*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Mũi Chu Du đỏ bừng, cô vừa hít mũi, vừa híp mắt nhìn bóng dáng Thẩm Đình Thâm cách đó không xa
Anh cầm chai rượu rót vào miệng, dáng đứng siêu vẹo, cuối cùng lảo đảo như sắp ngã trên mặt đất, cũng may là anh còn biết giơ tay chống tường, nên không bị ngã sấp xuống
Cố Thần Trạch tăng nhanh tốc độ, kéo Chu Du chạy đi
“Thẩm Đình Thâm! Cậu và Bạch Nhược Y rốt cuộc là sao thế? Cậu đừng đi nữa, mọi người đều là bạn bè, có tâm sự gì thì nói với chúng tôi đi.” Cố Thần Trạch bước lên trước nắm áo Thẩm Đình Thâm lại, nghĩ thầm chắc là do Thẩm Thanh Du đã làm gì đó nên Bạch Nhược Y với Thẩm Đình Thâm mới chia tay, anh ta thấy đau lòng cho Thẩm Đình2Thâm.
Thẩm Đình Thâm cũng coi như đã phí rất nhiều tâm sức, mới có thể khiến Bạch Nhược Y mở lòng chịu ở chung với anh
Kết quả lại bị Thẩm Thanh Du phản đối kịch liệt, bây giờ Thẩm Đình Thâm đến Thẩm thị làm lại rồi, nên anh và Bạch Nhược Y nhất định đã trải qua cái gì đó
Cũng không biết có phải do sức lực Cố Thần Trạch quá lớn hay không, lúc nắm áo Thẩm Đình Thâm kéo qua, cả người Thẩm Đình Thâm đều nghiêng ngả dựa vào tường, sau đó ngồi bệt trên mặt đất
Mặt đất lạnh buốt thấm vào da thịt, khiến Thẩm Đình Thâm không khỏi nhíu mày, trán đẫm mồ hôi
Chu Dụ đỡ Thẩm Đình Thâm đứng lên, lúc này mới phát hiện cả người anh nặng hơn bình thường nhiều, kéo mấy lần cũng9không có phản ứng: “Thẩm Đình Thâm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hiện tại Bạch Nhược Y không sao chứ?”
Nghĩ đến mấy hôm nay Bạch Nhược Y ngay cả một cuộc điện thoại cũng không nhận, Chu Du còn tưởng Thẩm Thanh Du đã làm ra chuyện gì đó đáng sợ với Bạch Nhược Y
Thẩm Đình Thâm ngẩng khuôn mặt say khướt lên, ánh đèn neon trên đường phố chiếu lên gương mặt đỏ ửng của anh, thoạt nhìn như tranh vẽ, không chút chân thực
Con ngươi đen nhánh lại sắc bén, lúc nào cũng ánh lên tia sáng như dao nhọn, dễ dàng gây tổn thương cho người khác
“Cô ấy có thể xảy ra chuyện gì chứ?” Cô còn vội vàng chuẩn bị áo cưới, muốn làm vợ Sở Vũ Triết nữa đấy.
“Vậy giữa hai người đã xảy ra chuyện gì6rồi?” Cố Thần Trạch thật sự không nghĩ ra, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra giữa hai người họ
Nếu Thẩm Thanh Du thật sự đã làm cái gì đó quá đáng, Thẩm Đình Thâm tất nhiên sẽ không thể nhanh như vậy đã trở lại Thẩm thị làm việc
Vì vậy, Cố Thần Trạch nghĩ tới nghĩ lui, chắc chắn vẫn là giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì đó
Nhưng xét tính tình của hai người họ, có thể xảy ra chuyện gì nghiêm trọng đến nỗi náo loạn đến độ chia tay? Ánh mắt trống rỗng của Thẩm Đình Thâm nhìn lên bầu trời đen kịt, môi mỏng khẽ nhếch, thở dài một hơi
Nhớ đến chuyện anh và Bạch Nhược Y đã chia tay, chính anh đều không hiểu rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra
Đột nhiên Bạch0Nhược Y lưu lại tờ giấy nói phải đi, còn có ảnh chụp mập mờ chung với Sở Vũ Triết, suýt chút khiển Thẩm Đình Thâm tức chết
Sau đó, rõ ràng nói phải đi, nhưng cuối cùng anh lại phát hiện cô muốn kết hôn với Sở Vũ Triết
Tất cả xảy ra quá nhanh, Thẩm Đình Thâm căn bản không kịp phản ứng, anh cứ như vậy đã để mất Bạch Nhược Y
Nhưng những việc này, anh không muốn kể cho bọn Cố Thần Trạch biết, vì vậy anh chỉ lạnh lùng nói một câu: “Không xảy ra gì cả, chúng tôi đã chia tay trong hòa bình rồi.” “Chia tay trong hòa bình? Anh đùa với tôi à?” Chu Dụ dùng sức vỗ lên người Thẩm Đình Thâm, hàng lông mày nhỏ nhắn nhíu chặt: “Chẳng lẽ bởi vì ba anh, mà hai7người chia tay sao?” Thẩm Đình Thâm không nói lời nào, chỉ lắc đầu
Việc này không có liên quan gì đến Thẩm Thanh Du, ông ấy không thể nào khiển Sở Vũ Triết và Bạch Nhược Y ngủ chung được đúng không? Chuyện này càng khiến Chu Dụ sốt ruột chết được, cô có chút không kiên nhẫn nắm cà vạt Thẩm Đình Thâm kéo lên, để anh nhìn thẳng vào mặt cô: “Này, vậy rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhanh nói tôi biết đi, Bạch Nhược Y có phải đã phải chịu uất ức nữa rồi không?”
