*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cậu ta thở hổn hển một hồi, nuốt một ngụm nước bọt, sau đó mới nhìn hai người bọn họ nói: “Chuyện Nhạc Hoa, hai người biết chưa?” “Ừm, chúng tôi tới đây là để hẹn cậu cùng đi xem thi thể Nhạc Hoa đấy” Cố Thần Trạch nói, sau đó nhấc chân muốn ra ngoài: “Ngồi xe tôi đi, xe tôi đang đậu ngay trước cửa ra vào công ty cậu” “Không!” Trần Duệ đuổi kịp Cổ Thần Trạch, ngồi lên ghế lái phụ nói: “Bây giờ không phải lúc vội vã nhìn thi thể Nhạc Hoa, trong nội bộ công ty Trường Thành Chi cũng bắt đầu xảy ra vấn đề rồi”
Chu Dự theo sau Trần Duệ, đành phải ngồi vào chỗ ngồi phía sau, nghe được2lời Trần Duệ nói, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo
Động tác của Thẩm Đình Vũ nhanh như vậy sao? Công ty Nhạc Hoa vừa mới sụp đổ chưa đầy một lát, Trường Thành Chí đã xảy ra vấn đề rồi?
Cổ Thần Trạch vừa nổ máy động cơ xe, vừa nghiêm mặt hỏi một câu: “Đã xảy ra chuyện gì rồi? Cũng là do cổ đông công ty muốn rút lại cổ phần, nên công ty suy sụp từ bên trong sao?” “Không phải” Trần Duệ tiện tay cầm chai nước bên cạnh xe, mở nắp chai ra uống hơn phân nửa: “Hiện tại bọn họ còn chưa truyền ra tin tức gì, nhưng nhân viên của tôi tra ra được, công trình mà Trường Thành Chí hợp tác với7Thẩm thị đã bắt đầu tiến hành rồi
Ở công trường, có 7, 8 công nhân gặp tai nạn lao động nên bị thương, thậm chí còn có người vì gặp tai nạn lao động mà bại liệt rồi, tóm lại những công nhân kia không chỉ muốn được bồi thường một khoản tiền lớn, mà còn muốn bãi công nữa
Hơn nữa Bộ Kiểm tra còn tra ra được ở công ty Trường Thành Chi bọn họ, có nhiều tư liệu thi công mà vật liệu hóa học vượt quá chỉ tiêu
Thể này dù có đổi một tốp công nhân khác, cũng không có ai dám đến thi công tiếp” “Nói cách khác hạng mục của bọn họ cũng có khả năng không thể làm xong đúng hẹn sao?” Chu9Dụngồi phía sau tiếp lời, hai tay cô choàng lên ghế trước mặt, kéo gần khoảng cách với hai người bọn họ, sợ lời nói của mình hai người họ nghe không được
“Ừm” Biểu cảm của Trần Duệ càng nghiêm trọng thêm, mấy ngày nay đi theo Cổ Thần Trạch, Chu Du đều ở cùng với bọn họ
Trần Duệ có thể cảm nhận được rõ ràng tác phong làm việc của Thẩm Đình Vũ, thật sự là làm việc gì cũng rất nhanh chóng
Ngay cả Trần Duệ đã làm thám tử nhiều năm vậy rồi, rõ ràng rất mẫn cảm với những thứ mờ ám, ngay từ đầu cũng biết rõ động cơ của Thẩm Đình Vũ, vậy mà vẫn bị Thẩm Đình Vũ đùa giỡn xoay vòng
Kể từ5khi bắt đầu xảy ra chuyện của công ty Nhạc Hoa, mấy người Trần Duệ vẫn luôn bị Thẩm Đình Vũ dắt mũi dẫn đi
Thật ra ngay từ khi mới bắt đầu, Thẩm Đình Vũ đã biết rõ mối quan hệ giữa Trần Duệ và Trần Học Hạo, cũng nhất định biết rõ bọn họ sẽ tìm được Trần Học Hạo, nên Thẩm Đình Vũ mới để Trần Học Hạo giả làm nội ứng, khiến bọn họ đặt toàn bộ sự chú ý lên người Trần Học Hạo, mà chính cậu ta lại động tay chân với những cổ động kia
Trần Duệ nói tiếp: “Lúc tôi đến Trường Thành Chí, người trong Trường Thành Chí còn nói với tôi, Tổng giám đốc của bọn họ còn tính ngày mai3đi tìm Thẩm Đình Vũ, xem cậu ta có thể sắp xếp, kéo dài thời hạn hoàn thành công trình hay không” “Thẩm Đinh Vũ làm sao có thể đồng ý sắp xếp cho Trường Thành Chí chứ, cậu ta chính là muốn Trường Thành Chí không làm xong đúng hạn, sau đó bồi thường một khoản tiền” Chu Du liếc mắt sang nói, cô tùy ý nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện con đường này không phải đến bệnh viện: “Cố Thần Trạch, anh muốn chạy xe đến đâu đây?” Cổ Thần Trạch nhìn về đường phía trước không chớp mắt, mở miệng trả lời Chu Dụ: “Mới nãy Lý Lâm vừa gửi cho anh một tin nhắn, nói Thẩm Đình Vũ ở Cục Cảnh sát, anh muốn chạy qua xem thử xem cái chết của Nhạc Hoa có liên quan trực tiếp đến Thẩm Đình Vũ hay không”
