*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đương nhiên cũng có rất nhiều gia tộc đứng trên cao trong thương trường, như Cố gia, hoặc như gia tộc đã từng được như vậy - Sở gia
Mà ban đầu Thẩm thị tuyệt đối không được như hiện tại, trong thành phố H không có được sức thống trị, tài lực cùng quan hệ rộng lớn như vậy
Lúc đó Thẩm Đình Thâm muốn mở rộng Thẩm thị, chỉ dựa vào lực lượng trong gia tộc, cần tiêu phí trong một thời gian rất dài
Thẩm Đình Thâm không muốn chờ
Nên anh chỉ đành đi con đường khác, mới có thể khiến Thẩm thị nhanh chóng lớn mạnh.
Mà con đường khác đó, chính là hợp tác với hắc bang
Thẩm Đình Thâm dùng một bộ phận những công ty nhỏ của Thẩm thị để đưa vào hoạt động tài chính cho hắc bang, cũng chính là giúp2bọn họ rửa tiền
Bởi vì thủ đoạn của Thẩm Đình Thâm ngoan độc cùng quyết đoán, nên rất nhanh đã làm quen với thủ lĩnh hắc đạo
Thủ lĩnh kia rất thưởng thức Thẩm Đình Thâm, cũng từng một lần muốn gả con gái mình cho anh, để anh làm con rể ông ta
Thẩm Đình Thâm đương nhiên là không muốn cùng ông ta thành lập quan hệ hợp tác, bên trong thì rõ hai bên không được nhúng tay vào việc quản lý sản nghiệp của đối phương
Hai bên chỉ là đơn thuần giữ quan hệ hợp tác bí mật, về sau tiền tẩy trắng lại ngày càng nhiều, công ty Thẩm Đình Thâm cũng ngày càng lớn mạnh
Kể từ đó, mỗi khi hắc bang cần tiền, cũng sẽ tới tìm Thẩm Đình Thâm, để anh giúp đỡ họ một chút
Họ đến nhờ Thẩm Đình9Thâm giúp, cũng tránh không được quan hệ bọn họ ngày càng thân, thể cho nên về sau hầu như trưởng lão của hắc bang đều nguyện ý nghe theo lời Thẩm Đình Thâm nói
Nên căn cứ theo trình độ trên mà nói, anh cũng coi như là một thủ lĩnh
Thấy phản ứng của Thẩm Đình Thâm, mọi người ngồi ở đây đều thể hiện nét mặt hoảng sợ, không tin nổi
Từ khiếp sợ đến khó tin, sau đó chậm rãi biển thành sự thất vọng với Thẩm Đình Thâm.
Nhưng sau cùng người mang tâm trạng chấn động kia chỉ còn lại vị đang ngồi dẫn đầu kia Thẩm Thanh Du
Ông ta cảm thấy ngực khó chịu, một ngụm máu nhịn không nổi xộc lên cổ họng
Ông ta nhíu chặt mày, cố nuốt xuống ngụm máu, hướng về phía Thẩm Đình Thâm mắng to: “Mày6là đồ khốn nạn! Bảo mày không được thân cận với người hắc đạo, mày còn làm thủ lĩnh của bọn họ.” Từ lúc Thẩm Đình Thâm đến từ dường, đã bị khinh bỉ
Nếu Thẩm Thanh Du đã không lưu tình giữ thể diện cho anh, vậy anh cũng không cần cố nén giận làm gì nữa
Việc duy nhất Thẩm Đình Thâm không biết làm, chính là chịu yếu thế hơn người khác.
“Các người bày ra vẻ mặt gì thế? Có ý kiến với cách làm của tôi?” Mặc dù Thẩm Đình Thâm đã đè thấp giọng, nhưng vẫn nghe ra ý mỉa mai trong đó, giọng nói kia lọt vào tai mọi người: “Tôi nói cho mấy người biết, nếu không phải nhờ tôi hợp tác với hắc đạo, các người dựa vào cái gì mà cho là Thẩm thị chúng ta trong vài0năm ngắn ngủi có thể đạt đến địa vị này hả? Các người một bên thì hưởng thụ lợi ích khi hợp tác với hắc đạo, một bên thì chỉ trích bọn họ!” “Anh, lời này của anh không đúng rồi, chẳng lẽ anh còn muốn mọi người đồng ý với cách làm của anh sao?” Thẩm Đình Vũ khiêu khích nhìn Thẩm Đình Thâm, ánh mắt nhìn quanh những người ngồi trên bàn
Những trưởng bối lớn tuổi kia, trên mặt họ đều biểu lộ vẻ thất vọng cực độ với Thẩm Đình Thâm
Điều này càng khiến Thẩm Đình Vũ thêm dũng cảm, miễn làm sao có thể khiến Thẩm Đình Thâm nổi giận, cậu ta sẽ cố gắng đi làm, “Cậu đừng có gọi tôi là anh, tôi không có em trai.” Thẩm Đình Thâm cũng không muốn nhìn cậu ta.