Nói xong, Chu Du bắt đầu lo lắng cho tình huống lúc này của Bạch Nhược Y.
Chứng kiến Thẩm Đình Thâm đau lòng đến nỗi phải uống rượu một mình, Bạch Nhược Y ở thành phố H này cũng không có bạn bè gì, lúc này cũng không biết đang ở đâu khóc đây
“Cô ấy không sao, cô không cần lo lắng, cô ấy cũng không cần cô lo lắng
Ánh mắt Thẩm Đình Thâm nhìn Chu Du, khóe miệng nhếch lên
Cố Thần Trạch đã làm bạn với Thẩm Đình Thâm nhiều năm như vậy, nên anh ta biết được lần chia tay này hẳn là do Bạch Nhược Y nói ra
“Thẩm Đình Thâm, có phải Bạch Nhược Y chủ động nói chia tay với cậu không?” Cố Thần Trạch nhẹ nhàng đẩy Chu Du đang hơi kích động ra, nhẹ giọng hỏi Thẩm Đình Thâm
Sắc mặt Thẩm Đình Thâm càng ngày càng trắng, khóe môi trắng bệch không còn chút máu, giống như người bệnh trong bệnh viện
Nhưng ánh sáng nơi đây lại quá mờ, ngay cả người học y như Cố Thần Trạch cũng không phát hiện được vẻ biến hóa trên mặt Thẩm Đình Thâm, chỉ thấy anh gật đầu một cách máy móc, Cố Thần Trạch thở dài một hơi: “Cậu cũng không phải không biết tính của Bạch Nhược Y, chắc là lại lo cậu không có việc làm, trong lòng lo cho Thẩm thị, nên mới đề nghị chia tay, để cậu có thể trở lại Thẩm thị.” Vừa dứt lời, Chu Du cũng thấy Cố Thần Trạch nói rất đúng, nên phụ họa theo: “Đúng đó, Bạch Nhược Y nói chia tay với anh, nhất định là do có nỗi khổ tâm.” “Không phải cậu hiểu rõ nhất là cách giảng hòa với con gái sao, lại còn cưỡng hôn nữa?” Cố Thần Trạch cười, mình với Chu Dụ có thể hòa hợp được cũng là nhà phúc của Thẩm Đình Thâm: “Cậu còn ở đây uống rượu một mình làm gì, mau đi tìm Bạch Nhược Y giảng hòa đi chứ.”
“Đúng rồi, đúng rồi, sau khi cãi nhau đòi chia tay thì nhất định phải nhanh chân chạy đến dỗ dành, con gái thường thích nghĩ lung tung mà, nếu anh còn không chịu nghĩ thông, nói không chừng cô ấy sẽ chạy theo người khác đó.” Chu Dụ và Cố Thần Trạch kẻ xướng người họa
Nhưng Thẩm Đình Thâm không có bất cứ phản ứng gì, con người phản chiếu ánh đèn neon le lói từ đằng xa.
Vì vậy trong con ngươi đen nhánh kia, nhìn qua có chút cảm giác vô lực
Anh lạnh lùng chớp mắt, khóe môi trắng bệch giật giật: “Ừ, cô ấy muốn chạy theo người khác rồi, cô ấy muốn kết hôn với Sở Vũ Triết.” “Cái gì?” Chu Du và Cố Thần Trạch cùng đồng thanh, khiến nhiều người đi đường tò mò nhìn qua
Cái này ngay cả Cố Thần Trạch cũng nhịn không nổi, trực tiếp giơ tay lôi Thẩm Đình Thâm đang ngồi dưới đất đứng dậy
Cả người anh rất nhẹ, nhưng Cố Thần Trạch lại không hề chú ý đến, mà kích động nhìn Thẩm Đình Thâm: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, cậu nói rõ ràng cho tôi!” Lông mày Thẩm Đình Thâm nhíu chặt, cả khuôn mặt bởi vì đau lòng mà nhăn lại, khóe môi mơ hồ run rẩy.
Trong nháy mắt khi Cố Thần Trạch kéo Thẩm Đình Thâm đứng dậy, Chu Du nhìn thấy bên cạnh bộ vest của Thẩm Đình Thâm có nước đọng lại, cô nhìn qua mặt đất.
Hóa ra vị trí mà Thẩm Đình Thâm ngôi có một vũng nước đỏ đọng lại
Chất lỏng đỏ tươi đang chảy kia, Chu Du liếc mắt nhận ra ngay.
Là máu.