*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Dao nhọn chém trong không khí phát ra tiếng “Xoẹt!”
Cố Thần Trạch nhíu mày, bước chân lên tính động thủ với tên lưu manh
Nhưng Thẩm Đình Thâm mang theo men say lại kéo nhẹ góc áo anh ta, giọng nói có chút không rõ ràng: “Đừng, có nhiều người đang quay phim như vậy, tôi cũng không muốn ngày mai lên đầu báo đâu.” Lúc này Cố Thần Trạch mới nhận ra, hóa ra đã có một đám người vây quanh bọn họ xem kịch vui
Cố Thần Trạch lùi về phía sau, không có ý định động thủ với tên lưu manh nữa.
Nhưng tên lưu manh ngày càng quá đáng, hắn ta cho rằng Cố Thần Trạch và Thẩm Đình Thâm sợ2dao nhọn trên tay bọn chúng, nên trong mắt lóe lên vẻ dữ tợn cùng vui vẻ khi thực hiện được âm mưu: “Haha, hai đứa nhóc các ngươi cũng biết sợ sao?”
Đột nhiên Cố Thần Trạch nhoẻn miệng cười, lộ ra một nụ cười xấu xa.
Một tay anh ta dìu Thẩm Đình Thâm đang say khướt, tay còn lại hướng về tên lưu manh ra hiệu khoan đã, nếu không thể đánh một trận, vậy chỉ còn cách đàm phán thật tốt với bọn lưu manh thôi: “Đợi một chút, anh bạn có gì thì từ từ nói, bạn tôi hôm nay uống nhiều rượu quá, rốt cuộc cậu ấy đã làm chuyện gì với anh mà anh muốn lấy dao9đâm cậu ấy vậy?” Tên lưu manh vừa thấy Cố Thần Trạch bắt đầu trở nên yếu thế, liền từ từ ngừng động tác trên tay, kiêu ngạo hất cằm nhìn Cố Thần Trạch: “Hừ, thằng bạn của mày uống nhiều rồi nên sàm sỡ gái đẹp trong quán rượu đấy?” Cố Thần Trạch nghe xong, liền hơi nhíu mày, thầm nghĩ tên nhóc Thẩm Đình Thâm này sao có thể làm ra loại chuyện như vậy được chứ? Anh ta lập tức quay đầu nhìn Thẩm Đình Thâm, dùng giọng điệu chất vấn hỏi: “Tên nhóc nhà cậu làm cái gì vậy hả? Sàm sỡ gái đẹp?” Thẩm Đình Thâm không còn sức lực, chỉ liếc anh ta một cái, cũng6không biết có phải là do uống rượu nên thấy nóng hay không, mà trên trán anh bắt đầu toát mồ hôi, chỉ là bị tóc mái che đi, nên Cố Thần Trạch không thấy được
Thẩm Đình Thâm trầm giọng, mở miệng đáp: “Tôi không có làm.” Cố Thần Trạch nghĩ kỹ, Thẩm Đình Thâm đã ăn mặn nhiều năm rồi, bây giờ lại còn ở cùng với Bạch Nhược Y, mẩy việc sàm sỡ thế này chắc chắn anh không thể làm ra được.
Thế nên anh ta tin tưởng Thẩm Đình Thâm, Cố Thần Trạch đỡ Thẩm Đình Thâm qua bên ghế ngồi xuống, một mình tiến lên chống lại dao nhọn trên tay tên lưu manh
Ánh mắt anh ta có0chút sợ hãi nhìn ánh sáng lạnh của mũi dao, sợ nói chuyện không khéo lại bị tên lưu manh đâm một nhát: “Ừm, anh bạn à, anh nói bạn tôi sàm sỡ con gái người ta, xin hỏi là anh tận mắt thấy sao?” Vừa hỏi câu này, tên lưu manh liền sững sờ, hắn cũng không thấy tận mắt
Đương nhiên, hắn cũng chưa từng nghĩ đến chuyện này, chỉ biết là sau khi nghe cô gái xinh đẹp kia hét to một tiếng, đã thấy cô ấy khóc sướt mướt chỉ trích Thẩm Đình Thâm
“Không..
không có..” “Tôi nhìn thấy!” Một người đàn ông đứng trong đám đông vây xem hét lên
Vừa nói, ông ta vừa đi đến cạnh tên lưu7manh cùng với Cố Thần Trạch
Sau đó ông ta chỉ một ngón tay về phía cô gái đẹp là “nạn nhân” nói: “Tôi nhìn thấy người đàn ông kia sờ tay lên ngực cô gái đó.” Cố Thần Trạch theo phương hướng người nọ chỉ nhìn qua, nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy, quần ngực
Mặc dù trong quán bar có mở máy điều hòa, cũng có không ít phụ nữ ăn mặc mát mẻ, nhưng chưa có một ai ăn mặc mát mẻ như cô ta
Cô ta chỉ mặc áo quấn ngực đến phân nửa, lộ ra bộ ngực vừa nhìn đã biết là vừa mềm lại vừa trắng, trên mặt cũng trang điểm rất lẳng lơ.
