*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lý Lâm đứng bên cạnh, đưa tay nhìn đồng hồ, nhắc nhở: “Anh đã tăng ca hai ba ngày rồi, vẫn chưa được nghỉ ngơi, tôi thấy văn bản này anh đã xử lý gần xong rồi, còn lại giao hết cho tôi đi.” Lý Lâm vừa nói vừa nhìn sắc mặt của Thẩm Đình Thâm
Từ sau khi Thẩm Đình Thâm quay trở lại công ty, anh không hề có thời gian rảnh rỗi, mọi chuyện lớn nhỏ của công ty đều tự tay làm
Mỗi ngày, ngay cả thời gian ăn cơm anh cũng làm việc, Lý Lâm phải mang cơm cho anh
Hơn nữa buổi tối Lý Lâm tan ca về nhà, Thẩm Đình Thâm vẫn ở lại văn phòng
Buổi sáng khi đến làm, Thẩm Đình Thâm vẫn ở công ty
Với tính2cách của Thẩm Đình Thâm, có lẽ là anh tăng ca cả đêm ở công ty
Còn Thẩm Đình Thâm vẫn đang làm việc, không hề ngẩng đầu lên mà khẽ hỏi: “Bây giờ là mấy giờ rồi?” “Đã hơn chín giờ rồi.” Lý Lâm nói sự thật: “Có phải là anh nên nghỉ ngơi cho tốt không?” “Mười giờ là phải tới Trung tâm Thương mại Trung Hoa để gặp Thụy Từ, anh quên rồi sao?” Thẩm Đình Thâm cầm chiếc bút trong tay ký tờ văn bản để trên bàn một cái “xoẹt” rồi gom hết cả giấy tờ lại để sang một bên
Nhắc đến chuyện này, Lý Lâm mới nhớ hôm nay Thụy Từ muốn nói với Thẩm Đình Thâm về quyết định cuối cùng của Steve
Nhưng mấy ngày nay9anh ta vẫn đang rất lo cho tình trạng của Thẩm Đình Thâm, nên quên hết cả những chuyện này
Lý Lâm đứng thẳng lưng, ánh mắt đầy áy náy nhìn Thẩm Đình Thâm: “Xin lỗi, suýt nữa thì tôi quên mất.” Anh ta đã đi theo Thẩm Đình Thâm nhiều năm, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình trạng như vậy
Thẩm Đình Thâm ngẩng đầu nhìn Lý Lâm không hề có ý trách cứ: “Lái xe đi, tôi xuống ngay đây.” “Vâng.” Lý Lâm quay người đi về phía nhà xe.
Còn Thẩm Đình Thâm thì đi vào phòng vệ sinh, mở khóa vòi nước rồi táp lên mặt mình.
Dòng nước lạnh công táp vào mặt lấy đi hết sự mệt mỏi, khiến toàn thân anh rùng mình, đầu óc lại trở6nên tỉnh táo
Hai tay anh chồng vào bồn rửa mặt, hơi khom lưng nhìn vào mình trong gương
Một chút nước còn vương trên mặt, đặc biệt là những chiếc râu lún phún ở cằm nhìn vô cùng rõ ràng, khiến anh lại càng thêm mệt mỏi
Anh cũng không biết anh đã ngồi trên ghế làm việc kia bao lâu, dù sao thì cũng chưa về qua nhà
Làm việc qua đêm thực sự là buồn ngủ chết đi được, anh cũng chỉ ngủ một lát trên ghế sofa trong phòng, đến khi tỉnh lại thì lại tiếp tục làm việc
Có những việc không cần vội như vậy, anh cũng biết rõ, nhưng anh lại không muốn bản thân mình rảnh rỗi, bởi vì chỉ cần rảnh rỗi là trong đầu lại xuất hiện0bóng dáng của Bạch Nhược Y
Cô ngủ cùng với Sở Vũ Triết, hơn nữa cũng là chính cô tự bỏ đi, đến cả việc nói chuyện thẳng thắn với nhau cô cũng không làm
Không thể tha thứ được! Hay bàn tay chống trên bồn rửa mặt dần dần dùng sức miết lên bồn rửa mặt, ngón tay nổi gân xanh, đầu ngón tay đỏ bừng
Điện thoại trong túi áo vest vang lên, lúc này Thẩm Đình Thâm mới đưa tay lấy điện thoại
“Đã lái xe đến trước cổng công ty.” Giọng của Lý Lâm vang lên trên điện thoại
Giọng lười biếng của Thẩm Đình Thâm vang lên trong nhà vệ sinh: “Biết rồi, tôi cạo râu xong sẽ xuống.”
