Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 502: Lễ tình nh n



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vốn dĩ lễ tình nhân trước giờ đều không liên quan gì đến cô, cô cũng không thèm để ý những thứ này

Nhưng hôm nay nhìn thấy hai chữ tình nhân này lại khiến tâm trạng của Bạch Nhược Y trở nên vô cùng sa sút

Sau trận cãi vã với Thẩm Đình Thâm vào mùng hai tết, hôm nay đã là ngày thứ mười.

Mười ngày, Thẩm Đình Thâm không gọi điện, cũng không gửi một tin nhắn

Rõ ràng sau trận cãi nhau hôm đó, Thẩm Đình Thâm hẳn là rất tức giận mới đúng, sao lại không có động tĩnh gì vậy?

Đang lúc Bạch Nhược Y suy nghĩ xuất thần thì một bàn tay đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, trong tay đang cầm tờ rơi

Một giọng3nữ vang lên, “Chị ơi, em thấy dáng chị xinh đẹp như vậy, nhất định là có bạn trai rồi phải không?” Nói xong, không đợi Bạch Nhược Y mở miệng nói chuyện, cô ấy lập tức nhét thẳng tờ rơi vào tay Bạch Nhược Y, “Lễ tình nhân hôm nay có hoạt động đó, chỉ cần chị và bạn trai cùng đến tiệm của chúng em chụp chung vài tấm ảnh tình nhân là có cơ hội giành được gấu bông màu trắng trắng siêu lớn đấy.” Tay của cô gái phát tờ rơi đó trực tiếp để ngang ở trước mặt Bạch Nhược Y, ý đồ rất rõ ràng, Bạch Nhược Y không nghiêm túc xem tờ rơi thì cô gái này sẽ không để cô0đi tiếp.

Cách phát tờ rơi ép buộc như thế thật sự làm người ta hơi khó chịu.

May mà nụ cười trên mặt cô gái này không tính là cứng ngắc, thoạt nhìn rất ấm áp mới khiến Bạch Nhược Y không nghiêm mặt đi thẳng

Cô cũng phối hợp xem thử tờ rơi, hoá ra đây là quà tặng trong tiệm của mục tìm một vài người đại diện, họ muốn để vài cặp có giá trị nhan sắc cao cầm quà tặng chụp mấy tấm ảnh, đặt ở trong tiệm nói là khách hàng trước kia

Thấy Bạch Nhược Y phối hợp như vậy, cô gái phát tờ rơi càng thêm hăng hái, “Chị xem cái này đi, đây chính là quà tặng của chúng em, có phải rất5lớn không? Nếu như có thể cùng bạn trai ôm về nhà, nhất định rất vui vẻ.” “Nhưng rõ ràng, bạn trai tôi không ở bên cạnh tôi.” Bạch Nhược Y ngước mắt nhìn cô gái, khẽ nhíu mày không vui

Những người này không có mắt nhìn như vậy sao? Một mình đi trên đường vào lễ tình nhân, bạn trai cũng không ở bên cạnh

Một loại có khả năng là độc thân, một loại khác có khả năng là người lạ trên đất khách, còn một loại nữa chính là cãi nhau đó!

Dù là khả năng nào thì cô gái này cũng không nên ngăn mình lại.

Còn cô gái phát tờ rơi chỉ cảm thấy dáng vẻ của Bạch Nhược Y quá ưa nhìn, nếu như cô4có thể tới chụp hình, vậy thật sự là quá tốt rồi.

Cô ấy cũng không nghe ra hàm ý trong lời nói của Bạch Nhược Y, vẫn cứ cười ngọt ngào, “Không có gì đâu, hoạt động hôm nay của chúng em kéo dài tới trước 0 giờ khuya mới kết thúc, chị có thể dẫn bạn trai chị tới đây mà

Còn nữa...”

Cô gái né người qua để Bạch Nhược Y nhìn vào trong tiệm của mình, “Chị xem, có phải trong tiệm của em có rất nhiều cặp tình nhân tới tham gia hay không? Nếu tối nay chị và bạn trai chị tới, nhất định sẽ giành được quà tặng đó, em nói thật đấy...”

Tầm mắt của Bạch Nhược Y nhìn theo ngón tay của cô9gái phát tờ rơi, thấy người trong tiệm đúng là đông đúc

Nhưng cũng đúng, cô gái phát tờ rơi này cố chấp như thế, lại là lễ tình nhân, trong tiệm nhiều người cũng là chuyện đương nhiên.

Những người đó đều có đôi có cặp, tay nắm tay.

Lông mày nhỏ nhắn của Bạch Nhược Y khẽ nhíu lại, cô nhớ ra hình như mình và Thẩm Đình Thâm chưa từng tay trong tay đi dạo phố.

Nhớ lại, trước kia cô cảm thấy làm những chuyện này rất lãng phí thời gian, không có chút ý nghĩa nào.

