Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!

Chương 81: Cái này học ngươi đừng thượng!



Mặc Dung Uyên trực tiếp gọi người đội trưởng kia một cuộc điện thoại, sau đó ôm Hàn Mộ Vi đang mê man nhanh chóng chạy tới bệnh viện gần nhất.

Đáng chết......

Cô như thế nào luôn là đụng tới loại sự tình này......

Lần trước ở buồng điện thoại cũng là......

Xong khi khám xong, Mặc Dung Uyên nhìn tiểu cô nương trên giường bệnh sắc mặt tái nhợt, sắc mặt thật không đẹp.

Vừa nãy vị đại đội trưởng đã gọi điện thoại đến cho hắn, những chiếc giày cao gót đó bên trong xác thật cất giấu độc, xem ra là rơi xuống từ trên chiếc xe mà bọn học truy tìm. Tuy rằng không biết vì sao lại bị rơi xuống, bất quá, bọn họ bên đường tìm, trên cơ bản cũng không sai biệt lắm đem chiếc xe tải đó cùng số ma tuý tất cả đều tìm được rồi.

Người tài xế kia căn bản không nghĩ tới, ở hắn như vậy tốc độ xe hạ, sẽ có người nhảy lên xe của ông ta hơn nữa còn mở của sau ra được, bởi vậy tới khi đồ vật trên xe rớt ra được một lúc, thì ông ta mới ý thức được có điều gì không đúng.

Giá trị như thế ngẩng cao "Hàng hóa" bởi vì chính mình một người toàn không có, ông ta khẳng định cũng sống không được, bởi vậy, bởi vì người tài xế kia mới mạo hiểm như vậy,tuy nhưng lúc qua lại đường cũ, vừa lúc bị tập độc đội người bắt vừa vặn......

Ma tuý tuy rằng tìm được, tội phạm cũng bắt được, nhưng tai nạn xe cộ ohast sinh một đường dài nhưng vẫn đang được xử lí.

Bệnh viện đã kín người hết chỗ, trong tin tức thời sự hôm nay có nói đến sự tình, đoạn phát sóng lại chỉ chụp hình ảnh thùng xe của xe tải bị mở ra trên hướng tây Trung Nam Sơn lộ, bên trong cái rương rơi xuống......

Mà hình ảnh Hàn Mộ Vi nhảy lên mở cửa xe tải không hề bị chụp lại, còn có việc cô nhanh tay cứu người, cũng đồng dạng không có bị chụp được.

Trên thực tế, những hình ảnh này vốn là có tới hai người chụp lại, nhưng là bị tiểu bao tử đổi.

Những việc này căn bản không thể bị nhìn đến, nếu bị phát hiện, Hàn Mộ Vi nhất định sẽ mất đi bình tĩnh hiện tại.

Nhưng là, Mặc Dung Uyên lại không có khả năng cái gì đều không đoán được.

Bất quá, liền tính là Mặc Dung Uyên, cũng chỉ nghĩ đến cô có khả năng cùng sự kiện ma túy có quan hệ, có thể là bị liên luỵ, không cẩn thận mới có thể té gãy chân, căn bản sẽ không nghĩ đến nhờ có cô mà lần này cảnh sát có thể bắt tóm được một lượng ma tuý lớn như vậy.Cô chính là đại công thần của bọn họ.

Nhưng có chút đồ vật, hắn đến mặt sau vẫn là hoài nghi, bởi vì người phụ nữ cũng được trẻ được cũng tại thời điểm cảnh sát lấy khẩu cung, nhắc tới có một người tiểu cô nương tuổi trẻ cứu bọn họ......

Xét từ miêu tả của bọn học, đích xác cùng Hàn Mộ Vi rất giống.

Lại không biết vì sao, Mặc Dung Uyên theo bản năng mà che giấu chuyện này.

Người phụ nữ kia sau lại có muốn tìm tiểu cô nương đã cứu bọn họ để cảm tạ, nhưng nhưng vẫn không có tìm được.

Hàn Mộ Vi ở bệnh viện nằm một tuần, mới được cho phép chống nạng đi xuống giường.

Một bạn học trong lớp cùng lão sư đến thăm cô, đều cho rằng Hàn Mộ Vi chỉ là một trong nhiwxng người xui xẻo trong tai nạn xe kinh hoàng kia, rốt cuộc chuyện đó đã nháo đến cả thành phố đều biết, còn lan tin qua cả thành phố gần bên nữa.

"Người khác đi học mày cũng đi học, mày sao có thể làm ra nhiều chuyện như vậy tới!"

Trên đường đón Hàn Mộ Vi về nhà, Hàn Tử Tư sắc mặt vẫn luôn rất khó xem.

"Ai nha, mày như thế nào có thể nói như vậy đâu? Việc này lại không phải Vi Vi nguyện ý...... Vi Vi chính là vận khí không tốt, mới có thể xui xẻo bị liên lụy......" Lưu Băng Tinh ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn Hàn Mộ Vi nói chuyện.

"Hừ! Vận khí không tốt...... nó vận khí không tốt đó chính là được sinh ra bởi người phụ nữ đó!" Hàn Tử Tư hừ lạnh một tiếng, không hề để ý tới cô.

Trên ghế sau, Hàn Mộ Vi ngồi ở chỗ đó, an tĩnh mà nhìn ngoài cửa sổ xẹt qua đám mây.

Tiểu bao tử an ủi cô: "Chủ nhân, không cần khổ sở. Ông ta căn bản là không tư cách để làm phụ thân của người......"

"Cả ngày âm âm u, một chút dáng vẻ của một đứa con gái đều không có, hiện tại còn bị té ngã gãy chân, vốn dĩ tháng sau còn muốn mang mày đi buổi tiệc của Cố gia...... Hiện tại giờ thì nghĩ cũng đừng nghĩ đến!"

Hàn Tử Tư mang theo giận dữ nói.

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.