Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 470: Đừng qua lại với anh ta



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chu Du khẽ nhíu mày: “Xem ra hiện giờ Chu thị không sao, ba em cũng rảnh về nhà ăn cơm rồi.”

“Chú Chu đang ở nhà ư?” Cố Thần Trạch kinh ngạc nhìn thoáng qua Chu Dụ

Bởi vì anh ta và có tới lui đã lâu, hơn nữa còn thường xuyên đưa cô về nhưng rất hiếm khi thấy Chu Kiến Quốc về nhà

Chu Du nhìn gara rồi bĩu môi: “Ừ, đó chẳng phải là xe của ba em sao?” “Ờ, vậy anh có nên đi vào chào hỏi chủ Chu không?” Cố Thần Trạch vẫn luôn để ý đến việc lưu lại ấn tượng trong mắt người nhà Chu Dụ

Nếu đã đưa cô về, mình vào chào hỏi cũng xem như lễ phép

Nhưng Chu Dụ thì không nghĩ vậy, cô luôn cảm thấy mỗi khi ba mình để mắt đến Cố Thần Trạch là lại đội cái mác3Thái tử Cổ gia lên đầu anh.

“Không cần đâu, anh về trước đi.” Chu Du đẩy Cố Thần Trạch: “Về trước đi, sau này có dịp em sẽ đưa anh về nhà gặp ba mẹ.” Cố Thần Trạch bất đắc dĩ nhún vai, không miễn cưỡng cô nữa: “Vậy được rồi, anh về trước đây

Ngày mai gặp sau nhé.” “Ừ.” Chu Dụ cười, nhưng đáy mắt lại đầy tâm sự nặng nề

Cố Trạch Trạch nhẹ nhàng hôn lên trán cô: “Bye bye em.” “Bye bye.” Chu Dụ đứng ngoài cổng biệt thự, nhìn Cố Thần Trạch khởi động xe, ánh đèn lóe sáng chói mắt, chiếc xe rời đi.

Cùng lúc ấy, sắc mặt cô cũng lạnh hẳn

Cô cầm túi xách, xoay người đi thẳng vào nhà

Dì Trần thấy Chu Du đã về bên nở nụ cười thân thiết: “Cô hai, trong nhà vừa dọn cơm, dì dọn lên cho0cô nhé?”

“Không cần đâu dì, con ăn xong rồi mới về mà.” Chu Du vừa trả lời dì Trần, vừa cởi áo khoác ra.

Dì Trần vội vàng đón lấy áo khoác lẫn túi xách của cô

Nếu là ngày thường, Chu Du nhất định sẽ bảo không cần, cô tự cầm là được, tự đáy lòng cô chưa từng xem dì Trần là người giúp việc.

Nhưng hôm nay có chuyện còn quan trọng hơn, vì thế cô cũng không nói gì mà để mặc dì Trần

Chu Dụ xoay người đi tới phòng ăn, lập tức trông thấy Chu Kiến Quốc, Chu phu nhân và Chu Kỳ đang ngồi đấy, đợi người giúp việc bưng đồ ăn lên

Ba người họ thấy Chu Dụ về nhà nhưng lại không quá niềm nở, vẫn là Chu Kiến Quốc mở miệng hỏi trước: “Ba vừa nghe thấy bên ngoài có tiếng xe, Cố Thần5Trạch đưa con về à?”

“Dạ.” Chu Dự điềm tĩnh đáp lại, sau đó ngồi xuống bên cạnh Chu Kỳ

“Sao không bảo cậu ấy vào ăn cơm chung?” Chu Kiến Quốc không vui, trừng mắt nhìn Chu Dụ

Tuy Cổ gia không bằng Thẩm gia, nhưng với Chu thị thì tuyệt đối là trèo cao.

Vì vậy Chu Kiến Quốc nghĩ ngợi suốt cả ngày, nếu Chu Dụ và Cố Thần Trạch kết hôn sớm một chút thì không còn gì tốt hơn nữa.

“Con với anh ấy cơm nước xong rồi về, bảo anh ấy vào đây làm gì chứ?” Chu Dụ mặt nặng mày nhẹ với ba mình, cô nhìn thẳng Chu Kỳ: “Chị đã nói với ba mẹ chưa?” “Nói gì cơ?” Chu phu nhân vừa nhận bát đũa từ người giúp việc, vừa xen vào hỏi

Chu Du nhìn thoáng qua Chu phu nhân, thấy dáng vẻ họ là biết4Chu Kỳ chưa nói

“Chưa nói thì thôi, chị đừng qua lại với anh ta nữa.” Lời Chu Dụ nghe như mệnh lệnh, hoàn toàn không cho phép Chu Kỳ cự tuyệt

“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Chu phu nhân bất mãn cau mày

Hiện giờ hai đứa con gái đã trưởng thành rồi, tại sao chuyện gì cũng không nói thẳng ra? Từ đầu tới cuối, Chu Kỳ chưa từng nhìn Chu Dụ

