*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhưng Bạch Nhược Y muốn ở Mỹ thêm một thời gian nữa, có lẽ bởi vì Thẩm Đình Thâm vẫn đang ở đây mà thôi
“Nhưng tôi cũng muốn anh hiểu rõ, tôi không hề có ý gì với anh cả” Bạch Nhược Y khẽ nói: “Hơn nữa tôi cũng đã có người mình thích rồi” “Ừm, tôi cũng không hề nghĩ nhiều đầu, chỉ là muốn đón Tết cùng cô Bạch thôi” Thụy Tư cười rất nhã nhặn, anh ta đã gần 30 tuổi rồi, đã không còn nhiều hi vọng về tình yêu đôi lứa: “Huống hồ, về lý mà nói, đây cũng chưa tính là Tết, dù sao thì Trung Quốc chúng ta cũng theo năm âm lịch mà” “Vâng, cũng đúng” Bạch Nhược Y thấy Thụy Tư không hề có ý định gì nên trong lòng không còn lo lắng gì nữa
Nếu như anh ta đã có2thể hiểu được như vậy rồi, vậy thì sẽ ở Mỹ thêm vài ngày nữa, cũng không có gì không tốt cả
“Vậy thì sau khi tôi tan ca buổi trưa sẽ tới tìm cô” Thụy Tư cùng sánh vai với Bạch Nhược Y ra ngoài, khả năng ăn nói của anh ta đã được tận dụng hết trong hôm nay
Bầu không khí giữa hai người lại trở nên tốt hơn rất nhiều, Bạch Nhược Y cũng trò chuyện với Thụy Tư thêm vài câu
“Anh làm việc ở đây bao lâu rồi?” Bạch Nhược Y vừa đi vừa hỏi
Thụy Tư nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Rất lâu rồi, tôi không nhớ đã đến Mỹ bao lâu, cũng không nhớ đã làm ở đây bao lâu nữa” “Vậy không phải là anh vẫn chưa từng trở về Trung Quốc, để đón một cái Tết chân chính ư?” “Đúng vậy đã lâu rồi tôi7chưa về Trung Quốc để đón Tết
Tuy ở Mỹ cũng có nhiều nơi đón Tết giống Trung Quốc, nhưng ở đây tôi không có nhiều bạn bè” Khi nói những lời này, Thụy Tư rất bình tĩnh, không hề có chút do dự
Nhưng Bạch Nhược Y lại cảm thấy thấu hiểu sâu sắc
Cô há hốc mồm, định nói gì đó
Đột nhiên cánh cửa phòng sau lưng mở ra, Bạch Nhược Y và Thụy Tư cùng nhìn theo tiếng bước chân, hình ảnh đôi tình nhân ở trong nhà hàng giống như ngày hôm qua lại xuất hiện một lần nữa
Thẩm Đình Thâm và Như Kính cũng đang đi ra khỏi văn phòng Steve, bốn người đưa mắt nhìn nhau, bầu không khí trở nên vô cùng lúng túng
Đặc biệt là Bạch Nhược Y, tuy cô biết hạng mục đàm phán hợp tác với Steve lần này có liên quan đến9Thẩm thị, nhưng không thể ngờ rằng lại trùng hợp như vậy, đúng lúc gặp phải anh ấy
Thụy Tư cảm thấy kỳ lạ, đúng ra Steve và Thẩm Đình Thâm phải nói chuyện khá lâu, không ngờ Thẩm Đình Thâm lại ra nhanh tới vậy: “Anh Thẩm, anh đã bàn bạc với ông chủ của tôi xong rồi sao?”