“Được.”
vài phút sau, Thẩm Đình Thâm cạo râu xong, ra khỏi công ty với7một dáng vẻ lạnh lùng mạnh mẽ
Lên xe đi về phía Trung tâm Thương mại Trung Hoa ở đường Tây, tốc độ xe nhanh dần, vô cùng vững vàng
Thẩm Đình Thâm dựa vào ghế nhắm mắt lại tĩnh dưỡng một lát.
Bạch Nhược Y xuống xe đi lên tầng 4 của Trung tâm Thương mại Trung Hoa, tiệm váy cưới Amy ở trên tầng bốn
Tiệm váy cưới này cũng không hề có nhiều người, chỉ có hai cặp đôi đang thử áo cưới
Bạch Nhược Y đi dép cao gót 5 centimetre, khi giẫm trên sàn đá hoa phát ra những tiếng kêu
Vừa mới bước vào tiệm váy cưới, cô thấy một người đàn ông đi giày cao gót, tóc ngắn, gương mặt được trang điểm một cách tỉ mỉ
Anh ta bước tới đánh giá Bạch Nhược Y, không chờ Bạch Nhược Y nói chuyện đã lôi cô đến một căn phòng khác: “Không cần suy nghĩ nhiều, cô chính là cô Bạch? Anh Sở, chồng cô đã chờ cô ở đây lâu rồi.” Đôi lông mày thanh tú của Bạch Nhược Y nheo lại, cô rút khỏi tay người đàn ông đó: “Tôi tự đi được.” Người đàn ông đó nhíu mày, miệng vẫn giữ một nụ cười phù phiếm: “Đúng rồi, quên chưa giới thiệu tôi là chủ tiệm váy cưới này, chính là Amy của áo cưới Amy.” “Ừm.” Bạch Nhược Y lạnh lùng đáp: “Nếu anh đã biết tôi là ai thì tôi cũng không cần giới thiệu lại nữa.”
“Hihi, cô Bạch không tò mò vì sao tôi lại biết cô sao?” Amy tô son môi màu đỏ, nên khi nói chuyện khiến người ta cảm thấy khó chịu
Bạch Nhược Y nhanh chóng bước chân vào gian phòng phía trước, không hề để tâm tới Amy
Có lẽ là bởi vì câu nói đó của Amy, anh Sở chồng của cô
Chồng cô? Anh Sở? Amy vừa dứt lời, hai người đã tới căn phòng đó
Sở Vũ Triết đang mặc quần áo chú rể, không hề khác biệt gì so với bình thường anh ta mặc vest, chỉ có phần eo được cắt may một cách tinh tế hơn
Kết hợp với gương mặt xuất chúng của Sở Vũ Triết, cùng nụ cười xán lạn, anh ta khiến người khác cảm thấy đôi mắt của anh ta đang tỏa sáng vậy
Bạch Nhược Y lười biếng liếc nhìn Sở Vũ Triết rồi nhìn xung quanh căn phòng
Phía Đông căn phòng - mặt tiền cửa hàng có một lớp tường bằng kính trong suốt có thể nhìn thấy người đi lại bên ngoài, đương nhiên bên ngoài cũng có thể nhìn thấy bên trong
Hai phía Tây Nam đều treo đầy những chiếc áo cưới, rực rỡ vô cùng khiến ai cũng muốn được mặc thử một lần
Còn phía Bắc chính là một tấm gương lớn, có thể phản chiếu tất cả mọi hoạt động của căn phòng, còn góc này là một căn phòng để thử quần áo
Amy bước mấy bước tới bên cạnh Sở Vũ Triết, nhìn Sở Vũ Triết mặc vest chú rể không khỏi vỗ tay: “Chà chà chà, anh xem bộ quần áo này của anh, phù hợp biết bao, cứ như là may riêng cho anh vậy.” Sở Vũ Triết đưa tay ra đẩy Amy ra, đi về phía Bạch Nhược Y: “ở thành phố H, tiệm này được khen ngợi khá nhiều, đáng lẽ định mới cho em một nhà thiết kế váy cưới để thiết kế, nhưng anh lại sợ không kịp, cho nên em chọn một bộ ở đây đi.”
Bạch Nhược Y cười, khinh thường liếc nhìn Sở Vũ Triết: “Mọi người chỉ đang diễn kịch mà thôi, anh cần gì phải làm giống thật đến vậy, còn mời nhà thiết kế lừng danh ư? Bỏ đi.” Nói xong, cô đi qua Sở Vũ Triết, nhìn những chiếc áo cưới đang treo bên cạnh, chọn đại một bộ rồi vào phòng thử đồ
Sở Vũ Triết nhún vai, vừa rồi coi như là mình tự chuốc lấy nhục di
Amy kinh ngạc nhìn Sở Vũ Triết đi vào phòng thử đồ theo Bạch Nhược Y, hơi tò mò về mối quan hệ của họ.
Mọi người tới thử áo cưới vô cùng vui vẻ, hai người này sao lại cho anh ta cảm giác chuyện này không hề quan trọng gì cả?