Cô ta chỉ ngước mắt nhìn người giúp việc bưng đồ ăn lên rồi cầm đũa gắp ăn từng chút một, sau đó thờ ơ nói: “Em nên lo chuyện của mình đi, đừng để ý chuyện của chị.” “Chị muốn ở bên cạnh anh ta đúng không?” Chu Dụ bất giác cao giọng, cặp mắt đen láy trừng Chu Kỳ: “Em chẳng hề muốn quản chuyện của chị, chị ở bên ai cũng được, nhưng tuyệt đối9không được ở bên cạnh anh ta!” “Ai vậy? Kỳ Nhi, hiện giờ con đang ở bên ai thế?” Chu phu nhân thấy hai đứa con gái không đáp lời mình, nhưng bà ta vẫn không kiềm được bèn hỏi một câu: “Bây giờ con cũng có bạn trai sao?”

Ngay cả Chu Kiến Quốc cũng không nhịn được mà ngừng đũa, nhìn chằm chằm Chu Kỳ, đợi cô ta trả lời

Chu Kỳ đặt đũa xuống bàn cái “cạch”, ngước mắt nhìn Chu Kiến Quốc rồi quay đầu nhìn thoáng qua Chu Dụ: “Đúng vậy, không sai, chị muốn ở bên cạnh anh ta đó, sao hả?”

Nói xong, cô ta quay đầu lại trước ánh mắt hoang mang của ba mẹ: “Phải, bây giờ con có bạn trai rồi

Anh ấy là Thẩm Đình Vũ, hiện tại nói cho mọi người biết cũng được

Cho dù mọi người phản đối thế nào, con cũng sẽ ở bên cạnh anh ấy.”

Ngoài dự đoán của hai chị em, Chu Kiến Quốc nghe thấy Chu Kỳ và Thẩm Đình Vũ đang ở bên nhau, ông ta còn cười ha hả: “Phản đối ư? Tại sao ba phải phản đối chứ? Bây giờ ai nấy ở thành phố H đều biết Thẩm Đình Vũ đã đến làm tại Tổng công ty Thẩm thị

Xí nghiệp Thẩm thị lớn như vậy, một mình Thẩm Đình Thâm làm sao quản lý xuể: Sớm muộn cũng có một ngày hai người họ ngang hàng ngang về

Trước kia con không trèo lên Thẩm Đình Thâm được, bây giờ ở bên cạnh Thẩm Đình Vũ cũng không tệ!”

Trong mắt Chu Kiến Quốc thì con người Thẩm Đình Vũ tốt hơn, cậu ta biết nghĩ tới tình cảm giữa hai nhà, giao hạng mục lớn cho Chu thị làm, không giống như Thẩm Đình Thâm chẳng có một chút tình nghĩa nào.

“Đúng đấy, dù sao Thẩm Đình Vũ cũng là con trai Thẩm gia, như nhau cả thôi

Kỳ Nhi, chuyện tốt như thế sao con không nói sớm với ba mẹ?” Chu phu nhân cười đến híp mắt, nói xong bèn gắp chân gà cho Chu Kỳ: “Nào, ăn nhiều một chút.”

“Ba! Mẹ! Hai người điên rồi sao?” Chu Dụ đập bàn, không dám tin mà nhìn hai đấng sinh thành: “Chẳng lẽ ba mẹ không biết trước đó Thẩm Đình Vũ muốn hại công ty chúng ta? Hai người không nhìn thấy kết cục của công ty Trường Thành Chi và Nhạc Hoa sao? Anh ta là người hèn hạ bỉ ổi như thế, vậy mà ba mẹ còn bảo chị con ở bên cạnh anh ta được à?”

“Con đang nói gì vậy?” Chu Kiến Quốc khẽ quát Chu Dụ: “Cậu ta muốn hại công ty chúng ta là cái quái gì? Cậu ta đang giúp thì có! Nếu không phải Thẩm Đình Thâm quay về giữa chừng thì giá trị hiện giờ của công ty nhà ta đâu phải con số này, con có hiểu không?”

“Nếu không nhờ Thẩm Đình Thâm, công ty chúng ta sẽ không còn, chỉ e cả nhà phải đi ăn xin ngoài đường đấy ba!” Chu Du tức tối nhìn Chu Kiến Quốc, chẳng hiểu tại sao chuyện đã phát triển đến nước này mà ba mẹ vẫn không nhìn thấu.

“Có phải con bị cậu ta chuốc thuốc hay không? Con bảo vệ cậu ta làm gì?” Chu Kiến Quốc đứng dậy, ba và con gái đứng hai bên bàn ăn nhìn nhau, ánh mắt toát ra lửa giận mãnh liệt.

Chỉ có Chu Kỳ hiểu rõ, cô ta biết Thẩm Đình Vũ thật sự muốn hại Chu thị

Tất nhiên cô ta sẽ không nói ra điều đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.