“Hai người nghi ngờ Nhạc Hoa là do Thẩm Đình Vũ giết sao?” Trần Duệ hít vào một ngụm khí lạnh, cậu ta trừng mắt nhìn bọn họ: “Thẩm Đình Vũ có lẽ còn chưa phát điện đến mức đó đi” “Cũng không rõ lắm, đến nơi hẳn nói tiếp” Cố Thần Trạch nhíu chặt mày, tỏ rõ buồn bực và phiền muộn
Chu Du và Trần Duệ nhìn nhau, cũng không nói thêm gì nữa, coi như đồng ý với ý kiến của Cổ Thần Trạch, đến Cục Cảnh sát trước đã
Một lúc sau, họ đã đến Cục Cảnh sát
Ba người lần lượt xuống xe, hiện tại đã là đêm khuya, người trực ban trong Cục Cảnh sát không nhiều
Từ bên ngoài nhìn qua khung cửa sổ, đại khái chỉ còn lại đội cảnh sát đang tra xét Thẩm Đình Vũ là vẫn còn tăng ca thôi
“Cậu xem, đây không phải là xe của Lý Lâm sao?” Trần Duệ chỉ vào chiếc xe màu đen bên kia, nói đúng ra đây chính là xe của Thẩm thị
“Ừ, Lý Lâm cũng tới rồi” Cố Thần Trạch gật đầu, giơ tay nắm bả vai Chu Dụ: “Chúng ta vào xem một chút đi” Cố Thần Trạch đi trước một bước, rồi lại phát hiện người mình đang nắm vẫn không nhúc nhích
Cổ Thần Trạch kinh ngạc quay đầu nhìn Chu Du hỏi: “Sao vậy?” Chu Dự trừng đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào một nơi, vẻ mặt giật mình như đang nằm mộng
Cổ Thần Trạch và Chu Du cũng theo ánh mắt Chu Du nhìn qua, thì thấy một người đàn ông đang đi ra từ Cục Cảnh sát, bộ quần áo vest màu đen dưới ánh đèn khiến cậu ta lộ ra hào quang sáng chói như minh tinh
Người đàn ông kia không phải ai khác, chính là Thẩm Đình Vũ
Người đi theo sau cậu ta là Lý Lâm, bọn họ chỉ cần liếc mắt đã nhận ra
Mà phản ứng quá lớn của Chu Dụ không phải vì thấy Thẩm Đình Vũ không có chuyện gì được thả ra khỏi Cục Cảnh sát, mà là vì nhìn thấy một người phụ nữ
Gần như là trong chớp mắt khi Thẩm Đình Vũ, cô ta liền xông lên ôm lấy Thẩm Đình Vũ
Mà Thẩm Đình Vũ rất dịu dàng xoa nhẹ tóc cô ta
So sánh với Thẩm Đình Vũ du côn, hung ác, nham hiểm lúc trước, căn bản không giống như cùng một người
Cuối cùng, người phụ nữ kia cũng từ trong lòng Thẩm Đình Vũ ngẩng đầu lên, gương mặt đó có nét hao hao với Chu Dụ
Cổ Thần Trạch và Trần Duệ muốn rơi cằm xuống đất, đồng thời cũng đã hiểu rõ, tại sao Chu Dụ lại đứng im bất động tại chỗ rồi
Cổ Thần Trạch vừa mới chuẩn bị nói gì đó, Chu Dụ đột nhiên chạy về hướng Thẩm Đình Vũ
Cô kéo Chu Kỳ từ trong lòng Thẩm Đình Vũ ra, trừng mắt, tức giận nhìn Chu Kỳ hét to: “Chị ở đây làm gì? Chị ở cùng một chỗ với anh ta sao? Chị lại có thể ở bên tên tội phạm giết người ư? Chị không xem tin tức sao? Tổng giám đốc công ty Nhạc Hoa đã chết rồi! Chính là bị anh ta hại chết đấy! Chị ở chung với anh ta không tốt đâu! Chị không nên ở chung với tội phạm giết người chứ?”
Chu Kỳ bị Chu Dụ dọa sợ, cơ thể theo bản năng lui về phía sau, khóe môi hơi hé nhưng lại không nói được câu nào
Ngược lại Thẩm Đình Vũ phản ứng trước, cậu ta nhẹ nhàng đẩy Chu Dụ ra, nghiêm mặt lạnh lùng nói: “Cô Chu, nếu tôi thật sự là tội phạm giết người, bây giờ còn có thể bước ra khỏi Cục Cảnh sát sao? Cô nói chuyện trước tiên hãy sử dụng đầu óc chút được không?”