*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bàn ăn khắp bốn phía được buộc ruy băng màu hồng phấn, chúng phất phơ trong gió trông vô cùng đẹp đẽ
Trên bàn bày mâm trái cây và rượu vang, thoạt nhìn trông rất ngon miệng
Sân khấu cao được đặt chính giữa, bức tường phía sau sân khấu được trang trí bởi những đóa hoa hồng màu đỏ tươi xen lẫn hồng phấn, ở giữa gắn bức tranh chữ màu hồng nhạt
Nội dung tranh chữ ấy là chúc cho cặp đôi mới Sở Vũ Triết và Bạch Nhược Y tân hôn vui vẻ
Tóm lại, hội trường ở đây được sắp xếp không khác gì những nơi tổ chức hôn lễ kia
Mặc dù không hề thua kém nhưng cũng không thể hiện được cái tâm của người thiết kế
Sở Vũ Triết mặc đồ chú rể tùy ý ngồi một chỗ nào đó và chuẩn bị ghế2cho khách đến
Đóa hoa đỏ cài trên ngực anh ta vừa rực rỡ vừa xuất chúng
Anh ta cầm điện thoại trong tay, nghiêm túc hỏi kỹ: “Lấy được giấy chứng nhận kết hôn chưa?” Giọng nói ở đầu dây bên kia khá mơ hồ, hình như đối phương đang đứng ngoài phổ nên gió rét thấu xương đã che lấp giọng nói: “Ừ, lấy được rồi.” “Vậy thì tốt, cứ để đấy, đừng làm mất nó.” Sở Vũ Triết nhếch miệng, dường như ngay khoảnh khắc nghe thấy câu trả lời đó, anh ta mới có thể thả lỏng
Anh ta thảnh thơi tắt máy, phải những nếp nhăn trên bộ vest rồi đứng dậy, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói đầy nghi ngờ đến từ người bên cạnh mình: “Đã lấy được hôn thú vào tay rồi, tại sao phải hao hơi tốn sức cử9hành hôn lễ: Không thấy phiền phức ư?” Người vừa nói chuyện là em họ của Sở Vũ Triết, Sở Thanh
Cậu ta coi như là người duy nhất trong gia tộc có quan hệ không tệ với Sở Vũ Triết, đồng thời biết rõ vì sao Sở Vũ Triết muốn lấy được giấy chứng nhận kết hôn này
“Diễn trò phải diễn tới cùng, có hôn lễ đầy đủ
Khi người kia thấy giấy chứng nhận rồi thì tụng số ảnh này ra, chắc chắn ông ta sẽ tin và chuyển tiền cho chúng ta.” Sở Vũ Triết thờ ơ giải thích, thật ra trong lòng anh ta hiểu rõ, anh ta tổ chức hôn lễ với Bạch Nhược Y nhằm xả hận với kẻ địch cả đời mình - Thẩm Định Thái mà thôi.
“Nhưng anh làm vậy, chị Kiều sẽ khó chịu.” Sở Thanh cũng biết6đến sự tồn tại của Kiều Ngữ Yến
Lần đầu gặp cô ấy, cậu ta đã giật mình
Từ đó về sau, Sở Thanh hết mực quan tâm Kiều Ngữ Yến
Sắc mặt Sở Vũ Triết bỗng chốc trở nên nặng nề, anh ta trợn to mắt, hung hăng liếc Sở Thanh: “Cậu điên rồi sao? Toàn bộ người ở đây là khách của gia tộc chúng ta, vậy mà cậu còn dám nhắc tới Kiều Ngữ Yến?” Sở Thanh nghe vậy mới cảnh giác, nhìn thoáng qua mấy vị khách phân tán khắp bốn phía
Hiện tại vẫn chưa tới giờ nên cũng không có quá nhiều khách
Thế nhưng cậu ta đã nhận ra mình không nên nhắc tới Kiều Ngữ Yến ở chỗ này
“Em xin lỗi, em không nên lắm lời.” Sở Vũ Triết thấy vậy mới bớt giận, cất giọng nhàn nhạt: “Được rồi, cậu đi0xem Nhược Y chuẩn bị thế nào đi, MC sắp đến, khách cũng lục tục vào hội trường, bảo cô ấy ra đây tiếp khách với tôi.” Sở Thanh nhún vai, không quá hứng thú, bất đắc dĩ đi qua chỗ Bạch Nhược Y còn đang trang điểm
Trên nền áo cưới trắng toát kết ren dày, phản chiếu ánh nắng mặt trời đẹp đẽ, từ xa nhìn lại còn tưởng đâu Bạch Nhược Y là một thiên sứ tỏa sáng
