Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 513: Chỉ đích danh muốn cô phục vụ



Đồng Kỳ Anh nghe Lý Nhã Uyên nói thì không khỏi bật cười: “Chuyện tớ ly hôn, làm sao lại là cậu hại tớ được chứ”.

“Cậu quên rồi sao? Tớ đã từng nói với cậu rằng tớ là một tai tinh trong hôn nhân. Ai gần gũi với tớ thì sẽ gặp xui xẻo trong hôn nhân. Chồng của cậu, à không phải, là chồng cũ của cậu mới đúng. Vì anh ta lừa dối cậu nên cậu mới ly hôn với anh ta” Lý Nhã Uyên cụp mắt nhìn xuống tự trách.

Đồng Kỳ Anh nhất thời không biết nên nói cái gì, quả thật là Phó Quân Bác đã lừa dối cô nhưng chắc chắn không liên quan gì đến việc Lý Nhã Uyên có phải là tại tinh hay không.

Tuy nhiên, có vẻ như Lý Nhã Uyên rất coi trọng chuyện này.

Đồng Kỳ Anh do dự một chút rồi cô cười gượng chỉ vào lỗ tai cô mà nói: “Chồng cũ không có lừa dối tớ mà là bạo hành gia đình. Cậu xem, tại của tớ bị chồog cũ tát cho điếc luôn nè”

“Quá kinh tởm rồi. Đã đánh một người phụ nữ, lại còn bạo lực gia đình” Khi Lý Nhã Uyên nghe nói có chuyện như vậy thì ngay lập tức cô ấy tràn đầy sự phẫn nộ.

Đồng Kỳ Anh hiểu ý nên cười: “Cho nên tớ ly hôn, không nơi nương tựa rồi”

Bây giờ, tất cả những gì cô phải làm là yên lặng ở lại đây, đợi anh cả của cô phải người đến tìm cô.

Nhưng mà, cố làm như vậy có tính là bán đứng cậu Thập không?

“Kỳ Anh, cậu không nên đến đây” Lý Nhã Uyên nói với vẻ u sầu.

Đồng Kỳ Anh phản bác: “Tại sao lại không tới được?”

“Tòa pháo đài cổ kính này có chứa một bí mật không để ai biết. Những ai đã vào đây mà muốn đi ra thì chỉ có một con đường chết, trừ ông chủ ở đây. Lần trước cậu có thể ra ngoài được, tất cả đều là do cậu Thập bảo vệ. Nhưng lần này, cậu Thập không thể bảo vệ cho cậu được nữa đâu” Lý Nhã Uyên nhìn chằm chằm vào mắt Đồng Kỳ Anh với vẻ mặt u sầu.

Lúc này Đồng Kỳ Anh mới nhận ra được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Cô lơ đãng một lúc, sau đó mới tỉnh táo lại, cười nói: “Cậu yên tâm, nhất định chúng ta sẽ có thể cùng nhau đi khỏi đây”.

“Đừng nói lung tung nữa. Nếu đã vào đây thì hãy làm tốt công việc với tớ” Sau đó Lý Nhã Uyên cầm xấp quần áo trên bàn đầu giường đưa cho Đồng Kỳ Anh.

Đồng Kỳ Anh xem xét bộ quần áo, phát hiện đó là một cái váy màu đen trắng xám của nữ giúp việc.

“Tớ cũng phải mặc cái này sao?”

“Ừm, sau này cậu sẽ theo tớ chăm sóc cuộc sống hàng ngày của cậu Thập, cậu Bát. À, đúng rồi, còn có cậu Tư nữa” Lý Nhã Uyên mỉm cười.

Đồng Kỳ Anh giật mình: “Cậu Tư sao?”

Anh cả cũng ở đây à?

Cô hoàn toàn không dự đoán được chuyện này.

Lý Nhã Uyên giải thích: “Anh ta chỉ mới trở về sau khi hoàn thành một nhiệm vụ ở nước ngoài. Tôi nghe nói rằng anh ta là một kẻ giết người tàn nhẫn”

“Mười cậu chủ ở Dạ Hoặc không biết mặt mũi của nhau trông như thế nào có đúng không?” Đồng Kỳ Anh bối rối hỏi.

“Được rồi, đừng nói nhiều nữa. Cậu mau dậy đi, tắm rửa xong thay quần áo rồi cùng tớ đi đưa bữa sáng cho họ. Ăn sáng xong cậu phải phụ trách cuộc sống hàng ngày của cậu Tư đó” Lý Nhã Uyên mỉm cười.

Đồng Kỳ Anh khó hiểu hỏi: “Tại sao tớ phải phụ trách chứ?”

“Cậu Bát đã sắp xếp như vậy. Tối hôm qua lúc cậu Thập đưa cậu trở về, cậu Bát và cậu Tư đều ở đó, nhưng cậu Bát lại không đồng ý nhận cậu vào. Tớ đã nói tớ không thể phục vụ cùng lúc ba người bọn họ, vì thế cậu Tư nói muốn cậu tới phục vụ chăm sóc cho anh ta. Lúc này cậu Bát mới đồng ý giữ cậu lại” Lý Nhã Uyên đáp.

“Câu Bát và cậu Tư có quan hệ rất tốt sao?” Đồng Kỳ Anh kinh ngạc.

- -------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.