*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bạch Nhược Y liếc mắt, thúc khuỷu tay vào bụng Thẩm Đình Thâm: “Ai nói sau này em muốn kết hôn với anh?“.
Thẩm Đình Thâm tay chân nhanh nhẹn, nên đã nắm lấy khuỷu tay của Bạch Nhược Y trước: “Đúng rồi, em còn chưa làm giấy chứng nhận ly hôn với Sở Vũ Triết đấy nhé, sáng sớm mai lo đi làm thôi.”
“Ai da, em còn trẻ vậy đã có hai cuốn sổ ly hôn rồi, thật khiến người ta đau đầu mà.” Vẻ mặt Bạch Nhược Y bất đắc dĩ ngồi cạnh Bạch Kiến, cô đưa tay ôm cánh tay Bạch Kiển, nhõng nhẽo lắc tay ông: “Ba, ba nói lở về sau con không gả được thì phải làm sao đây?”
“Em suy nghĩ nhiều rồi.” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng nói, anh giơ tay dùng sức nhéo chóp mũi Bạch Nhược2Y: “Em sớm muộn gì cũng phải tái hôn lại với anh thôi.”
“Phải xem biểu hiện của anh rồi.” Bạch Nhược Y cười khanh khách đẩy tay Thẩm Đình Thâm ra.
Hai người đùa tới đùa lui, rất vui vẻ.
Chỉ có Bạch Kiến, trên mặt đầy vẻ lo lắng, suy nghĩ
Trong lòng ông, vẫn là không nguyện ý để Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm ở cùng nhau
Thứ nhất vì Thẩm Đình Thâm này quá thần bí, trên thương trường dùng thủ đoạn sắc bén, tuổi còn trẻ mà tâm tư đã sâu như biển
Thứ hai, vũng nước đục nhà Thẩm gia thật sự quá sâu, dù Thẩm Đình Thâm rất thích Bạch Nhược Y đi nữa, thế nhưng người trong Thẩm gia có thể đồng ý sao? Thứ ba chính là vì Bạch Kiến ông chỉ mong muốn Bạch Nhược Y có thể9sống những ngày bình thường, Thẩm Đình Thâm lại quá tài giỏi, Bạch Nhược Y muốn cùng anh đứng chung một chỗ, sẽ rất mệt mỏi
Bạch Kiến không đành lòng, ánh mắt lưu luyến nhìn về phía Bạch Nhược Y
Trên mặt cô vẫn còn nét tươi cười đầy vui vẻ, trong mắt lúc này chỉ có Thẩm Đình Thâm
“Được rồi, cũng không còn sớm nữa, Thẩm Đình Thâm, cậu về trước đi, Nhược Y, con cũng đi ngủ sớm đi.” Bạch Kiển bình tĩnh hướng về phía hai người họ nói.
Hai người trẻ tuổi từ trong thế giới ngọt ngào của mình tách ra, đường nhà ai nấy về
Thẩm Đình Thâm là người thông minh, anh biết rõ ngay từ đầu Bạch Kiển đã không thích mình
Lúc anh đi ngang qua trước mặt Bạch Kiến, đôi mắt đen nhánh kia khẽ liếc nhìn Bạch6Nhược Y, nhưng Bạch Nhược Y đã ngâm nga hát đi đến phòng tắm Lúc này Thẩm Đình Thâm mới nhìn qua Bạch Kiển, ánh mắt và khí thế trên người lộ ra khí chất vương giả
Rồi lại vì Bạch Kiển là ba của Bạch Nhược Y, nên giọng nói Thẩm Đình Thâm trở nên dịu dàng hơn nhiều: “Con biết rõ chủ không muốn con và Bạch Nhược Y tái hôn, nhưng con chỉ có thể nói với chú, dù con có xuống địa ngục cũng sẽ mang cô ấy theo, đời này Bạch Nhược Y chỉ có thế là của con.”
Đáy lòng Bạch Kiến trầm xuống, hàng lông mày thưa nhẹ nhíu lại, nhìn người trẻ tuổi mang khí chất ác liệt đứng trước mặt, ống bỗng có cảm giác vô lực khó hiểu.
Tất cả đều là lỗi của mình Bạch Kiển,0lúc mới bắt đầu ông không nên đưa Bạch Nhược Y đến cạnh anh.
Thẩm Đình Thâm nhìn ra nội tâm đang chấn động của Bạch Kiến, bỗng nhiên cười xán lạn: “Chú cũng không cần sợ hãi như vậy, nếu con muốn tái hôn với Bạch Nhược Y, con cũng sẽ đợi đến lúc cô ấy nguyện ý mới lại tái hôn
Con sẽ không giống Sở Vũ Triết, dùng thủ đoạn hèn hạ đến ép cô ấy
Hơn nữa sau khi tái hôn, con sẽ không để cô ấy bị người ngoài ức hiếp đầu, việc này chú cứ yên tâm.”
