*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thật ra từ lúc Trần Duệ tra ra vợ chưa cưới của Sở Vũ Triết chính là Bạch Nhược Y thì cậu ta đã bắt tay vào điều tra thân thể cô, nói cách khác trước khi ra đảo, Trần Duệ cũng đang điều tra
Cố Thần Trạch nuốt một ngụm nước bọt, thấy Trần Duệ tìm ra một tờ ghi chép điều tra được từ ngân hàng, mở miệng hỏi, “Ngay cả số tiền cậu cũng điều tra ra sao?”
Trần Duệ đắc ý liếc mắt nhìn Cố Thần Trạch, “Còn không phải sao?” Nói xong cậu cầm tờ ghi chép, ngón tay chỉ đến hàng cuối cùng, “Cậu xem khoản ghi chép này, trên đó viết mẹ của Bạch Nhược Y chuyển một số2tiền lớn cho một người, người kia rất thần bí, đến bây giờ tôi vẫn chưa tra được người đó rốt cuộc là ai
Nhưng tôi nghĩ người nhà họ Sở chắc là biết, nếu không bọn họ sẽ không buộc Bạch Nhược Y kết hôn
Bọn họ biết người giữ tiền đó là ai, muốn lấy giấy kết hôn với Bạch Nhược Y mới có thể lấy được khoản tiền đó.”
“Vậy là là bao nhiêu tiền?” Cố Thần Trạch là một người bình tĩnh, nhưng anh ta lại vội vã mở miệng hỏi
Trần Duệ híp mắt đếm tổng số tiền trên ghi chép, sau đó dùng giọng nói không quá chắc chắn nói, “Tôi cũng không biết có phải do tôi hoa mắt không, sao9tối đếm đến chục tỷ đây?” “Cái gì! Mấy chục tỷ!” Chu Du đoạt lấy tài liệu từ trong tay Trần Duệ, cũng híp mắt đếm, sau đó khiếp sợ không thôi hét to một tiếng, “Ôi Chúa tôi! Ba mươi tỷ! Ba mươi tỷ đó! Bây giờ tổng tài sản của Chu thị chúng tôi cũng không có nhiều như vậy!” Ngay cả Thẩm Đình Thân vốn là nhà giàu nhất ở thành phố H, lúc nghe thấy số tiền đó, trong mắt cũng thoáng qua một vẻ kinh ngạc
Điều anh nghĩ đến chính là, sợ rằng ngay cả bản thân Bạch Nhược Y cũng không ngờ được chuyện này.
Chỉ có Cố Thần Trạch trợn to mắt, cứng ngắc quay đầu nhìn chằm6chằm Thẩm Đình Thâm, trong mắt của anh ta lộ ra vẻ vô cùng đau xót, giọng nói cũng run run, “Thẩm Đình Thâm..
cậu..
còn nhớ cậu và Bạch Nhược Y cũng đã từng có giấy kết hôn hay không? Bây giờ cậu biết cậu đã từng thấy giấy kết hôn trị giá ba chục tỷ, tôi có thể phỏng vấn cảm nhận trong lòng cậu hay không?”
Thẩm Đình Thâm: “.”
Chu Du đứng dậy đi đến máy uống nước rót hai cốc nước lạnh, uống một lớp mới bình ổn lại, “Mẹ ruột của Bạch Nhược Y chỉ mang theo một chút tiền ra ngoài thì đã có ba chục tỷ, vậy rốt cuộc ba ruột cô ấy có bao nhiêu tiền đây?” Cô ta0nói xong, bản thân cũng không dám nghĩ tới.
Trần Duệ còn suy tư chuyện này trong chốc lát, “Dù sao người ta là lão đại ở Nhật Bản, tôi cũng không tra ra được những thứ này, không biết rốt cuộc ông ấy có bao nhiêu tiền.”
Chỉ có Thẩm Đình Thâm coi như là không sợ hãi cơn sóng dữ, gương mặt đẹp trai của anh âm trầm, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Bây giờ nói chuyện chính đi, cậu có tra được Bạch Kiến bị Sở Vũ Triết giam giữ ở đâu hay không? Chỉ có cửu Bạch Kiển ra thì Bạch Nhược Y mới có thể tự do.”
Nghe thấy vấn đề này, Trần Duệ lúng túng gãi đầu, “Thật ra thì tôi7cũng không có trâu bò như vậy, Sở Vũ Triết mới giam Bạch Kiến lại, hơn nữa hình như anh ta biết tôi sẽ điều tra anh ta, nên làm việc rất cẩn thận, tôi thật sự không tra được Bạch Kiển bị nhốt ở đâu.”
“Vậy chẳng phải Bạch Nhược Y vẫn phải kết hôn với Sở Vũ Triết hay sao?” Chu Du cũng nghiêm túc lại, ngồi trở lại ghế ngồi, khuôn mặt đầy u sầu
Chỉ có chàng trai Cố Thần Trạch ngay thẳng này, đầu óc đơn giản và suy nghĩ đặc biệt thẳng, “Nếu như Bạch Kiển bị bắt, Bạch Nhược Y trực tiếp cầu cứu chúng ta không phải được rồi sao? Để chúng ta cùng nhau giúp cô ấy cứu Bạch Kiến là được rồi, nhưng cô ấy hoàn toàn không nói với chúng ta điều gì cả.”