Gương mặt như núi bằng của Thẩm Đình Thâm vẫn lạnh lùng như vậy
Đôi mắt đen lánh lại càng rét lạnh hơn: “Đúng, tôi đã bàn bạc với ông chủ của anh, những việc đã bàn xong đều được viết trong văn bản, Steve đã xem rồi, đương nhiên không cần phải nói quá nhiều”
Như Kính ốm một đống tài liệu, đổi sang tay còn lại, sau đó vừa cười vừa nói: “Steve xem xong, rất tin tưởng vào Tổng giám đốc của chúng tôi, không cần phải nói nhiều, Steve nói5chỉ cần không quá đáng thì sẽ giúp đỡ Tổng giám đốc của tôi”
Tuy Thụy Tư biết Steve rất thích Thẩm Đình Thâm, ngay cả bản thân anh ta cũng vậy, nhưng anh ta không ngờ rằng Steve lại có thể tin tưởng Thẩm Đình Thâm tới vậy
Dù sao Thẩm Đình Thâm chưa hề làm một việc gì thực tế cả, chỉ mới lên một kế hoạch đẹp đẽ mà thôi
“Vậy thì xin chúc mừng anh, anh Thẩm, vậy anh có thể bắt đầu thuê nhà bên Mỹ, xây dựng Thẩm thị trên đất Mỹ rồi” Thụy Tư cười và vỗ vào người Thẩm Đình Thâm, trong lòng cảm thấy vui mừng thay cho anh
Còn Thẩm Đình Thâm lúc đầu cũng có thiện cảm nhất định với Thụy Tư, nhưng sau khi biết anh ta thích Bạch Nhược Y thì trong lòng lại cảm giác hơi khó chịu
Thẩm Đình Thâm3khẽ cong môi, cười hời hợt: “Cảm ơn”
Như Kính vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Bạch Nhược Y, thấy làm lạ về việc Bạch Nhược Y lại xuất hiện ở đây: “Cô Bạch, cô cũng đến Mỹ để gặp Steve sao?” “Đúng vậy” Bạch Nhược Y nói một cách thản nhiên, trong lòng cô không hề có thiện cảm với Như Kính
Đặc biệt là khi cô ta ăn mặc hở hang trễ ngực như vậy, vừa nghĩ tới việc cô ta cứ kè kè đi theo Thẩm Đình Thâm là cô đã hơi ghen tỵ, cảm thấy vừa chua xót vừa đắng cay
“Được rồi, vậy tôi đưa cô Bạch về trước, có cơ hội sẽ tới chúc mừng anh sau” Thụy Tư gật đầu nhìn Thẩm Đình Thâm và Như Kính một cách khách sáo
Sau khi nói xong thì anh ta giơ tay một cách tự nhiên, nhẹ nhàng vỗ vai Bạch Nhược Y: “Chúng ta đi thôi nào” Bạch Nhược Y gật đầu rồi đi theo Thụy Tư
Thẩm Đình Thâm và Như Kính nhìn bóng lưng họ rời đi
Đợi tới khi bóng dáng họ hoàn toàn biến mất, Như Kính mới mở miệng nói: “Bạch Nhược Y tới Mỹ gặp Steve có phải là muốn đàm phán với Steve về những hạng mục đi kèm không?”
Tuy Như Kính chỉ mới đến Thẩm thị làm việc, nhưng đối với những chuyện trước kia của Thẩm Đình Thâm cũng có hiểu biết nhất định
Vốn dĩ Thẩm thị có thể không nhận những công trình đi kèm, bởi vì những chuyện xảy ra trên đất Mỹ, chỉ riêng Thẩm Đình Thâm mới có thể xử lý
Không thể tiến hành các hạng mục công trình đi kèm, cho nên trước đây Lưu Bằng đã cho người đến Thẩm thị để nhắc về việc này, lúc đó Lý Lâm nghe các giám đốc bộ phận nói xong, anh ta bảo rằng nếu như giao cho các công ty khác thực hiện những hạng mục đi kèm có dấu mộc của Thấm thị cũng không phải là không thế
Nhưng tôi qua sau khi nghe được tin tức của Tổng công ty Thẩm thị, lại nói những công trình đi kèm của Thẩm thị tiếp sau đây sẽ chuyển cho người khác
“Hạng mục kế hoạch Z, Lý Lâm có nhắc với cô không, giờ không phải là đang hợp tác với nhà họ Lý sao?” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng, hỏi về vấn đề mở rộng công trình, hơn nữa còn nhắc tới tới kế hoạch Z
Sắc mặt Như Kính thay đổi một cách rõ rệt, có vẻ hơi hốt hoảng, cô ta ung dung mở miệng: “Tối qua thư ký Lý đã gọi điện và nhắc tới, lúc đó anh đang nghỉ, anh ấy đã nói chuyện với tôi” “Ừm, sao vậy?” Thẩm Đình Thâm vừa bước vào thang máy vừa ấn xuống lầu
“Thư ký Lý nói tất cả đều đã tiến hành theo sự chỉ đạo của anh, bảo anh không cần phải lo” Như Kính đi phía sau Thẩm Đình Thâm, thi thoảng lại nhìn sắc mặt anh
“Vậy thì được rồi, sau này Lý Lâm gọi tới, dù muộn tới đâu cũng phải chuyển máy cho tôi” Thẩm Đình Thâm nói một cách thản nhiên, có vẻ hơi không bằng lòng với việc Như Kính tự ý nhận điện thoại thay anh