*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhưng Bạch Nhược Y luôn cảm thấy không đơn giản như thế
Song cô không hỏi nhiều, dẫu sao người ta không muốn nói, có hỏi nữa cũng thừa thãi
Mặt khác, trong phòng Chủ tịch ở tổng công ty Thẩm thị
Tay Lý Lâm xách túi tài liệu, anh ta đang kiểm tra đi kiểm tra lại tài liệu bên trong
Người đàn ông ngồi sau bàn làm việc khẽ nhíu mày, ánh sáng trong đôi mắt như chim ưng trào lên, trong tâm tư có vẻ rất nặng nề
“Cũng gần đến thời gian rồi, chúng ta phải đi đón chuyến bay rồi.” Lý Lâm nhìn đồng hồ trên mu bàn tay, thấp giọng nhắc một câu
Thẩm Thanh Du phủi bộ vest trên người, đứng dậy, bóng lưng thẳng tắp
“Đình Thâm không gọi một cuộc điện thoại nào cho cậu sao?” Lý Lâm đi phía sau Thẩm Thanh Du, nghe thấy2câu này thì sắc mặt càng trở nên bất an
“Vâng ạ, cậu ấy không gọi một cuộc nào cả.” Vốn chủ để đến đây thì nên kết thúc rồi
Nhưng Lý Lâm thực sự không thể yên tâm, lại nhiều lời nói thêm một câu, “Nhà đầu tư lần này, Chủ tịch..
không, Thẩm Đình Thâm thật sự rất để tâm đến nhà đầu tư lần này, tôi nghĩ liệu có cần tôi đi đón cậu ấy về không.” Thẩm Thanh Du đi phía trước vẫn bước thoăn thoắt, chẳng chậm lại nửa phần
Đôi mày khẽ nhíu, ông ta khom người ngồi vào trong xe, lạnh lùng nói, “Lái xe đi, lần này chỉ là hành động khách sáo, tôi đi gặp là được.” Lý Lâm đứng ngoài xe, không ngồi vào ghế lái, khuôn mặt anh ta toát ra vẻ nóng vội mới có, “Nhưng nhà đầu tư lần8này chỉ đích danh muốn gặp Thẩm Đình Thâm, nếu chúng ta đi gặp ông ta, ông ta cảm thấy không đủ thành ý, nói không chừng sẽ trực tiếp hủy bỏ cũng nên.” “Lý Lâm!” Thẩm Thanh Du hé mở rèm mắt đã có nếp nhăn, vẻ sắc bén cũng trào lên, “Nếu bản thân nó đã không quan tâm đến nhà đầu tư lần này, dù nhà đầu tư bất mãn, dứt khoát rời đi thì có thể trách được ai?”
Lý Lâm thật sự say rồi, nhà đầu tư lần này liên quan đến phương hướng của cả Thẩm thị
Hai cha con có xích mích, xích mích ở nhà không được, tại sao còn không bận tâm đến tương lai của công ty? Lý Lâm nhíu đầu mày, vừa sốt ruột vừa bất lực, “Chủ tịch, nhà đầu tư lần này thật sự rất quan trọng.”9“Lái xe.” Thẩm Thanh Du vẫn mặc kệ Lý Lâm, thờ ơ bảo anh ta đến lái xe
Lý Lâm vẫn đứng yên không nhúc nhích, tựa như quan viên thẳng thắn can gián thời cổ đại, đôi mắt lóe lên ánh sáng kiên định
“Lái xe!” Thẩm Thanh Du đột nhiên mắng khẽ một tiếng, “Sao, không muốn ở lại Thẩm thị nữa?” Nói đến cùng, đây chỉ là công ty Thẩm gia, có liên quan gì đến người Lý gia như anh ta đầu
Lý Lâm thầm thở dài, bất đắc dĩ đi lái xe.
Bên hồ bơi khổng lồ, một người đàn ông bưng đồ uống nóng trong tay, bên cạnh có mấy người đẹp đang ngồi mát xa cho anh ta
Anh ta nhắm mắt, hưởng thụ ánh nắng ấm áp hiếm có trong ngày đông
Lát sau, một nhân viên phục vụ đến nói khẽ, “Người của Thẩm gia2đến rồi.”
“Để họ vào.”
