Editor : Thơ Thơ
Chương Diệc giật mình ngẩn người một chút, liền cười lạnh hai tiếng, "Lần trước không phải cậu nói không có hứng thú đối với Alpha sao?"
"anh cũng nói, đó là lần trước." Bùi Tịch buông cổ áo sơ mi ra, ngồi xổm ở bên người Chương Diệc, lông mi dày và dài hơi rủ xuống, giọng điệu mềm nhẹ mà mê hoặc, "Tôi cảm thấy được bây giờ anh rất cần tôi."
"Chó má! Lão tử ——" giọng điệu Chương Diệc đột nhiên gián đoạn, vừa giận vừa sợ mà nhìn tay Bùi Tịch đè giữa hai chân anh. Đôi tay sạch sẽ mà thon dài kia quen dùng dao giải phẫu, giờ khắc này cách tầng vải vóc âu phục xoa xoa chỗ yếu đuối giữa hai chân anh. Anh vốn là rơi vào bên trong lửa tình dục bị dày vò, bị Bùi Tịch đùa một cái như thế, dục vọng lập tức nhổng lên thật cao, ở trong quần phác hoạ ra rõ ràng hình dáng.
"Ừm... Bùi Tịch con mẹ cậu... A..."
Khí vị Alpha trên người Bùi Tịch trở nên nồng, hơn nữa mang theo uy thế cùng cường thế rất lớn, Chương Diệc xấu hổ nhìn anh chằm chằm, lồng ngực không nén được phập phồng. Anh phải hao phí rất lớn lực ý chí mới có thể khắc chế chính mình không nhào tới trên người Bùi Tịch.
"Thăm hỏi mẹ tôi làm cái gì, hả?"
Bùi Tịch lên giường, quỳ gối giữa hai chân anh, ung dung thong thả cởi quần dài anh ra. Anh cúi đầu đánh giá giữa hai chân Chương Diệc, trên vải vóc màu tối nhô lên một khối kia đã ướt đẫm, mị hương vén tâm hồn người lan tỏa ở trong không khí. Anh cách vải vóc mỏng manh, duỗi tay nắm chặt khối thịt mềm kia toả nhiệt, dùng đầu ngón tay phác hoạ hình dáng nơi kia. Như có như không đùa so với trực tiếp kích thích càng thêm dằn vặt người, Chương Diệc không nhịn được giơ cao eo, nổi giận mà giục anh, "Nhanh chút..."
"chật, đều ẩm ướt đến loại trình độ này." Bùi Tịch câu lên ngón tay, gảy gảy đoàn kia nhô ra. Hai chân Chương Diệc kẹp vào nhau vuốt ve, anh hữu khí vô lực liếc mắt Bùi Tịch một cái, rốt cục không nhịn được chính mình đưa bàn tay đi vào, nắm chặt gốc rễ kia thô cứng, dùng sức tuốt động. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Bùi Tịch nhìn dáng dấp anh tự an ủi, nhẹ nhàng nở nụ cười hài lòng, tay phải từ mép quần lót co dãn luồn đi vào, nắn bóp mông thịt no đủ vểnh cao, đi xuống tiếp, hai ngón tay tiến vào giữa khe mông sâu thẳm. Lúc mò tới nơi nhỏ bé nhăn nheo kia, người dưới thân anh rõ ràng run rẩy. Bùi Tịch cúi đầu nhìn người đàn ông run run mi mắt dày đặc, đầu quả tim giống như bị lông chim êm ái cọ một chút.
"Đừng nhúc nhích."
Bùi Tịch nắm lấy cổ tay Chương Diệc không an phận, anh cúi người, chóp mũi cơ hồ đụng chóp mũi người đàn ông, một đôi mắt dâm tà mang theo ướt át hồng nhạt, "muốn sớm khôi phục, tốt nhất anh ngoan một chút."
Lão tử ngoan cái đầu cậu! ở trong lòng Chương Diệc tức giận mắng, có thể không phải không thừa nhận Bùi Tịch xác thực nói có lý. Huống hồ giờ khắc này thân thể của anh trống rỗng mà khô nóng, đang cần thiết Alpha an ủi. Ngược lại lần trước ở nhà bạn này đều vứt sạch mặt mũi, lần này cũng không đáng anh che che giấu giấu, sớm chút làm xong chuyện càng tốt hơn.
Tự an ủi mình như thế một phen, trong lòng Chương Diệc trái lại thoải mái rất nhiều. Anh thấy trên người thanh niên mặc chỉnh tề, cúi đầu liếc nhìn chính mình quần áo ngổn ngang, khá là không cam lòng mà tóm chặt vạt áo Bùi Tịch, cắn răng nói, "Cởi quần áo."
"Gấp cái gì." tay Bùi Tịch vẫn như cũ dao động ở chỗ khe mông của anh, ngón tay trỏ như chuồn chuồn lướt nước ma sát qua miệng huyệt nhăn nheo, ung dung thong thả nơi bộ lông cắt tỉa kia. Chương Diệc bị anh thổi lên lửa dục, hai cái chân dài trần truồng ở trên giường không nhịn được ma sát, eo thân cũng không tự chủ vặn vẹo, trong miệng phát ra giọng khàn rên rỉ.
"Ừm... Cậu... Đến cùng có làm hay không..."
