Trên màn hình, đường cong tín tức tố màu xanh lam vẫn kịch liệt lên xuống như cũ, xa cách khu Alpha bình thường. Bùi Tịch rút kim chích thuốc, trong không khí càng ngày càng đậm vị ngọt làm cho anh có chút đầu váng mắt hoa. Anh cúi đầu, liền nhìn thấy Chương Diệc ửng đỏ mặt, người kia ngũ quan anh tuấn khó chịu mà nhăn lại, trong miệng không ngừng tràn ra thở dốc khàn khàn, mồ hôi đã làm chế phục sơmi mỏng manh của anh ướt hơn phân nửa.
Xem ra đây là hài cốt phóng xạ cấp S, huyết thanh phổ thông căn bản không có tác dụng ức chế, hơn nữa còn có thể tạo thành phản tác dụng. Bùi Tịch kịp thời quyết đoán mà phong tỏa hết thảy ra vào phòng chữa bệnh và chăm sóc, lại từ tủ trong góc tường lấy ra một cái tủ thuốc màu đen.
"cậu làm gì..." Chương Diệc đã thấy kết cục xấu nhất, dược vật căn bản không giúp được anh. Anh thấy Bùi Tịch nhấc theo cái hòm thuốc đi tới, đèn dùng cho việc giải phẫu chiếu vào trên gò má anh trắng nõn mà bóng loáng, không có kính mắt che chắn, cặp mắt đào hoa kia càng phát sáng rỡ thâm thúy, đuôi mắt thoáng cong lên, mang theo độ cong mơ hồ. Trên mặt anh không thừa bao nhiêu biểu tình, thả cái hòm thuốc đang trên đài khống chế, dùng giọng điệu công thức hóa nói: "lần trước anh xử lý như thế nào?"
Từ trong ánh mắt của Chương Diệc nhìn ra gì đó, anh tránh né ánh mắt của anh ta, ngữ điệu khô khốc, "Ngủ đông."
"Thời kỳ động dục căn bản không thể ngủ đông." Bùi Tịch lạnh lùng nói, không chờ Chương Diệc phản bác, anh liền dứt khoát xé chế phục sơmi của anh ra, trên lồng ngực màu mật ong sâu đậm trần trụi, hai viên hồng đậu nhỏ nguy nan đứng thẳng.
"anh muốn làm gì?" tầm mắt Bùi Tịch suy tư bắn phá ở trên người anh, uy thế Alpha bao phủ lên đỉnh đầu, làm cả người anh đều có chút không thở nổi. Đương nhiên, bết bát hơn chính là hậu huyệt của anh, nơi đó cơ hồ hoàn toàn ướt đẫm, anh phải dùng toàn bộ lực ý chí mới có thể khắc chế chính mình không giống chó mẹ nằm nhoài dưới chân Bùi Tịch cầu hoan. Thotho_diendanlequydon
"Kiểm tra."
Bình tĩnh, giọng điệu lý tính, động tác anh làm như không có một chút bối rối. Bùi Tịch mang tới găng tay phòng khuẩn, mặt không thay đổi mở ra dây thắt lưng của anh. Chương Diệc nỗ lực giãy dụa, nhưng mà động tác anh yếu ớt ở trong mắt một alpha khác căn bản không đáng nhắc tới, Bùi Tịch không tốn sức chút nào nắm chặt mắt cá chân phải của anh, sau đó tay hơi dùng sức, liền kéo quần dài chế phục của anh xuống.
Tín tức tố Omega mang theo mị hương càng nồng nặc hơn, giữa hai chân Chương Diệc nhô ra hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt của anh, cho dù cách một tầng vải vóc cũng có thể nhìn ra dưới đáy cự vật kia sinh long hoạt hổ. Chương Diệc nhìn mặt Bùi Tịch lần thứ hai áp sát, giống như dự cảm đến anh phải làm gì, anh mạnh mẽ nhìn anh ta chằm chằm nói, "cậu dám xem lão tử là Omega thử xem!"
"anh bây giờ cùng Omega có gì khác nhau sao?"
