏ trà chính là nước sôi để nguội, liền tính đại hội thể thao có trong lớp phân công đồ uống cùng nước khoáng cũng là giống nhau. Cho nên cô tùy thân đều mang theo bình thuỷ, bên trong tùy thời tùy chỗ đều có nước ấm......
Hàn Mộ Vi bình thuỷ giữ ấm hiệu quả không tồi, kia nước vẫn còn rất nóng, tên côn đồ trừng lớn đôi mắt, nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn là bị văng trúng một hai chỗ không nhịn được mà kêu to......
Rốt cuộc một chút người thanh niên, bị hù doạ như vậy, vội vã tìm nước lạnh. Tên lưu manh đứng đầu kia không bị nước nóng văng trúng, vừa thấy cảnh tượng này, nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
Hàn Mộ Vi lôi kéo Tề Tư Mẫn liền chạy, tới rồi chỗ ngoặt, cô đẩy ra Tề Tư Mẫn, ném xuống một câu "Đi trường học tìm người", liền hướng một cái khác phương hướng chạy.
Kia tên côn đồ hiện tại cũng mặc kệ cái gì có tiền hay không, hiện tại hắn ta chỉ nghĩ vì huynh đệ chính mình báo thù, hơn nữa, chính yếu chính là, Hàn Mộ Vi khiêu chiến chính mình thân là "Lão đại" quyền uy, hắn ta nếu không hảo hảo giáo huấn một chút, về sau như thế nào ở các huynh đệ trước mặt phục chúng?