Nên hôm nay ngay cả kỷ niệm để nhớ lại cũng không có bao nhiêu

Bên tai cô là âm thanh tiếng còi xe hơi trên đường phố, cùng với giọng nói của cô gái phát tờ rơi

Đi nữa đi nữa, cũng không biết đang nói cái gì, tóm lại cái miệng của cô ấy rất biết ăn nói

Bạch Nhược Y nghe đến ngại, “Được rồi, tôi biết rồi.” “Vậy buổi tối chị nhất định phải cùng bạn trai tới đó.” Cô gái ấy giữ những tờ rơi trên tay lên, liên tục mời Bạch Nhược Y.

Bạch Nhược Y cười miễn cưỡng, “Ừ.”

“Được.” Như vậy, cô gái phát tờ rơi mới nhường đường cho Bạch Nhược Y đi qua.

Bạch Nhược Y đi không bao xa, nhìn tờ rơi trên tay, khóe miệng khẽ nhếch lên, nhưng sau đó lập tức xoay người vứt tờ rơi vào trong thùng rác bên cạnh

Lúc này, điện thoại trong túi xách cũng vang lên

Bạch Nhược Y mở điện thoại di động ra xem, phía trên hiển thị số của Chu Dụ

Nghĩ đến việc Chu Dụ và Cố Thần Trạch cùng nhau trải qua ngày lễ, cô không khỏi cảm thấy hơi xót xa, khẽ thở dài một hơi, “Chu Dụ? Có chuyện gì không?” “Không có việc gì đâu, hôm nay là sinh nhật tôi, muốn hỏi cô có muốn tới đây hay không.” Âm thanh bên đầu kia của Chu Dụ nghe rất ồn ào, hẳn là bọn Trần Duệ bận tổ chức sinh nhật cho cô.

“Sinh nhật cô?” Bạch Nhược Y kinh ngạc hỏi ngược lại một câu, “Sinh nhật cổ lại ngay ngày lễ tình nhân này.”

“Đúng vậy.” Chu Dụ cười, “Bây giờ cô có thể tới đây không? Buổi chiều mọi người đi ăn bữa cơm, sau đó tìm một câu lạc bộ chơi đùa.” “Tôi.” Đôi mắt như hổ phách của Bạch Nhược Y chớp chớp, vốn dĩ cô muốn hỏi Thẩm Đình Thâm có ở đó hay không, nhưng lại cảm thấy nếu như mình mở miệng hỏi tình hình của anh trước, vậy chẳng phải cô đã thua sao? Không được, không thể hỏi chuyện của anh.

“Đúng rồi.” Chu Dụ đột nhiên nhớ ra gì đó, “Ngoài Cố Thần Trạch và bọn Trần Duệ ra, tôi còn rủ một số bạn bè khác, đều là bạn bè của tôi trước khi ra nước ngoài, nghĩ đến sinh nhật tôi thì muốn bảo bọn họ đều đến, náo nhiệt một chút

Tôi biết cô không thích nơi quá nhiều người, nhưng vẫn phải nói với cô một tiếng

Nếu như làm khó cô, cô cũng có thể không đến.”

Chu Du cũng quan tâm, biết tính tình của Bạch Nhược Y, không muốn làm khó cô quá.

“Vậy rốt cuộc cô muốn tôi tới hay không đây? Hay là không muốn tôi tới?” Trong lời nói của Bạch Nhược Y mang theo một nụ cười bất đắc dĩ.

Chu Du coi như là người bạn cùng giới đầu tiên của Bạch Nhược Y, sinh nhật của cô, Bạch Nhược Y dĩ nhiên muốn đi

Chu Dụ ở đầu dây bên kia cười hì hì, “Đương nhiên là muốn cô tới rồi, quan hệ của chúng ta tốt như vậy có đúng không?”

“Vậy thì đừng nói nhảm nữa, gửi địa chỉ cho tôi, bây giờ tôi qua đó.”

“Được, vậy tôi tắt điện thoại, gửi vị trí cho cô.”

“Ừ.” Sau khi Bạch Nhược Y trả lời thì nghe thấy tiếng tắt máy

Sau đó, một tin nhắn được gửi đến điện thoại di động

Cô mở ra, phần mềm chỉ đường trên điện thoại di động của mình cũng đã vạch xong tuyến đường, Bạch Nhược Y hoàn toàn không cần lo mình không tìm được.

Cô tiện tay đón một chiếc xe, lấy điện thoại cho tài xế nhìn

Tài xế gật đầu một cái, “Được rồi, chỗ này cũng không xa, mười phút là có thể đến.”

“Tôi chỉ cho chú nhìn xem có biết chỗ này hay không, chúng ta đến Hoa Hạ trước, tôi muốn mua ít đồ.” Bạch Nhược Y thắt chặt dây an toàn, cũng không thể tay không đến tham gia tiệc sinh nhật của Chu Du được.

“Được.” Tài xế gật đầu một cái, lại quay đầu đến quảng trường Hoa Hạ trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.