Mái tóc dài của cô được các chuyên gia make up cố định, bắt đầu tạo kiểu phức tạp
Gương mặt trắng nõn như ngọc Dương Chi đã được trang điểm hoàn hảo
Đường kẻ mắt kéo dài khiến mắt cô trông to hơn nhiều, đặc biệt đồng tử màu hổ phách vô cùng long lanh; bọng mắt phân biệt rõ ràng khiến hàng này có vẻ cao7hơn, mi mắt giống kiểu u Mỹ
Ngũ quan vốn tinh tế, sau khi được chuyên gia make up trang điểm tỉ mỉ thì trở nên xinh đẹp hơn hẳn
Nhưng cũng vì vậy mà giống như hóa thành gương mặt khác
Hơn nữa suốt quá trình trang điểm, Bạch Nhược Y chẳng hề biểu lộ cảm xúc, thoạt nhìn cô không hề hứng thú tham gia hôn lễ này
Rõ ràng đây là ngày được mong chờ nhất trong cuộc đời người con gái, thế mà Bạch Nhược Y lại có vẻ quá nản lòng
Cặp mắt đẹp như tranh khẽ chớp, tâm sự nặng nề
Cô đang lo cho an nguy của Bạch Kiển, dù trong lòng ghê tởm Sở Vũ Triết nhưng buộc phải kết hôn với anh ta
Sở Thanh đến gần Bạch Nhược Y, hỏi chuyên gia make up: “Cho hỏi cô dâu cần phải trang điểm bao lâu nữa?” Thoạt nhìn các chuyên gia make up rất chuyên nghiệp
Bọn họ chăm chú trang điểm, bới tóc cho Bạch Nhược Y, hoàn toàn không ngước mắt nhìn xem ai tới mà chỉ thản nhiên nói: “Xong ngay đây, sắp búi tóc xong rồi.” “Ừ
Bạch Nhược Y này, cô trang điểm xong thì qua tìm anh tôi nhé, ra đón khách với anh ấy.” Sở Thanh vỗ vai Bạch Nhược Y, nói rồi chạy ra ngoài
Bạch Nhược Y trang điểm xong xuôi
Cô nheo mắt nhìn xem Sở Vũ Triết ở chỗ nào trong hội trường, miễn cưỡng bước tới bên cạnh anh ta
Sở Vũ Triết đút một tay vào túi
Bộ vest chú rể trông rất vừa vặn với cơ thể anh ta, thắt lưng mạnh mẽ rộng rãi, cơ bắp trên tay mơ hồ lộ ra theo từng động tác
Anh ta đang nói chuyện với một vị khách trong gia tộc
Vị khách đó thấy Bạch Nhược Y bước tới thì che miệng kinh ngạc, vỗ vai Sở Vũ Triết: “Ô này, cô dâu của cậu là cô dâu đẹp nhất mà tôi từng gặp đấy.” Sở Vũ Triết nhìn theo ánh mắt của khách, trông thấy Bạch Nhược Y mặc áo cưới trắng màu tinh khiết đang chầm chậm đi về phía mình.
Ánh nắng ngày đông êm dịu chiếu trên người cô, vô tình tạo nên một quầng sáng trắng xóa vây quanh
Khuôn mặt cô vốn xuất chúng, cộng thêm lớp trang điểm tinh xảo nên càng đẹp hơn nữa, khiến cô giống như một nàng tiên
Cho dù Sở Vũ Triết yêu nhất là Kiều Ngữ Yến, nhưng thời khắc này, cõi lòng anh ta không kiềm được rung động, ánh mắt anh ta chưa từng dời khỏi Bạch Nhược Y một chút nào
Mãi đến khi Bạch Nhược Y di tới bên cạnh Sở Vũ Triết, cất giọng lạnh lùng: “Em họ anh bảo tôi ra đón khách với anh.” Giọng điệu lạnh lùng ấy làm anh ta hồi phục tinh thần, anh ta hé mắt nhìn gương mặt xa lạ hờ hững của cô, khóe miệng nhoẻn thành một đường cong: “Dáng vẻ này của em làm sao ra đón khách với anh?” Bạch Nhược Y nhếch môi, hừ lạnh một tiếng: “Bảo tôi kết hôn với anh đã đủ khiến tôi ghê tởm rồi, anh còn muốn suốt quá trình tôi phải cười tươi đón khách sao? Thật ngại quá, tôi không làm được.” “Không làm được?” Sở Vũ Triết nghiêng đầu, đột nhiên nói khẽ vào tai Bạch Nhược Y: “Hiện giờ chúng ta đã có giấy chứng nhận kết hôn, là vợ chồng chính thức
Nếu em không muốn phối hợp thì anh không ngại ngay tại hôn lễ này của chúng ta, hôn em một cái bày tỏ ân ái.”