Bạch Kiến nuốt nước bọt, thầm nghĩ Thẩm Đình Thâm không hổ danh là thiên tài trong giới thương nhân, chính mình một chữ cũng không nói ra, vậy mà anh đã nói ra từng cái điều khiển khiến người khác phải tin tưởng
“Không còn7sớm nữa, cậu thật sự phải về rồi đấy.” Bạch Kiển vỗ lực phất tay, đáy lòng vẫn kiên định không thích Thẩm Đình Thâm
Trong lòng Thẩm Đình Thâm trầm mặc, anh cũng không lên tiếng nói thêm gì nữa, mà đi thẳng ra khỏi nhà Bạch Nhược Y
Lúc anh trở lại xe tỉnh về nhà thì Lý Lâm gọi điện tới
“Có chuyện gì?” Thẩm Đình Thâm vừa mở tai nghe, vừa khởi động xe
Trong điện thoại truyền tới giọng nói bình tĩnh của Lý Lâm: “Con cháu Thẩm gia toàn bộ đều đang ở trong từ đường Thẩm gia, nếu bây giờ anh không có việc gì thì tới đây một chuyến đi.” Thẩm Đình Thâm nhướng mày, nhìn lướt qua ngày tháng trên điện thoại di động
Thường trong ngày này ở Thẩm gia dâu có việc gì đặc biệt dâu, bây giờ lại tụ họp ngay từ đường là có chuyện gì chứ?
“Được, tôi sẽ qua ngay.”
Thẩm Đình Thâm tắt máy, anh nhanh chóng lái chiếc xe như cưỡi một con ngựa đen, bằng nhanh trong làn xe dày đặc trên đường.
Rất nhanh, anh đã tới từ đường Thẩm gia
Từ đường này cũng không vì là vật của Thẩm gia mà phí nhiều tiền của, cũng chỉ bình thường giống như từ đường của những gia tộc khác, đều bày biện, trang trí các loại tranh vẽ chủ nghĩa xã hội, hay tranh điêu khắc mà thôi
Điểm khác biệt chính là, người trong từ đường
Từng người đều mặc áo vest, khoác bên ngoài chiếc áo đen
Giống như bên trong đều một màu thuần đen, nên hai người trẻ tuổi bọn họ ăn mặc trang phục bình thường như vậy, nhìn qua lại trở nên xa xỉ.
Lúc này những người kia đều đang ngồi vây quanh một bàn đá tròn to lớn, người dẫn đầu chính là ba của Thẩm Đình Thâm, Thẩm Thanh Du
Sắc mặt ông ta bây giờ vô cùng kém, thấy Thẩm Đình Thâm vừa xuống xe vào từ đường, sắc mặt ông lại sầm xuống thêm vài phần
Khiển Thẩm Đình Thâm thấy kỳ quái chính là người không bao giờ tham gia mấy loại tụ họp gia tộc Thẩm gia như Thẩm Đình Vũ nay cũng tới, còn đang ngồi ngay chỗ anh thường ngồi.
Thẩm Đình Thâm nhíu mày, trong lòng đã hiểu, sợ là Thẩm Đình Vũ đã làm ra chuyện gì đó bất lợi với mình
Thẩm Đình Thâm đến cạnh Thẩm Đình Vũ, ngẩng chiếc cằm cao ngạo, ánh mắt ác liệt, lạnh như dao quét lên người Thẩm Đình Vũ
Nhưng Thẩm Đình Vũ chỉ cười ha ha, chỉ chỗ trống cạnh mình, cũng là vị trí thấp hơn cậu ta nói: “Anh, ngồi đi.” Chỗ ngồi trong gia tộc, cũng là một dạng quy tắc
Vị trí ở giữa dẫn đầu, tất nhiên là của người có quyền lực cao nhất Thẩm thị, Thẩm Thanh Du Theo thứ tự bên trái căn cứ theo bối phận gia tộc sắp xếp từ trên xuống dưới, mà bên phải thì sắp xếp theo quyền lực từ trên xuống dưới, vị trí dẫn đầu bên phải luôn là chỗ ngồi của Thẩm Đình Thâm
Lần này Thẩm Đình Vũ ngồi ở đây, còn bảo Thẩm Đình Thâm ngôi vị trí bên dưới
Cũng không biết những người trong gia tộc rốt cuộc là nghĩ thế nào nữa
Lông mày Thẩm Đình Thâm nhíu lại, đôi mắt sâu như một đầm lầy: “Không hiểu quy củ cũng đừng ngồi bậy, cút xuống dưới cho tôi.” “Ta còn chưa mở miệng, lúc này ai cho con nói hả?” Thẩm Thanh Du ngồi đầu đột nhiên hướng về phía Thẩm Đình Thâm hét lớn
Tất cả mọi người trong từ đường đều run rẩy trong lòng
Thẩm Đình Thâm thật sự không hiểu rõ, mình chỉ mới vài ngày không về công ty mà thôi, hiện tại thậm chí ngay cả trong gia tộc đã phát sinh chuyện gì anh cũng không biết được.