Cặp mắt đào hoa đẹp đẽ của Bùi Tịch buông xuống, lúc ánh mắt dùng dụng cụ ngoại khoa đánh giá bệnh nhân trên bàn mổ nhìn anh. Alpha cường tráng cao lớn triệt để mất đi cường thế cùng kiêu ngạo ngày xưa, anh nằm ngửa trên giường bệnh, trong con ngươi đen có chút tan rã, môi khô ráo vô ý thức mở ra, hầu kết nhô ra không ngừng lăn lộn, tựa hồ biểu đạt một loại khát cầu nào đó không hề có một tiếng động. Bỗng nhiên Bùi Tịch liền nổi lên tâm tư đùa dai, anh thấy trên lồng ngực Chương Diệc nhô ra hai điểm thâm sắc, duỗi tay phải mang theo găng tay phòng khuẩn ra, nhẹ nhàng dùng hai ngón tay ngắt một chút nụ hoa non mềm bên trái.
Thân thể Chương Diệc đang ở giai đoạn mẫn cảm đến cực điểm, xúc động nhỏ bé cũng có thể làm cho sóng tình trong cơ thể anh lăn lộn không thôi. Anh cắn chặt môi, ngăn chặn sắp xuất ra tiếng rên rỉ, đồng thời ánh mắt phẫn hận bắn thẳng về phía thanh niên mặc áo choàng trắng.
"phía dưới của anh đều ướt đẫm." Bùi Tịch giống như trống rỗng nhìn thấy ánh mắt anh cừu địch, dời tay phải của anh, lướt qua cơ thịt rõ ràng ở bụng dưới, rơi vào đoàn nhô lên giữa hai chân Chương Diệc, không nhẹ không nặng ấn ấn khối này thấm ướt vải vóc màu tối. Thotho_diendanlequydon
"Nếu như là Tín tức tố Omega mà nói, mặt sau cũng sẽ có phản ứng đi." Bùi Tịch tự mình nói, mang theo vài phần hiếu kỳ cùng tìm tòi nghiên cứu, tay anh từ giữa hai chân Chương Diệc chui vào quần lót của anh, anh vô cùng quen thuộc với cấu tạo thân thể người, dễ như ăn bánh liền mò tới u cốc bốc lên d*m thủy kia.
"Bùi Tịch... Con mẹ nó cậu... A ——" thân thể Chương Diệc đột nhiên căng thẳng, hai chân không hề phòng bị mà bị mở ra, ngón tay Bùi Tịch mang theo găng tay cứ như vậy thẳng tắp đâm vào hậu huyệt của anh. Càng làm cho anh tức giận chính là, biểu tình người kia vẫn là một bộ mặt không biến sắc, giống như chỉ làm kiểm tra bình thường cho bệnh nhân.
"Cơ vòng phản ứng cường liệt, đường ruột sẽ tự động phân bố chất lỏng." Bùi Tịch rút ra ngón tay dính thủy quang, trong con ngươi chợt lóe một tia than thở, "Thú vị."
Thú vị mẹ cậu! Chương Diệc đỏ mắt, một tư thế hận không thể ăn thịt lột da, "Có bản lĩnh cậu thẳng thắn thượng lão tử, đừng đổi lại trò gian dằn vặt lão tử!"
"anh biết tôi đối với Alpha không có hứng thú." Bùi Tịch cấp chính mình đánh một châm ức chế tề, lại từ bên trong cái hòm thuốc màu đen nhảy ra một cái vật thể hình trụ màu đỏ sẫm, đó là dụng cụ trước đây anh thường dùng động viên bệnh nhân Omega thời kỳ động dục, đương nhiên, là hoàn toàn mới, ngay cả đóng gói đều chưa có mở ra.
"cậu thả thứ gì đi vào..."
Gương mặt tuấn tú của Chương Diệc đỏ bừng lên, trơ mắt mà nhìn Bùi Tịch lột quần lót của anh xuống, ngón tay thon dài trắng nõn của người kia đẩy chân của anh ra, không cần suy nghĩ đem dụng cụ màu đỏ sẫm kia nhét vào hậu huyệt của anh. Man mát, xúc cảm no đủ làm Chương Diệc theo bản năng kẹp chặt hậu huyệt, không an phận mà vặn vẹo mấy lần.
"dụng cụ mô phỏng dương v*t Alpha, bên trong còn có tổng hợp Tín tức tố Alpha, có thể tạm thời giảm bớt bệnh trạng của anh."
Bùi Tịch ngồi dậy, trong tay anh siết một cái nút cảm ứng khéo léo. Dư quang Chương Diệc liếc lên động tác của anh, đang muốn quát bảo ngưng lại, chữ "đừng" chưa ra khỏi miệng, sắc mặt của anh bỗng nhiên trở nên cực kỳ cứng ngắc.