Chương Diệc bị tình dục thiêu đốt đến đỏ bừng hai mắt mạnh mẽ trừng người trên thân, chỉ là bên trong hung ác này liền mang theo vài phần yếu đuối và khát cầu. Bùi Tịch cũng không đành lòng lại đùa cợt anh, hai ngón tay khép lại, dọc theo bên trong miệng huyệt ướt át thăm dò vào. Mới đi vào hai đốt ngón tay, vách tường ruột nhẵn nhụi mà non mềm liền chặt chẽ xoắn lấy anh, để ngón tay của anh cơ hồ không thể động đậy. Anh không thể không cúi đầu, liếc mắt nhìn Chương Diệc, "đừng kẹp chặt như thế, thả lỏng chút."
Gương mặt tuấn tú của Chương Diệc nhất thời đỏ bừng lên. Bùi Tịch nở nụ cười, rút ngón tay dính d*m thủy ra, đưa tới khóe miệng Chương Diệc, "Không bằng, anh liếm một chút?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Trong đầu Chương Diệc vù một tiếng, hoàn toàn không thể tin được đây là lời của Bùi Tịch luôn luôn nhã nhặn nho nhã nói ra. Càng làm cho anh khó có thể tin chính là, mình dĩ nhiên lè lưỡi thật, liếm liếm ngón tay trắng noãn thon dài kia.
Nhất định là bởi vì thuốc kích dục đáng chết kia! Chương Diệc đã không dám nhìn biểu tình của Bùi Tịch, anh vừa xấu hổ mà quay mặt qua chỗ khác, lại bị một nguồn sức mạnh vặn trở về. Mắt Bùi Tịch nhìn anh từ trên xuống dưới, một đôi mắt dâm tà sâu không thấy đáy, giống như có sóng ngầm cuồn cuộn. Anh nhìn chằm chằm cặp mắt kia hai giây, mơ hồ có chút hoảng hốt, đang muốn mở miệng nói chuyện, người kia nắm cằm của anh, môi hồng nhạt đột nhiên đè ép xuống.
Chương Diệc không hề phòng bị mà bị anh cạy hàm răng ra, đầu lưỡi người kia mềm mại luồn vào, càn quét ở trong cổ họng của anh một trận, liền ngậm bờ môi anh dùng sức mút vào. Nồng nặc mùi thơm chui vào chóp mũi Chương Diệc, sau kinh ngạc ngắn ngủi qua đi anh liền thành thực mà luồn cúi với dục vọng thân thể, đè sau đầu Bùi Tịch lại, anh nóng bỏng đáp lại nụ hôn của anh ta, đầu lưỡi để đầu lưỡi, trằn trọc cọ xát. Bùi Tịch vừa hôn anh, vừa cởi ra quần lót vướng bận trên người Chương Diệc, tùy ý mà xoa xoa mông thịt no đủ kia. Chương Diệc cũng gấp gáp lôi kéo y phục trên người anh, rất nhanh hai người trần truồng gặp lại.
"Ừm..."
Lửa nóng hôn sâu để cho hai người đều có chút không thở nổi, Bùi Tịch gặm cắn đôi môi Chương Diệc có chút bạc tình, bàn tay ở trên cơ thể cường tráng màu mật ong lưu luyến quên về. Anh xoa xoa lồng ngực Chương Diệc no đủ, bụng dưới căng thẳng, đi đến non mềm giữa hai chân, mê muội mà cẩn thận vuốt ve da thịt nơi kia.
Chờ lúc lý trí Chương Diệc hơi hơi khôi phục, hai cái chân anh đã quấn ở trên eo Bùi Tịch, người kia thủ thế chờ đợi dục vọng đang để ở miệng huyệt giữa hai chân anh. Chương Diệc nhìn thân thể trước mắt trắng nõn mà không mất đi sức mạnh, coi lại bên trong mắt Bùi Tịch đắm chìm trong tình dục, giống như đột nhiên bị người lén lút gõ một cái.
"Bùi Tịch, đừng —— "
"Quá đã muộn." Bùi Tịch tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng anh, mặt anh không thay đổi nhấc chân trái Chương Diệc lên, sau đó trầm eo xuống, tầng tầng đỉnh phía trước. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Chương Diệc hừ một tiếng, trên người càng tiến sâu vào bên trong đệm chăn. Bùi Tịch căn bản không chờ anh thích ứng, vừa tiến vào liền bắt đầu ở bên trong hành lang ấm căng mịn dùng sức đánh xuyên. Cự đại khoái cảm cùng cảm giác đau đớn đan xen vào nhau, vô tình nghiền ép đầu dây thần kinh yếu đuối của Chương Diệc, anh rên rỉ đứt quãng, khóe mắt bất tri bất giác liền bị bức ra nước mắt sinh lý.
"Đau không?"
Bùi Tịch thấy đôi con ngươi anh hơi nước mông lung, rõ ràng là mặt kiên nghị, lại thêm mấy phần tình sắc yếu đuối, không nhịn được thả nhẹ nhịp điệu đánh xuyên.
Chương Diệc rất muốn mắng anh, nhưng mà trong miệng chính là một chuỗi khàn khàn rên rỉ, chính anh nghe đều mặt đỏ tới mang tai.
"Xem ra không phải đau, là rất thư thái."
Bùi Tịch nhếch miệng lên, mở chân của anh càng lớn, liền cúi người, kết hợp tư thế lần thứ hai hôn lên môi Chương Diệc.