*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nơi này sạch sẽ, bài trí đơn giản, rất thu hút dân văn phòng Thẩm Đình Vũ giúp Chu Kỳ gọi vài món mà cô ta thích ăn, nhất là khi đưa lại thực đơn cho người phục vụ, cậu ta còn khiến Chu Kỳ nảy sinh ảo giác, tựa như người trước mặt chính là bạn trai mình “Uống chút nước trước đi” Thẩm Đình Vũ đưa nước uống đến trước mặt Chu Kỳ, vẻ mặt cậu ta trở nên vô cùng dịu dàng Người lưu manh như cậu ta hiểm khi có được giây phút thế này
Chu Kỳ để đồ uống sang một bên, nghiêm túc nhìn chằm chằm Thẩm Đình Vũ: “Thẩm Đình Vũ, đối với anh thì tôi tính là gì?”
“Hả?” Thẩm Đình Vũ khẽ nhíu mày, không rõ2ý của cô ta: “Chẳng phải trước kia hai ta đã nói rồi sao? Quan hệ giữa chúng ta là hợp tác Tôi giúp em đối phó Bạch Nhược Y, em giúp tôi đối phó Thẩm Đình Thâm” Chu Kỳ cảm thấy buồn cười, ánh mắt trở nên ảm đạm: “Anh không thấy là rất buồn cười sao? Bây giờ tôi có bản lĩnh gì giúp được anh đây? Quan hệ hợp tác Hoàn toàn không tồn tại quan hệ đó!” Kể từ khi sự kiện kia trôi qua, cuối cùng Chu Kỳ đã có thể sống cuộc sống như người bình thường, nhưng đồng thời, cô ta không còn tác dụng gì với công ty Đừng nói đến việc đối phó Bạch Nhược Y, hiện giờ cô ta chẳng làm được gì7cả Hóa ra không có danh nghĩa vị hôn thê của Thẩm Đình Thâm thì cô ta không là gì hết
Thấy vẻ mặt hụt hẫng của Chu Kỳ, trong lòng Thẩm Đình Vũ rối loạn
Cảm giác này rất kỳ lạ Trước kia cậu ta chơi bời hoa bướm ở quán bar, cũng không phải chưa từng chơi gái, Nói cách khác, cậu ta đùa giỡn đủ thể loại phụ nữ, nhưng chưa từng động lòng vì cô gái nào; đôi bên tự hiểu rằng mình chỉ cần có được thứ mình muốn trên cơ thể đối phương thôi Trước kia, Thẩm Đình Vũ cho rằng quan hệ giữa cậu ta với Chu Kỳ cũng như thế
Nhưng cảm giác kỳ lạ này là sao? Chẳng lẽ vì lần đầu tiên của Chu Kỳ bị9Thẩm Đình Vũ lấy đi nên cậu ta mới có cảm giác này?
Bị Chu Kỳ hỏi vậy, cổ họng cậu ta như bị đình trệ, không biết nên trả lời thế nào Hồi lâu sau, Thẩm Đình Vũ mới cười ha ha rồi nói một cách lấp liếm: “Đối với tôi, đương nhiên em là một cô gái đặc biệt Còn đặc biệt đến đâu thì em không cần để ý quá kỹ”
“Nếu tôi cứ muốn biết thì sao?” Chu Kỳ tỏ vẻ cố chấp mà nhìn Thẩm Đình Vũ, hoàn toàn không nhận ra dáng vẻ này của mình cực kỳ giống với bạn gái chính thức của cậu ta Chu Kỳ đang cực kỳ tức giận Khi nhìn thấy tin tức trên báo nói Thẩm Đình Vũ ý chí hứng khởi,5phản ứng đầu tiên của cô ta là mừng thay cho Thẩm Đình Vũ; phản ứng thứ hai chính là hụt hẫng Mỗi đêm trước khi ngủ, cô ta nhắm mắt lại đều nhớ tới hình ảnh hai người lăn trên giường Rõ ràng đối bên đã thân mật như vậy, nhưng cô ta vẫn muốn thông qua báo chí để nghe ngóng về Thẩm Đình Vũ
Điều đó khiến cô ta không khỏi cảm thấy quạnh quẽ trong lòng Không nên làm thế, cô ta biết rõ rành rành nhưng vẫn chẳng thể kiếm được
Thẩm Đình Vũ cũng trở nên nghiêm túc Đôi mắt hồ ly của cậu ta tựa như che đậy một luồng sáng nhợt nhạt, lóe lên không rõ ràng: “Chu Kỳ, em thích tối ư?” Đôi tay Chu Kỳ3vốn đặt trên đầu gối bỗng bấu chặt vào đùi cô ta, cô ta chớp mắt, trong đầu nổ ầm một tiếng Chu Kỳ thật sự không ngờ Thẩm Đình Vũ hỏi thẳng đến vậy, chính cô ta cũng không rõ cảm giác trong lòng mình Làm sao để trả lời Thẩm Đình Vũ đây, thích anh ư?