Ở trong ấn tượng của Cố Thần Trạch, lần trước lúc Thẩm Đình Thâm vẫn trốn tránh Bạch Nhược Y, chẳng phải Bạch Nhược Y cũng tìm đến mình và Trần Duệ đầu tiên sao.
Tại sao lần này một chữ cũng không nói với bọn họ?
Chỉ có Thẩm Đình Thâm hiểu rất rõ Bạch Nhược Y, anh hơi hối hận mà xoa ấn đường của mình, “Tôi nghĩ là bởi vì lúc cô ấy phát hiện Bạch Kiển biến mất thì cũng đã bị Sở Vũ Triết uy hiếp
Mà Bạch Kiến đối với cô ấy mà nói là người thân duy nhất, cô ấy không dám chọc Sở Vũ Triết nữa, sợ Bạch Kiến sẽ xảy ra bất trắc.”
“Dù là nguyên nhân gì, bây giờ chúng ta nói những việc này cũng không có tác dụng gì, bây giờ quan trọng nhất chẳng phải là làm sao tìm được Bạch Kiến ở đâu hay sao?” Chu Du cau mày nói
“Ừ, bây giờ chúng ta phải bắt đầu tìm tung tích của Bạch Kiển ở thành phố H.” Cố Thần Trạch tiếp lời của Chu Dụ
Chỉ có Trần Duệ vẫn một ủ mày ê, “Vấn đề là tôi cũng đã tốn rất nhiều vật lực và nhân lực nhưng hoàn toàn không tra ra tung tích của Bạch Kiến, hơn nữa Bạch Kiến không nhất định đang ở thành phố H, chuyện tìm được Bạch Kiến này như là mò kim đáy biển.” “Sở Vũ Triết này, tôi từng giao thủ với anh ta nhiều lần như vậy, thật sự cũng hiểu được tính tình anh ta một chút.” Thẩm Đình Thâm hơi nheo mắt lại, ánh sáng sắc bén và nguy hiểm càng lúc càng phát ra nồng đậm
“Ổ?” Trần Duệ kéo dài âm cuối, rất có ý vị mà cười, “Vậy theo như ý của cậu là, Bạch Kiến bị Sở Vũ Triết nhốt ở chỗ đó?” Thẩm Đình Thâm cũng không chắc chắn, chỉ biết mình cũng coi như là hiểu anh ta một chút, “Lòng nghi ngờ của anh ta rất nặng, Trần Duệ nói đúng, anh ta sẽ không giam Bạch Kiển ở thành phố H
Thứ nhất là không cho chúng ta phát hiện, thứ hai là không để cho người của nhà họ Sở phát hiện.”
“Người của nhà họ Sở:“ Cố Thần Trạch không hiểu rõ lời của Thẩm Đình Thâm, bây giờ chuyện Sở Vũ Triết muốn trở lại thành phố H, phần lớn người trong giới kinh doanh đều biết.
Nếu Sở Vũ Triết vì khôi phục nhà họ Sở, tại sao còn phải để phòng người nhà họ Sở chứ?
“Bản thân anh ta chính là người nhà họ Sở, ba của anh ta là con trai trưởng nhà họ Sở, bây giờ cha con bọn họ hẳn sẽ trở thành hai người quan trọng trong dòng họ
Nếu như vậy, tại sao Sở Vũ Triết phải để phòng người nhà chứ?” Cố Thần Trạch kinh ngạc hỏi.
“Sở Vũ Triết không tin bạn của anh ta, quan hệ của hai cha con cũng không tốt, có lúc còn phải tính toán lẫn nhau, cho nên lần này nơi Bạch Kiến ở, ba của Sở Vũ Triết sẽ không biết.” Thẩm Đình Thâm rủ mắt suy nghĩ một chút, “Từ đầu đến cuối anh ta chỉ tin một người, tôi nghĩ Bạch Kiển chắc là ở quê của người đó.” “Ngay cả người trong dòng họ mình cũng không tin, còn có thể tin ai chứ?” Quan niệm gia đình của Chu Dụ rất nặng, cô không hiểu Sở Vũ Triết, ngay cả ba mình mà cũng không tin, người như anh ta còn biết tin người khác sao? Thẩm Đình Thâm đột nhiên ngước mắt nhìn chằm chằm Chu Du, không thấy rõ trong con ngươi thâm thuý đó rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì, chỉ thấy môi mỏng của anh khẽ mở nói ra một cái tên, “Kiều Ngữ Yến.” “Kiều Ngữ Yến?” Cố Thần Trạch và Trần Duệ kinh ngạc cùng hổ lên, “Bây giờ cô ấy còn ở chung một chỗ với Sở Vũ Triết sao?”
Nhưng rõ ràng Sở Vũ Triết đã sắp kết hôn với Bạch Nhược Y, nếu như Kiều Ngữ Yến còn ở chung với Sở Vũ Triết thì cô ấy lấy thân phận gì để qua lại với Sở Vũ Triết đây?