Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 1135



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1135: Cô gái đó là ai?

“Đúng rồi!” Viêm Ái Linh gật đầu.

Bùi Hạ Sênh cũng tò mò liếc nhìn, cô ta không ngờ gia cảnh của Tân Sơ Hạ lại hùng mạnh như vậy.

Công ty Dược phẩm Sa Rhino là một trong ba tập đoàn dược phẩm lớn trên thế giới.

Tân Sơ Hạ hóa ra lại là cháu gái của cổ đông lớn nhất Dược phẩm Sa Rhino!

Khi đó, lần đầu tiên nhìn thấy Tân Sơ Hạ, cô ta tưởng rằng đó chỉ là một cô hầu gái đi theo Lãnh Diệc Phàm từ khi anh còn nhỏ, vì vậy quan hệ giữa hai người bọn họ mới tốt như vậy!

Nhưng bây giờ xem ra…

Bối cảnh của Tân Sơ Hạ cũng không phải là nhỏ!

Minh Tư Thành đóng máy tính lại, nhét vào túi quần rồi nói: “Tôi sẽ đi đón ông ấy, mọi người ở đây đợi t “Tôi sẽ đi với anh! Tôi giỏi nhất mấy chuyện vượt tường trèo rào đấy!” Bùi Hạ Sênh cười tJoe toét.

Minh Tư Thành lắc đầu nói: “Cô phải ở lại đây, bảo vệ Tiểu Bất Nhiễm”

“Vậy thì một mình anh có thể làm được không?” Bùi Hạ Sênh lo lắng hỏi.

Minh Tư Thành làm động tác “OK”.

Nhưng ngay khi Minh Tư Thành chuẩn bị rời đi, Bùi Hạ Sênh vô tình nhìn thấy máu đỏ tươi rỉ ra từ vết thương sau vai Lãnh Diệc Phàm, vội vàng ngăn Minh Tư Thành lại.

“Khoan đã! Chất độc trong cơ thể anh ấy dường như đã được phân giải!”

Minh Tư Thành nghe thấy vậy liền thây vô cùng khó hiểu.

Viêm Ái Linh thấy cậy cũng ngồi xuống giường, vô thức nghiêng người quan sát vết thương, kinh ngạc nói: “Máu độc lúc nãy đã chảy hết rồi, bây giờ máu đang chảy chỉ là máu bình thường thôi! Bản thân anh ấy trước đó có dùng thuốc giải độc rồi”

“Vậy thì chúng ta hãy đưa anh ấy đến bệnh viện” Minh Tư Thành tiếp lời.

Nhưng ngược lại Bùi Hạ Sênh lại khuyên ngăn: “Anh mau đi mua ít bông băng, thuốc chống viêm, chỉ khâu y tế, thuốc điều trị ngoại thương và một vài dụng cụ phẫu thuật là được”

“Đến bệnh viện chẳng phải thỏa đáng hơn sao?” Minh Tư Thành nghi ngờ hỏi.

Bùi Hạ Sênh liền phản bác lại lời của anh ấy: “Lẽ nào anh không nhận ra sao? Vết thương này khả năng lớn là do một cao thủ gây nên!

Chúng ta không biết rằng liệu ở đây anh ấy có kẻ thù nào không, nếu như đưa anh ấy đến bệnh viện trong tình trạng như vậy, e rằng…”

“Vấn đề là cô biết băng bó vết thương chứ?” Minh Tư Thành hỏi vặn lại.

Bùi Hạ Sênh vòng hai tay lại trước ngực, không khỏi trợn mắt nhìn Minh Tư Thành: “Này! Chị đây tốt xấu gì cũng xuất thân là đặc công, băng bó vết thương là kỹ năng tối thiểu phải biết, rõ chưa!”

“Được rồi! Tôi tin tưởng cô! Hai người hãy chăm sóc tốt cho anh Diệc Phàm, tôi đi một lát rồi về ngay” Minh Tư Thành nói xong liền cầm ví và điện thoại di động lên, lập tức đi ra ngoài Nhìn thấy trán Lãnh Diệc Phàm đổ mồ hôi lạnh, Viêm Ái Linh lập tức đứng dậy đi vào phòng tắm, lấy một chiếc khăn sạch ra và lau mồ hôi cho anh ấy.

Minh Tư Thành rời đi chưa được bao lâu, Lãnh Diệc Phàm cũng từ từ tỉnh lại.

Dưới ánh đèn, anh mơ hồ nhìn thấy một bàn tay nhỏ nhắn, đang lấy khăn lau trán cho anh, cậu vô thức nắm lấy cổ tay của bàn tay này, nhưng sau đó lại nhanh chóng thả ra, buông tay mình xuống.

Thấy Lãnh Diệc Phàm định ngồi dậy, Bùi Hạ Sênh vội vàng khuyên bảo: “Này! Anh đừng động đậy! Nếu không máu sẽ chảy nhiều hơn đó!”

nhiên liền trở nên nghiêm túc: “Rốt cuộc cô gái đó là ai?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.