*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nếu như chỉ nhìn về con người, trước đấy trong một cuộc họp của công ty Cố Vưu đã gặp Bạch Nhược Y, cô có thể thoát thân khỏi nguy hiểm vô cùng tài tình, vô cùng xuất sắc
Cố Vưu đưa tay nhìn đồng hồ, trước đó ông ta bảo người giúp việc gọi Cố Thần Trạch về nhà ăn cơm, nhưng đã muộn mất hai tiếng rồi
“Sao Trạch Nhi vẫn chưa về nhỉ?”
Thầy Cổ Vưu nhắc tới Cố Thần Trạch, Cổ phu nhân mới nhớ ra Cố Thần Trạch phải về ăn cơm nên đã nhanh chóng bước về phía nhà bếp
Nghĩ tới bữa cơm đã ăn với Thẩm Thanh Du, Cố Thần Trạch về sợ là sẽ phải ăn2cơm một mình, trong lòng bà ta có cảm giác hơi thất vọng, đáng lẽ Cố Thần Trạch rất ít khi về nhà ăn cơm, chỉ có một mình, lại không biết ở tiểu khu nào
Khó khăn lắm với về nhà ăn bữa cơm nhưng bà ta lại không thể ăn cơm cùng con trai.
“Tôi bảo đầu bếp làm thêm một suất cơm nữa, nhỡ Trạch Nhi sắp về rồi thì sao.”
Nói xong, bóng dáng của bà ta cũng nhanh chóng biến mất.
Sắc mặt của Cố Vưu càng nặng nề hơn, ông ta cảm thấy bảo Cố Thần Trạch đuổi việc Bạch Nhược Y, có lẽ là hơi khó.
Nhưng nghĩ ở một góc độ khác, Cố Thần Trạch không còn thích8Bạch Nhược Y nữa, có lẽ cũng không quá khó khăn
Đúng lúc này, một chiếc xe màu trắng vòng qua người Cổ Vưu, đỗ vào trong gara
Người đàn ông bước xuống xe không ai khác, chính là người Cố Vưu muốn gặp lúc này - Cố Thần Trạch
“Ba.” Cố Thần Trạch xuống xe, khẽ chào ông ta
Cố Vưu cũng gật đầu, quay đầu đi về hướng phòng làm việc: “Con ăn cơm chưa?” “À, con ăn ở ngoài rồi, mẹ và ba không chờ cơm con đó chứ?” Cố Thần Trạch lững thững đi theo Cố Vưu
“Không, chúng ta cũng đã ăn rồi, vừa nãy trong nhà có khách.” Cố Vưu đi vào trong nhà, nhìn thấy Cổ phu nhân đang9vui vẻ bước tới.
Có lẽ bà ta tới để hỏi xem Cố Thần Trạch đã ăn gì chưa, Cổ Vưu bước tới nói: “Trạch Nhi đã ăn rồi, bà bảo nhà bếp không cần phải nấu nữa, thằng bé phải đến phòng làm việc với tôi.” Cố Thần Trạch cũng gật đầu với bà Cố, tỏ vẻ Cổ Vưu nói đúng
Cổ phu nhân hơi thất vọng đứng tại chỗ, nhìn hai cha con đi về phía phòng làm việc, lo lắng lát nữa khi họ bước ra, e rằng sẽ không còn sự hài hòa như giờ nữa
Cố Vưu đi thẳng tới chiếc ghế ở bàn làm việc, Cố Thần Trạch ngồi vào ghế sofa, ngẩng đầu lên nhìn Cổ Vưu:2“Ba tìm con có việc gì?” “Công ty mà con quản lý thế nào rồi?” Cố Vưu nói chuyện với giọng điệu đầy vẻ thăm dò, từ lúc Cố Thần Trạch còn nhỏ ông ta đã luôn như vậy, đến giờ cũng không thay đổi
Hai cha con, chưa bao giờ thực sự gần gũi
Cố Thần Trạch cau mày, nếu như Cổ Vưu chỉ muốn biết về tình hình hiện nay của công ty thì ông ấy không cần phải gọi mình về nhà: “Tất cả đều rất thuận lợi, hoạt động kinh doanh mấy ngày trước rất ổn, tiếng vang rất lớn, chuyện với bên Chu thị cũng đang xử lý, có lẽ Chu thị cũng đã đồng ý điều khoản2bồi thường.” Cho dù Cố Thần Trạch biết Cố Vưu có dụng ý khác, nhưng anh ta vẫn nói một cách rõ ràng
“Chuyện về lô rượu của Chu thị, ba đã nghe qua, lần hợp tác này là do Bạch Nhược Y đảm nhiệm đúng không?” Sắc mặt của Cố Vưu càng nghiêm trọng hơn, ông ta đã nói vào trọng tâm
Ba từ Bạch Nhược Y xem như đã trở thành trở ngại lớn nhất giữa hai cha con họ.
