Chương 889: Cô ta đang cầu xin anh buông tha cho mình
Minh Tư Thành không thèm để ý đến lời của Janna, anh nhìn đống tro tàn trong chiếc bình nhỏ trên tay mình nhìn đến thất thần.
Trời đã về khuya, tiếng gió thổi xào xạc.
Janna thấy Minh Tư Thành vẫn không có ý định rời đi, cô ta lại run rẩy hỏi: “Thành, anh thả em đi có được không? Em, em sẽ không quấn lấy anh nữa”
Minh Tư Thành nắm chặt chiếc bình nhỏ trong lòng bàn tay, nhìn về phía Janna, bình thản n ô gọi điện cho bố cô, nói cho ông ta biết là ai muốn giết cô và ai đã cứu cô”
Janna sửng sốt.
Đám vệ sĩ đang nhìn chằm chằm vào cô ta lập tức lấy một chiếc điện thoại đưa cho cô ta.
Janna nhận lấy chiếc điện thoại, nhập số điện thoại của bố mình George và ấn nút gọi.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Janna nghẹn ngào nói: “Bố, dì muốn giết con, là Thành đã cứu con”
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Giọng ông George có vẻ rất ngạc nhiên.
Janna không thể không kể lại những gì đã xảy ra.
Sau khi nghe Janna trần thuật lại mọi chuyện, ông George liền nói: “Con đưa điện thoại cho Minh”
Janna liền đưa điện thoại cho Minh Tư Thành.
Vệ sĩ chủ động cầm điện thoại, sau đó chuyển cho Minh Tư Thành.
“Ông George” Minh Tư Thành lên tiếng.
Ông George liền nói: “Có phải là cậu muốn nói với tôi rằng, lần này cậu đã cứu Janna một mạng là coi như mọi ân oán trước kia giữa cậu và tôi sẽ xóa bỏ hết trong một lần, phải không?”
“Không hổ là ông George” Minh Tư Thành nhàn nhạt đáp.
Ông George đột nhiên nói một cách nghiêm túc: “Minh, tôi rất tiếc về cái chết của con gái ông Phó. Tôi sẽ đích thân gọi điện cho ông Phó và bày tỏ lời xin lỗi chân thành và sâu sắc. Còn những gì mà Janna đã làm, tôi hoàn toàn không biết gì hết”
Chuyện của Janna đã khiến ông George nhận thức được sự nguy hiểm của bản thân.
Nếu Minh Tư Thành liên thủ với Phó Quân Tiêu thì với thế lực của ông ta chắc chắn là không thể thẳng được bọn họ. George không phải là loại người tự cao tự đại, ông ta tự đánh giá được thực lực của bản thân.
“Tôi lấy Janna ra làm một cuộc giao dịch với ông” Minh Tư Thành lạnh lùng nói.
Ông George lập tức hỏi mà không hề do dự: “Giao dịch gì?”
“Trả lại địa bàn Benson cho anh ta” Minh Tư Thành đáp với vẻ mặt vô cảm.
Ông George lập tức cảm thấy vô cùng kinh ngạc: “Chỉ như vậy thôi ư?
“Tôi sẽ chặt một chân của Janna” Minh Tư Thành nói tiếp.
Janna đang quỳ trên mặt đất lập tức tái mét mặt mũi, hét lên: “Không! Không được! Thành! Anh không được đối xử với tôi như vậy!
BốI Bố ơi cứu conl”
Ông George rơi vào trầm mặc.
“Bố! Không được! Bố không được đồng ý!” Janna gào thét.
Minh Tư Thành biết, nghe thấy lời cầu xin của Janna, hiện giờ chắc chắn trong lòng ông George đang đấu tranh kịch liệt.
Một lúc lâu sau, ông George mới ra điều kiện với Minh Tư Thành: “Được! Một chân của con gái tôi đáng giá bằng một mạng của con gái Phó Quân Tiêu. Địa bàn của Benson tôi sẽ trả lại cho anh ta. Hi vọng về sau chúng ta nước sông không phạm nước giếng”
“Tôi chỉ nói chuyện với ông về chuyện địa bàn của Benson và một chân của Janna, hai chuyện này đổi một mạng của Janna. Còn tôi đã nói đến những chuyện khác đâu, sau này ông Phó muốn đối xử với ông thế nào, kết cục của ông sẽ ra sao, tôi sẽ không nhúng tay vào” Minh ‘Tư Thành lạnh lùng nói.
Ông George lại rơi vào trầm tư.
Janna bò trên mặt đất gào khóc thảm thiết: “Bố! Đừng mà! Con không muốn bị chặt chân đâu! Cứu con!”
“Được, tôi lấy địa bàn của Benson và một chân của con gái tôi đổi lấy tính mạng của con gái tôi. Còn những chuyện khác, tôi sẽ tìm ông Phó nói chuyện” Ông George nói.
Quả nhiên, trên thế giới này làm gì có người làm bố nào lại không yêu con gái của mình.
Sau khi cúp điện thoại, Minh Tư Thành đứng dậy, ra lệnh: “Đưa cô ta về biệt thự cho tôi”
“.” Ngay lúc Janna cho rằng Minh Tư Thành chỉ đang hù dọa mình thôi, anh sẽ buông tha cho mình, cô ta không ngờ tới việc Minh Tư Thành lại đưa cô ta về biệt thự là để gặp Benson.
Trong biệt thự.
Hai mắt Benson đỏ bừng, giận dữ nhìn Janna.
Anh ta đã quen biết người phụ nữ này nhiều năm như vậy, cũng đã từng giúp cô ta không ít lần, không ngờ người phụ nữ này còn lại trở nên độc ác, còn tàn nhãn hơn cả đàn ông.
Minh Tư Thành thuật lại nguyên những lời ông George nói với anh cho Benson nghe, Benson biết được mình không những lấy lại được địa bàn mà còn có thể chặt gãy một chân của Janna, anh ta vô cùng vui sướng.
“Người chặt gãy chân anh là bố tôi, không liên quan gì đến tôi hết.
Benson, tôi cầu xin anh hãy tha cho tôi đi!” Janna bị vệ sĩ ghì xuống đất, ngẩng đầu lên cầu xin Benson.
“Bố cô muốn lấy mạng tôi, còn cô thì vì muốn giữ lại mạng của tôi mới chặt gãy chân tôi để uy hiếp Thành. Đây mới là chân tướng của sự việc!” Benson mỉa mai.
Janna lập tức không nói được một câu nào nữa.
Bùi Hạ Sênh đứng ở bên cạnh, sau khi nghe Benson nói vậy, cô ta chủ động đưa súng cho Benson, điềm tĩnh nói: “Em đã bổ sung ống giảm thanh, bé bự, anh yên tâm bóp cò đi! Tốt nhất là hãy bắn nát chân người phụ nữ đê tiện này!”
Từ lúc biết Benson sẽ không buông tha cho mình, Janna liền khuyu gối trên mặt đất, đối mặt với Minh Tư Thành – người đang ngồi trên ghế sô pha không nói một lời nào, cầu xin: “Thành! Tôi cầu xin anh! Cầu xin anh hãy tha cho tôi có được không? Tôi thật sự muốn có được anh, muốn thay đổi bản thân mình mài! Anh hãy nể tình tôi ở trong bệnh viện chăm sóc mẹ anh một tháng này mà tha cho tôi đi! Cầu xin anh đấy, được không? Tôi cầu xin anh đấy!”