Trước kia Cố Thần Trạch từng lăn lộn nhiều lần trong quán bar, bình thường cũng gặp qua nhiều loại con gái, anh ta biết rõ người này thuộc loại gì
Vì vậy anh ta liếc nhìn cô gái kia, chắc chắn tuyệt đối cô ta chủ động tới tìm Thẩm Đình Thâm
Hơn nữa mặc dù cô gái này lớn lên có xinh đẹp đi nữa, nhưng dù so về khí chất hay dáng dấp, ngay cả Hạ Tiêu Tiêu còn không bằng, đừng nói gì đến việc so với Bạch Nhược Y
Thẩm Đình Thâm dù có uống nhiều đi nữa, cũng không thể sinh ra dục vọng gì đối với cô ta
Cố Thần Trạch dùng ánh mắt không mấy thân thiện đánh giá vị”mỹ nữ” kia, anh ta đi vài bước về phía cô, dùng giọng điệu chất vấn hỏi: “Xin hỏi cô đây, bạn tôi thật sự chủ động sàm sỡ cô sao?” Cô gái đẹp kia nhìn Cố Thần Trạch đang mặc bộ vest đắt tiền, dáng vẻ, ánh mắt cao ngạo nhìn cô ta, khiến trong lòng cô ta bỗng nhiên có chút sợ hãi.
Cô ta thật sự không ngờ chuyện sẽ phát triển đến nước này, cũng thật không ngờ giữa đường lại nhảy ra một tên Trinh Giảo Kim điều tra rõ sự tình
Hơn nữa trong quán bar còn có camera, nếu thật sự điều tra rõ ràng, chỉ cần báo quản lý xem camera sẽ rõ.
Ánh mắt cô ta bắt đầu tránh né, sau đó liếc nhìn quần chúng đang vây xem, đến nước này rồi, cô ta lại không thể thừa nhận mình đã hãm hại Thẩm Đình Thâm
Vì vậy cô ta cắn răng, vẫn kiên trì nói: “Đúng vậy, tôi ngồi uống rượu cạnh anh ta, không biết có phải do anh ta uống quá nhiều hay không, đột nhiên lại giơ tay sờ ngực tôi...”
“Cô!” Cố Thần Trạch lạnh lùng cắt ngang, đôi mắt anh ta híp lại, khí tức nguy hiểm bộc lộ trước mặt cô gái kia: “Cô có biết những lời cổ nói đang được nhiều người quay phim lại đây, nếu tôi điều tra rõ chân tướng thì sẽ thế nào? Chắc chắn dễ dàng kiên cố tội phỉ báng đúng không hả?”
“Tôi..
anh...” Cô gái đẹp kia có chút bối rối, bắt đầu hối hận tại sao không chịu bỏ qua Thẩm Đình Thâm: “Anh..
đừng hòng dọa tối sợ, chuyện xảy ra vốn là như vậy.”
Tên lưu manh đứng bên cạnh thấy Cố Thần Trạch làm mặt lạnh, cho rằng Cố Thần Trạch đang có ý uy hiếp mỹ nữ, nên đi qua kéo Cố Thần Trạch
Hắn ta nghĩ rằng mình giống như sứ giả chính nghĩa giúp đỡ mỹ nữ, dùng vẻ mặt chính nghĩa hiên ngang nhìn Cố Thần Trạch quát: “Này! Mày đừng có đứng đây cố ý dọa con gái người ta, cô ấy nói tất cả đều do bạn này cố ý sàm sỡ đấy!“.
Cố Thần Trạch quay đầu trừng mắt nhìn tên lưu manh, sau đó mỉa mai: “Mấy người có biết cái tên đàn ông sàm sỡ người khác trong miệng mấy người rốt cuộc là ai không? Nếu cậu ta muốn phụ nữ còn cần dùng đến thủ đoạn này sao? Người ta xếp hàng tự mình dáng đến cậu ta còn chẳng thèm để ý, các người còn dám vu oan cậu ta tội sàm sỡ.”
Nghe xong lời này, tên lưu manh hơi sợ hãi, vốn dĩ nhìn khí chất và quần áo của Thẩm Đình Thâm đã không phải nhân vật đơn giản
Mà cô gái trong cuộc kia cũng bị dọa không nhẹ, giọng nói bắt đầu có chút run rẩy: “Anh..
anh bớt hù dọa đi, vậy anh thử nói xem, bạn anh rốt cuộc là ai?” Lúc người xung quanh nghe được lời Cố Thần Trạch nói, cũng đã có rất nhiều người bắt đầu đánh giá kĩ Thẩm Đình Thâm
Chỉ một lát đã có người nhận ra anh, không biết ai trong số đám quần chúng vây xem bỗng hô to: “Đó là Thẩm Đình Thâm!” Lời này vừa dứt, đám người vây xem thoáng cái như nổ tung, tất cả mọi người ở đó lập tức liên thay đổi lập trường đứng về phía Thẩm Đình Thâm.