Vừa nhắc tới Bạch Nhược Y, Cố Thần Trạch lập tức thẳng lưng, vô cùng căng thẳng: “Sao thế? Mấy người trong Hội đồng quản trị lại nói linh tinh gì với ba sao? Vấn đề của lô rượu lần này không hề liên quan tới cô ấy.” “Không phải ba muốn nói tới chuyện này, con đừng kích động như vậy.” Cố Vưu khẽ nhíu mày, vừa mới nhắc tới tên Bạch Nhược Y thôi mà Cố Thần Trạch đã như vậy rồi
Ông ta biết những lời nói tiếp theo, chắc chắn Cố Thần Trạch sẽ từ chối, nhưng vẫn phải nói ra
“Nhưng chuyện mà ba muốn nói, vẫn có liên quan đến cô ấy đúng không?” Đôi mắt của Cố Thần Trạch lóe lên, anh ta thật sự không muốn cãi nhau với người nhà, nhưng không thể để người trong gia đình làm tổn thương tới Bạch Nhược Y
Lúc này trời cũng đã tối, nhưng Cố Vưu lại không hề bật đèn
Phòng làm việc tối om, không khí cũng trở nên ẩm ướt
Cố Thần Trạch nhìn Cố Vưu cố tình che đi nửa gương mặt trong bóng tối, dáng vẻ vô cùng kì lạ không nói nên lời
Gương mặt ấy khẽ gật đầu, khóe miệng cong lên: “Đúng, ba nghe nói gần đây có qua lại với con gái thứ hai của Chu thị đúng không?” Lúc này lại nhắc tới Chu Du, Cố Thần Trạch càng thêm cảnh giác, lông mày của anh ta nhíu chặt lại: “Ba muốn làm gì? Giống như lần trước làm với Bạch Nhược Y sao, lần này cũng không muốn cho con yêu Chu Dụ sao?” “Không, con gái thứ hai của Chu thị thì ba biết, học tập ở nước ngoài, vô cùng ưu tú
Ba cũng không phản đối con yêu con bé, nếu thời cơ đã đến, con hãy đưa nó về đây gặp ba mẹ.” Cổ Vưu nói một cách thản nhiên, Chu thị nói gì thì cũng là một người có máu mặt ở thành phố H, bản thân Chu Dụ lại vô cùng ưu tú, Cổ Vưu rất hài lòng
Vậy nên, Cố Thần Trạch cũng đã buông lỏng cảnh giác với Cố Vưu, anh ta không hiểu rốt cuộc Cổ Vưu muốn nói gì: “Ba nói những việc này rốt cuộc là muốn làm gì? Có chuyện gì cứ nói thẳng đi.” Cố Vưu chau mày, nhìn Cố Thần Trạch bằng ánh mắt phức tạp: “Ba muốn nói là, con đã yêu Chu Dụ
Chắc có lẽ bây giờ con không thích Bạch Nhược Y nữa, cũng không nên để ý tới cô ta như vậy
Hôm nay khách tới nhà chơi là Thẩm Thanh Du, ông ấy đã tự mình nhờ ba, bảo ba đuổi việc Bạch Nhược.”
Đôi mắt của Cố Thần Trạch thay đổi, anh ta nhớ ra hôm nay Thẩm Đình Thâm tới gặp Bạch Nhược Y, mà lát sau Thẩm Thanh Du đã tự tới tìm ba mình để nhờ đuổi việc cô.
Thẩm Thanh Du đúng là quá tàn nhẫn...
“Con không thích Bạch Nhược Y nữa, nhưng con cũng không thể vô duyên vô cớ đuổi việc cô ấy
Biểu hiện của cô ấy ở công ty vô cùng xuất sắc, nếu không có cô ấy thì công ty cũng không được như ngày hôm nay” Nói tới đây, Cố Thần Trạch nhíu mày nhìn Cố Vưu: “Hơn nữa, con chưa bao giờ thấy ba lại nghe lời Thẩm Thanh Du tới như vậy? Sao thế? Ba sợ ông ta sao?”
“Con đừng có kích bác ba, sao ba phải sợ Thẩm Thanh Du chứ? Chỉ là ông ta đã đích thân mở lời, đương nhiên ba cũng phải cho ông ta chút thể diện
Bạch Nhược Y có đáng là gì, ba khuyên con đừng vì cô ta mà chọc giận ba.” Cố Vưu nhắm mắt lại, không khí tràn đầy cảm giác ngột ngạt.
“Con sẽ không đuổi việc cô ấy, con đã nói rồi, cô ấy rất quan trọng với công ty.” Cố Thần Trạch đứng dậy, không muốn tiếp tục nói chuyện với Cố Vưu nữa.