Sau đó, hai người Thẩm Thanh Du và Lý Lâm sóng vai bước đến
Thẩm Thanh Du thấy hiện trường như vậy, trên mặt đã hơi không vui, ông ta thích đến quán trà hoặc khách sạn bàn chuyện hơn
Trong hồ bơi xanh mát, chỉ có mấy người đẹp trẻ trung đang bơi, cũng không biết rốt cuộc họ có lạnh hay không
Nghe thấy tiếng giày da ma sát với mặt đất càng lúc càng lớn, người đàn ông dựa trên ghế mới thong thả ngồi dậy
Hai tay anh ta đặt tùy ý trên đầu gối, anh ta ngước mắt nhìn chằm chằm Thẩm Thanh Du, “Ông chính là Thẩm tiên sinh danh tiếng lẫy lừng ở thành phố Hồ” Lý Lâm bề một chiếc ghế lớn đến để Thẩm Thanh Du ngồi xuống
Đôi mắt sắc bén của Thẩm Thanh Du quan sát người đàn ông2đối diện từ trên xuống dưới, Tuổi tác có lẽ tầm như Thẩm Đình Thâm, diện mạo bình bình, song trong đôi mắt lại toát ra vẻ lanh lợi, mang lại cho người ta cảm giác rất thông minh
Nhưng người thế này nhìn thế nào cũng là một người Trung Quốc
Từ đầu đến cuối đôi mày của Thẩm Thanh Du luôn khẽ chau, cả người tỏa ra khí chất cao ngạo, “Chắc cậu không phải Steve đấy chứ?” Người đàn ông cười ha ha, đứng dậy vươn tay ra với Thẩm Thanh Du, “Tôi tên Thụy Từ, là phiên dịch kiêm trợ lý của Steve.” “Các anh có ý gì? Không phải đã hẹn hôm nay Steve sẽ đích thân đến gặp mặt sao?” Lý Lâm giơ tay hất tay Thụy Từ ra, cảm thấy phía đầu tư không tôn trọng người ta quá mức.
Thẩm Thanh Du đã đích thân đến gặp mặt, trên dưới Thẩm thị đều cực kì nghiêm túc đối đãi với vị khách lần này
Nhưng họ lại để một phiên dịch viên đến gặp mặt, Lý Lâm đương nhiên cảm thấy bực tức
Thụy Từ nhướng mày, ánh mắt hờ hững quét qua khuôn mặt Lý Lâm, “Chúng ta đã hẹn lần này người đến gặp mặt là Tổng giám đốc trẻ tuổi của Thẩm thị các anh chứ không phải vị tiên sinh này đúng không.” “Anh...” Lý Lâm bất giác bước một bước lên trước, dáng vẻ như muốn đánh nhau một trận bất cứ lúc nào
“Lý Lâm, đừng kích động.” Giọng nói trầm ổn của Thẩm Thanh Du vang lên, bầu không khí lập tức trở nên rất căng thẳng
Lý Lâm nuốt nửa câu sau lại, lùi về sau một bước, đôi mắt vẫn nhìn Thụy Từ đầy ý thù địch, càng nhìn anh ta càng hậm hực
“Là vậy đấy.” Thụy Từ vỗ vỗ hai tay mình, sau đó ngồi xuống, mặt đối mặt với Thẩm Thanh Du, không sợ Thẩm Thanh Du một chút nào, “Phải ba hôm nữa, Steve mới đến thành phố H xem xét công ty Thẩm thị của các vị.” Nói đoạn, trên mặt lộ ra ý cười, anh ta chỉ vào ngực mình, “Còn tôi ư, là ông ấy bảo tôi tới trước xem xét, dẫu sao thời gian của ông ấy cũng quý báu, không thể thấu hiểu Thẩm thị các vị toàn diện được
Tôi bèn qua trước để hiểu về công ty của các vị rồi nhặt nhạnh những điều quan trọng để nói với Steve, sau đó ông ấy sẽ qua xem những thứ chủ yếu là được
Ừm, đại khái tôi làm công việc này đấy.” Thẩm Thanh Du gật đầu, chủ động vươn tay với Thụy Từ, “Nếu cậu đã đại diện Steve đến đây, vậy thì hoan nghênh cậu.” Thụy Từ mím môi cười, lộ ra khí thế hừng hực đang có ở tuổi này của anh ta, “Nhưng mà, tôi muốn gặp người bày ra cả phương án này
Bởi vì điều Steve ưng ý không phải công ty Thẩm thị các vị mà là người bày ra phương án có dã tâm, có tính toán kia.”
“Cứ phải gặp cậu ta?” Thẩm Thanh Du hơi nhướng mày, nói bằng giọng điệu thương lượng, Phương án này đã được hoàn thiện trước rồi, hai bên chúng ta chỉ cần thực hiện phương án là được, còn việc có gặp người thiết kế phương án hay không đều không quan trọng đúng không?”
“Không phải đâu, không phải là tôi không tôn trọng ngài, chỉ có điều lần này Steve đặc biệt đến để gặp vị đó, dù bây giờ vị đó ở đâu
Dẫu sao ba ngày sau Steve mới đến, các vị hoàn toàn có thể gọi anh ta quay về.” Giọng điệu lúc nói chuyện của Thụy Từ nghe vẫn rất khách khỉ, “Dù gì đối với Thẩm thị các vị, lần này có thể hợp tác với chúng tôi hay không rất quan trọng
Tôi cũng là một người Trung Quốc, nếu Thẩm thị các vị có thể hợp tác với Steve, nhìn thấy công ty của nước nhà vươn ra ngoài thế giới, tôi cũng rất vui mừng.”