Thẩm Đình Vũ bất7đắc dĩ nhún vai, lắc đầu: “Ba vẫn là ba nói đi, con thật sự không đủ sức để đấu võ mồm với anh con.”
Ông bác ngồi đối diện Thẩm Đình Vũ cau mày trừng mắt nhìn cậu ta: “Đứa nhỏ này nói chuyện kiểu gì thế, con không biết cách nói chuyện thì cũng đừng mở miệng.” Ông bác kia rốt cuộc cũng vẫn gần gũi với Thẩm Đình Thâm hơn, đối với đứa con riêng như Thẩm Đình Vũ, ông cũng không có nhiều thiện cảm
Mà Thẩm Thanh Du đang ngồi đầu đột nhiên đổi sắc mặt, bàn tay siết chặt thành nắm đấm
Mọi người còn tưởng ông bị Thẩm Đình Thâm làm tức giận không chịu nổi, ông bác ngồi cạnh giơ tay muốn giúp Thẩm Thanh Du nhuận khí, không ngờ vừa chạm vào người Thẩm Thanh Du, cả người Thẩm Thanh Du đã ngã từ trên ghế xuống dưới, khiến ông bác sợ tới mức bật người dậy
Thẩm Đình Thâm cùng Thẩm Đình Vũ cùng lúc đứng lên, hai người liếc mắt thấy Thẩm Thanh Du ngã trên mặt đất
Sắc mặt ông ta đột nhiên trắng bệch, cơ thể cuộn tròn, hai tay đè trên ngực, trong cổ họng phát ra tiếng kêu khe khẽ.
Đây là chuyện gì? Ông bác không dám nghĩ nhiều, lập tức nhìn về phía hai anh em Thẩm gia lớn tiếng kêu: “Hai người còn ngây ra làm gì, mau đưa Thẩm Thanh Du tới bệnh viện mau!” Nếu không phải vì ông bác xương cốt yếu ớt, thì ông đã sớm ôm lấy Thẩm Thanh Du đi rồi
Hai tên ngốc kia vẫn còn đứng tại chỗ, sững sờ nhìn ba mình té ngã trên mặt đất
Mấy trưởng bởi gia tộc ngồi cạnh đều nhốn nháo đứng lên, vẻ mặt lo lắng nhìn Thẩm Thanh Du: “Xảy ra chuyện gì vậy? Sao Thẩm Thanh Du lại đột nhiên ngã xuống?” Thẩm Đình Thâm và Thẩm Đình Vũ cũng vội vã khiêng Thẩm Thanh Du lên, bởi vì bọn họ không biết Thẩm Thanh Du bị bệnh gì, nên vì lý do an toàn, đành phải kiêng tư thế nằm ngang
Về điểm này, hai anh em bọn họ lại đột nhiên ăn ý, khác hẳn lúc trước
Những trưởng lão đứng trong từ đường lập tức phối hợp, đứng dạt sang hai bên, nhường đường cho họ đi ra
Đồng thời cũng không giúp đỡ hay nghị luận thêm nữa.
Những người này, tố chất quả thật cao đến thần kỳ
Thẩm Đình Thâm khiêng nửa người trên của Thẩm Thanh Du, mỗi bước chân đều cẩn thận liếc nhìn vẻ mặt Thẩm Thanh Du, sợ chỗ nào đó làm ông đau
Thẩm Đình Vũ khiêng nửa người dưới, cũng y như vậy cẩn thận từng li từng tý, tiếng hít thở không tự giác trở nên dồn dập hơn
Vừa ra đến cửa từ đường, Thẩm Đình Thâm liền hướng về phía xe mình hô lớn: “Lý Lâm! Mau mở cửa xe ra, nhanh lên! Lý Lâm đang ngồi trong xe nghỉ ngơi, nghe tiếng hô to của Thẩm Đình Thâm, sợ tới mức nhảy từ trong xe xuống
Thấy Thẩm Đình Thâm và Thẩm Đình Vũ đang khiêng Thẩm Thanh Du, anh ta liền biết Thẩm Thanh Du đã xảy ra chuyện
Anh ta làm sao còn dám trì hoãn, nhanh chóng kéo cửa xe ra, ngả ghế ngồi xuống
Lý lâm thầm nghĩ, bình thường thấy ông Thẩm thân thể cường tráng, sao mà lúc này lại ngất xỉu rồi
Anh ta nhìn thấy Thẩm Đình Thâm và Thẩm Đình Vũ nhất trí khiêng Thẩm Thanh Du vào trong xe, Thẩm Đình Thâm tiến vào trong xe, chỉnh lại tư thế Thẩm Thanh Du trong xe cho thoải mái
“Ba ba có thể nghe được tiếng con nói chuyện không?” Thẩm Đình Thâm lo lắng nhìn chằm chằm gương mặt Thẩm Thanh Du, lúc này trong đầu căn bản không còn tức giận việc Thẩm Thanh Du phát giận với mình trước mặt mọi người nữa
Lúc này, Thẩm Đình Thâm chỉ muốn Thẩm Thanh Du được bình an, yên ổn.