Buổi tiệc đính hôn này khách khứa không đến mức chật nhà, nhưng cung xem như náo nhiệt.
Ngoài một số người bạn của Kiều Tân Phàm thì còn có cha mẹ của Vãn Tình, anhhai Vãn Dương, hôm nay mọi người gác công việc lại để đến dự tiệc đínhhôn, xem như là gửi đến Vãn Tình lời chúc phúc tốt đẹp nhất.
Bạnbè của Kiều Tân Phàm không hề ít, cứ nhìn số lượng xe đậu bên ngoàikhách sạn thì biết, trên cơ bản họ đều là người trẻ tuổi, từ kiểu dángxe thì biết được gia thế của họ không tồi. Họ ăn mặc rất lịch lãm, lạidẫn theo một cô bạn gái xinh đẹp , cho nên hôm nay xem như là một buổitiệc nhà giàu.
Khi Vãn Tình và Kiều Tân Phàm bước vào, mọi người đều chăm chú nhìn.
“Đúng là cô dâu rất đẹp. Chúc mừng cậu nha Kiều, rốt cuộc thì cây đã có chủ.”
“Chị dâu, chút quà nhỏ xin tặng chị.”
“Chúc mừng cậu Kiều, quả nhiên rất mạnh mẽ, vang dội,mới vừa về nước thì liền tìm được vợ đẹp như ý.”
…….
Thoạt nhìn những người này cười nói rất chân thành, không hề khách sáo vớiKiều Tân Phàm, họ tốp năm tốp ba ngồi tán gẫu. Thật sự không có ai chú ý đến thân phận của Vãn Tình, họ chỉ thuần túy chúc mừng Kiều Tân Phàm và cô.
Vãn Tình mỉm cười chào đón, cuối cùng cô cũng yên tâm rồi, hôn nhân lần hai không có kinh khủng như cô tưởng tượng.
Nhưng cô vẫn không tự chủ mà hy vọng, nếu trưởng bối nhà họ Kiều đã chấp nhận, vậy hôm nay họ có đến không?
Vãn Tình thấy thời gian cứ trôi qua, cho đến khi quản lý khách sạn bước đến nói với Kiều Tân Phàm buổi tiệc đã bắt đầu, vẫn không thấy bóng dángngười nhà họ Kiều. Cô liếc trộm Kiều Tân Phàm, ánh mắt anh bình tĩnh,nhu hòa, ngoài những lúc phải đi vì những việc quan trọng thì lúc nàoanh cũng ở bên cạnh cô.
“Cô Hạ, chúc mừng cô nha! Thật không ngờ hôm nay cô sẽ đính hôn. Chúc mừng!”
Tiểu Quách tươi cười bước đến, bộ vest trên người anh ta phẳng phiu, ngoàianh ta thì còn mấy người đồng nghiệp khác trong cục, hơn phân nửa đều là đồng nghiệp nam, còn có cả cục trưởng Cao.
“Tiểu Hạ, một ngày quan trọng như vậy, sao bây giờ mới thông báo, hại chúng tôi đều không có thời gian chuẩn bị quà cho cô.”
Vẻ mặt cục trưởng Cao tươi cười, bảo Tiểu Quách mang đến món quà gói nơhồng, cao giọng nói như thể là để cho cha mẹ của Vãn Tình nghe.
“Cục trưởng Cao khách sáo quá, ông có thể đến là tôi đã rất vinh hạnh rồi,cần gì quà cáp. Xin mời sang bên này ngồi, mọi người cứ tự nhiên, khôngcần khách sáo.”
Vãn Tình ra dáng nữ chủ nhân, cô vui vẻ dẫn cácđồng nghiệp đến bàn của cha mẹ mình. Cô mỉm cười, nếu không phải KiềuTân Phàm chu đáo thì cô thật sự cảm thấy như cuộc hôn nhân này khôngphải là chuyện của mình.
Nhưng đáy lòng cô vẫn có chút nghi hoặc, các đồng nghiệp không đến nhiều, phải nói là chỉ có hơn một nửa, khôngphải hơi kì quặc sao? Cho dù bình thường thì các đồng nghiệp cũng có ýkiến với cô, nhưng chẳng lẽ không để mặt mũi cho cô hay sao?
“Cô Hạ, đừng để ý nha, hôm nay khéo quá, cũng có người khác đính hôn, đã đặc biệt đến gửi thiệp mời rồi.”
Vãn Tình tự nhiên hiểu được ý của Tiểu Quách, người mời họ dự tiệc đính hôn nhất định là thân phận không tầm thường, lai lịch không hề nhỏ. Cho nên cục trưởng Cao ra hạ sách này, phân bố người ra, điều này không có gìđáng trách.
Nhưng chỉ cần thoáng qua là Vãn Tình đã đoán được ai mời họ.
Ngoài Lai Tuyết trùng ngày đính hôn với cô, thì còn có ai khác sao?
Mặc dù thân phận của Mạc Lăng Thiên giờ đây rất không tầm thường, nhưng còn không đến mức khiến cục trưởng Cao nể tình đi? Vậy nếu không phải MạcLăng Thiên, thì là ai?”