Bầu không khí trong xe thật khó chịu, Thanh Y ngồi im không dám nhúc nhích. Ánh mắt của Hoắc Vân Trì cứ nhìn cô, cô không quen với giác này chỉ nhìn ra ngoài. Bỗng nhiên hắn ngồi lại gần cô.
" Con sợ ta sao" Hoắc Vân Trì hỏi
" A.....không. Con...con chỉ đang ngắm phong cảnh ngoài kia thôi, không có gì đâu chú" Thanh Y ngập ngừng nói.
" Chú.....Con nên gọi ta là cha nuôi" Hoắc Vân Trì cau mày nói
" Vâng, cha nuôi" Thanh Y hơi cúi đầu nói
Chiếc xe nhanh chóng đi đến Bleeding Heart thự. Đây như là một thiên đường vậy, khắp nơi đều trồng loài hoa Tigon trắng. Hoa tigon hay còn gọi là hoa trái tim rỉ máu giống như cái tên của tòa thành vậy, cái tên mang nỗi buồn man mác của một loài hoa đẹp. Người ta thường nói rằng những người yêu loài hoa tigon thường mang một tâm hồn đa cảm. Những bông hoa nhỏ như hình những trái tim đung đưa trước gió tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn nhưng cũng không kém buồn.
Cô bé vừa bước xuống từ chiếc xe cao cấp liền lạc vào tổng thể kiến trúc to lớn này, suốt dọc đường đi càng lúc càng thấy kinh ngạc. Đúng là một biệt thự! Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một biệt thự ở khoảng cách gần như vậy, nơi này cao sang, tuyệt đẹp như thiên đường vậy. Bỗng có một quản gia bước ra.
" Hoắc thiếu, hoắc tiểu thư chào mừng hai người trở về" Quản Gia nói
" Đây là quản gia Tư Phong. Cứ gọi là bác Tư, ông ấy làm việc ở đây nhiều năm rồi. " Hoắc Vân Trì nói
" Chào, bác Tư. Con là Thanh Y. Cứ gọi con là Y Y ạ" Thanh Y mỉm cười nói
" Con đáng yêu quá. Nào tiểu thư đưa đồ đây. Tôi cầm giúp cô lên phòng" Tư Phong nói
Hoắc Vân Trì bảo cô đi theo quản gia lên phòng. Cô bé gật đầu rồi đi theo. Lên đến phòng, Thanh Y ngạc nhiên, không ngờ phòng mình lại đẹp như vậy. Căn phòng có màu trắng tinh khiết, được trang trí với những họa tiết cổ điển ken đậm dát vàng chạy quanh trần phòng. Chiếc giường ngủ thật là lớn, nó được thiết kế theo phong cách cổ điển kiểu quí tộc trông rất bắt mắt, ngay cả trên tấm rèm lụa cũng đều có hình những bông hoa Tigon đẹp mê người. Phòng thay quần áo riêng, phòng để đồ trang sức, nơi đó đều treo những bộ quần áo đẹp tuyệt khiến cô bé không khỏi mở to mắt. Tư Phong đứng lại gần cô, khẽ cúi người xuống.
" Tiểu thư thích chứ" Tư Phong hỏi
" Đẹp quá. Cháu rất thích" Thanh Y nói.
" Hoắc tiểu thư, tôi muốn nói với cô điều này. " Tư Phong nói
" Vâng bác cứ nói đi" Thanh Y mỉm cười nói
" Cha nuôi của cô trước kia từng là một người rất ấm áp, từ khi người yêu mất, cậu ấy đã thay đổi trở nên lạnh lùng, đáng sợ hơn. Cậu ấy có IQ rất cao, tính phòng bị luôn là tuyệt đối, cho nên cho dù cô làm việc gì cậu ấy cũng sẽ để mắt đấy. Cậu ấy rất dễ nổi cáu vậy nên cho dù có chuyện gì cô tuyệt đối không được chọc tức cha nuôi. Nhưng..... ta nghĩ cậu ấy rất yêu thương tiểu thư Thanh Y. Nếu không sao cậu ấy lại nhận nuôi tiểu thư nhỉ. " Tư Phong mỉm cười.
Thanh Y nghe vậy có chút sợ hãi, nhìn thấy dáng vẻ của dè dặt của Thanh Y, Tư Phong mỉm cười.
" Tiểu thư không cần sợ đâu, Hoắc thiếu rất ít khi về nhà. Có thể hai hay ba tháng mới về một lần. Có lúc thì một năm mới trở về" Tư Phong nói
Nghe vậy, Thanh Y mới bớt lo. Tư Phong dẫn cô bé vào phòng tắm hướng dẫn cô cách sử dụng công nghệ cao của nhà tắm rồi Tư Phong đi ra ngoài.