Hàn Mộ Vi có chút không chịu nổi như vậy chú ý, chạy nhanh ngồi xuống, an tĩnh mà lấy ra mà lấy ra chai sữa đầu nành uống cho hết, cúi đầu rồi đem một cái bánh bao nhét vào trong miệng......
Cô muốn trước khi bào học đống thức ăn trước mặt giải quyết nhanh chóng, ăn xong......
Mới như vậy nghĩ, một cái bóng ma đột nhiên che khuất chính mình, Hàn Mộ Vi ngẩng đầu lên, liền thấy Tề Tư Mẫn trong tay cầm một cái đóng gói tinh mỹ lễ vật, đối với chính mình nói: "Hàn Mộ Vi, cảm ơn cậu! Còn có...... Sự việc lúc trước, thực xin lỗi!"
"......"
Hàn Mộ Vi giật mình, có chút không biết làm sao mà nhìn cô ta.
"Lúc trước...... Chuyện gì?" Cô có chút phản ứng không kịp.
Không nghĩ tới, đơn giản như vậy một câu, lại làm Tề Tư Mẫn đôi mắt lập tức đỏ lên.
Cô...... Không trách cô ta......
Tề Tư Mẫn ngày hôm qua sau khi trở về suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến chính mình lúc trước bởi vì Đoạn Thần Kiệt quan hệ vẫn luôn xem Hàn Mộ Vi không vừa mắt, nghĩ đến chính mình không có bất luận cái gì chứng cứ, liền đem Hàn Mộ Vi vu hãm là ăn trộm, lại nghĩ đến ngày hôm qua Hàn Mộ Vi nhỏ nhắn gầy yếu như thế nào mà lại ở trước mặt cô ta che chắn và bảo vệ cho cô ta......
Tề Tư Mẫn càng nghĩ càng chán ghét chính mình, cũng càng thêm hổ thẹn!
Cô ta lúc trước luôn chán ghét Hàn Mộ Vi nhưng so với, cô ta cảm thấy mình căn bản là là cái phẩm đức thấp hèn rác rưởi!
Tề Tư Mẫn trằn trọc lăn qua lăn lại cả đêm, đến rạng sáng mới ngủ, buổi sáng rất sớm liền đến trường học, chính là suy nghĩ cùng Hàn Mộ Vi trước mặt mọi người nói lời cảm tạ...... Cùng xin lỗi.
Lại không nghĩ rằng, Hàn Mộ Vi thế nhưng căn bản không đem sự việc lúc trước để ở trong lòng......
Cái này Tề Tư Mẫn càng cảm thấy đến khó chịu, vẻ mặt cảm động mà nhìn Hàn Mộ Vi, Tề Tư Mẫn đem lễ vật nhét vào trong người của cô liền ra bên ngoài chạy, "Tóm lại, về sau cậu chính là bạn tốt của tôi! Về sau có Tề Tư Mẫn tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để cho người khác có cơ hội khi dễ cậu!!"
"......"
Hàn Mộ Vi thật vất vả đem bánh mì trong miệng nuốt đi xuống, vẻ mặt phức tạp mà nhìn lễ vật trước mặt.
Các bạn trong lớp vừa rồi đều nhìn thấy một màn như vậy, tựa hồ tâm tình cũng có chút phức tạp, đang do dự có nên tiếp lên bắt chuyện cùng Hàn Mộ Vi hay không, rốt cuộc ngày hôm qua chỉ nhét ở bàn học của Hàn Mộ Vi vài tời giấy hiện tại ngẫm nghĩ lại đối với cô như vậy hình như có chút thiếu thành ý rồi, hơn nữa, Hàn Mộ Vi cũng không biết thấy được không......
Lúc này, Hàn Mộ Vi đột nhiên đem tới trước mặt mọi người một cái túi to rồi mở ra, do dự một chút, nói:
"Còn ai chưa ăn sáng không? Mình....chỗ này còn dư rất nhiều......"
Trong phòng học an tĩnh một cái chớp mắt.
Hàn Mộ Vi thật vất vả lấy hết can đảm tới, nhìn thấy cả lớp lại không có chút phản ứng nào, không khỏi có chút thất vọng, giây tiếp theo, liền thấy một bàn tay không biết từ nào toát ra tới, từ trong túi bắt một cái bánh cắt......
Chu Quân Hào không chút khách khí mà cắn một mồm to, mồm miệng không rõ nói: "Thật tốt quá,tôi vừa vặn cũng chưa ăn sáng....Cảm ơn nha......"
Sau đó, các bạn học khác cũng cười vui vẻ đi đến, cãi nhau ầm ĩ mà cướp thức ăn từ tring túi cô đưa, chỉ chốc lát sau, Hàn Mộ Vi trước mặt một túi đồ ăn sáng to lớp chỉ chốc lát đã được chia sạch.
Hàn Mộ Vi nhìn thấy túi rỗng tuếch, có chút phản ứng không kịp.
Giây tiếp theo, trong đầu liền xuất hiện hệ thống nhắc nhở:
Tề Tư Mẫn đối người tăng lên hảo cảm giá trị 10 điểm;
Chu Quân Hào đối người tăng lên hảo cảm giá trị 3 điểm;
Lý hiểu nhiên đối người tăng lên hảo cảm giá trị 3 điểm;
Đoạn Thần Kiệt đối người tăng lên hảo cảm giá trị 1 điểm;
Trần hiên đối người tăng lên hảo cảm giá trị 1 điểm......
Liên tiếp thông báo làm Hàn Mộ Vi có chút đầu óc choáng váng, nhìn túi không trước mặt, Hàn Mộ Vi ngồi xuống, đôi mắt thong thả chậm có chút ướt lên......
Tiểu bao tử thanh âm ở trong đầu hưng phấn mà kêu: "Chúc mừng chủ nhân! Hảo cảm giá trị đã tới rồi 106 6 điểm ~ thành công lên tới tận 3 cấp nữa!! Chủ nhân, lúc này đổi điểm lấy cái gì mới tốt bây giờ? Em ngẫm lại a...... Chủ nhân người đã chuyên tâm đi học, em đã giúp chủ nhân đem thích hợp kỹ năng tất cả đều tìm ra......"