Đại khái là có một chút
Nhưng làm sao Chu Kỳ dám thừa nhận trước? Lỡ như Thẩm Đình Vũ cười rồi nói em ngây thơ quá, vậy thì cô ta phải làm sao bây giờ? Nên trả lời thế nào mới xong đây?
Vừa khéo, người phục vụ mang thức ăn lên ngay lúc này đã cho Chu Kỳ cơ hội giải vây Chu Kỳ lấy một chiếc đũa, bắt đầu ăn luôn: “Ăn cơm trước đi, tôi đói quá” Cách đó hai lối đi, bốn dãy bàn, có một đôi tình nhân đang ngồi, phong thái bất phàm Nhất là người đàn ông mặc vest trắng, rất dễ nhìn thấy anh ta trong nhà hàng này Những ngón tay thon dài của anh ta đang nhẹ nhàng lau sạch khóe miệng Chu Dụ: “Em ăn vội như vậy làm gì? Bận nhiều việc trong công ty sao?”
“Đừng nói nữa” Chu Dụ thở dài một hơi Nhớ lại những lời mà hôm nay Lý Lâm nói với mình, cô lại cảm thấy nhất định phương án hợp tác với Thẩm thị có vấn đề gì đấy: “Sáng sớm hôm nay, Thẩm Đình Vũ tự mình tới công ty nhà em, nói với ba em chuyện hợp tác”
“Chuyện này cũng không tệ Chu thị nhà em đang cờ bay phấp phới, nếu như có thể hợp tác với Thẩm thị nhiều hơn, nói thế nào cũng là chuyện tốt” Cố Thần Trạch chăm chú phân tích Tuy anh ta biết Thẩm Đình Vũ không phải loại người tốt nhưng vẫn không rõ thái độ của đối phương khi làm việc công, nói không chừng người ta thật sự để tâm đến công ty
“Không tệ gì chứ? Lý Lâm lén nói cho em biết, bảo em để ý kỹ chuyện hợp tác lần này Điều đó chứng tỏ nhất định trong lần hợp tác này, Thẩm Đình Vũ đã động tay động chân, nhưng Lý Lâm không tiện nói ra nên mới nhắc nhở em một chút” Chu Dụ cầm đũa chọc vào bát cơm, không có ý định ăn hết
“Theo lý mà nói, Thẩm Đình Vũ chưa từng có khúc mắc với Chu thị, tại sao cậu ta lại muốn hại công ty nhà em?” Cố Thần Trạch nhíu chặt hai hàng chân mày: “Nhưng Lý Lâm luôn hướng về Thẩm Đình Thâm, anh ta sẽ không lừa em”
“Thì đó, ba lại không cho em quản chuyện hợp tác lần này, em cực kỳ phiền não” Chu Dụ buồn rầu vò đầu, sau đó thở dài một hơi: “Thôi, em phải sớm trở về công ty, để ý kỹ hạng mục giữa ba em với họ” “Đi thôi, anh đưa em đi” Cố Thần Trạch cẩm túi xách hộ Chu Du, anh ta vừa quay đầu định gọi người phục vụ tới tính tiền thì tình cờ nhìn thấy Chu Kỳ và Thẩm Đình Vũ ở bên kia
Cố Thần Trạch sững người, trợn tròn mắt nhìn bọn họ: “Chu Du, em xem Hai người kia có phải là chị hai em với Thẩm Đình Vũ không?”
“Cái gì? Anh đang nói gì thế?” Chu Dụ hoang mang nhìn theo ánh mắt Cố Thần Trạch, sau đó cô rơi vào trạng thái giống như bạn trai Cô thật sự không tin nổi vào mắt mình nữa, Chu Kỳ lại có thể ở bên cạnh Thẩm Đình Vũ
Người kia với người nọ là thế nào? Sao hai người đó lại cùng nhau xuất hiện? Chu Dụ vốn đã nhận định Thẩm Đình Vũ không phải người tốt Cô thở hồng hộc, lao thẳng tới trước mặt Chu Kỳ, lạnh lùng chất vấn: “Chị, tại sao chị đi với Thẩm Đình Vũ?”
Cách nói chuyện này, thoạt nhìn giống như Chu Kỳ là em, Chu Dụ mới là chị vậy