Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 526: Vận hành



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng anh vẫn lập tức đứng lên, đến trước mặt thư ký, “Đi thôi.”

Phòng họp ở lầu ba, hôm nay lại là ngày đầu tiên trong năm nhân viên đi làm, không ít nhân viên còn chủ động chào Thẩm Đình Thâm một tiếng

“Chào năm mới.” “Tổng giám đốc, năm mới vui vẻ.” Đối với sự chào hỏi của các nhân viên, Thẩm Đình Thâm chỉ thản nhiên gật đầu, bước chân trông rất gấp rút.

Chờ khi anh đi vào phòng họp, phát hiện tất cả đống sự đều đã ngồi đây, vị trí phía dưới chính giữa một chút là Thẩm Đình Vũ.

Cậu ta chải tóc ra đằng sau, lộ ra vầng trán sáng sủa và đầy đặn khiến cho thần3sắc cả người Thẩm Đình Vũ tốt hơn không ít

Dáng vẻ cậu ta mặc vest cũng trưởng thành hơn nhiều

Chỉ là nụ cười trên mặt của cậu ta lúc này vẫn trồng cà lơ phất phơ như cũ, ánh mắt nhìn Thẩm Đình Thâm lộ vẻ khiêu khích

“Chào năm mới, anh trai.” Giọng nói của cậu ta ngầm chứa ý cười, nhưng không có ý tốt

Thẩm Đình Thâm trực tiếp ngồi vào vị trí trung tâm, vừa ưu nhã ngồi xuống, vừa thờ ơ nhìn lướt qua Thẩm Đình Vũ, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được, nhỏ giọng nói một câu, “Lớn hơn một tuổi rồi, bớt gây buồn nôn đi.”

Thấy mọi người đến đông đủ rồi, một đồng sự hơi lớn tuổi mở miệng trước,0“Hôm nay là ngày đầu năm mới, cũng là ngày đầu tiên công ty chúng ta thảo luận về công trình Internet chuẩn bị vận hành, chuyện vặt vãnh như chúc năm mới tôi sẽ thay tổng giám đốc nói một tiếng với các vị họ hàng, sau đó chúng ta nói thẳng chuyện quan trọng đi.” “Ừ,mọi người đều là người một nhà, vài câu khách sáo đó cũng không cần nói.” Một vị đồng sự khác mở miệng phụ họa

Bọn họ nói xong liền đưa mắt nhìn Thẩm Đình Vũ

Thẩm Đình Vũ khẽ nhếch mép, những thủ tục này giống như là đã sắp xếp trước cho cậu ta, cậu ta có vẻ vô cùng thong dong đứng lên, “Nội dung cụ thể và vận hành của5hạng mục đều ở trong tài liệu trước mặt các vị, các vị xem trước đi, tôi ở bên cạnh giải thích.” Thẩm Đình Vũ đi tới mép bàn, bắt đầu đi tới đi lui quanh những đồng sự đó, “Thật ra thì hạng mục này năm ngoái ở trên hội nghị tôi cũng đã thương lượng với các vị, nội dung cơ bản đã đề cập, cho nên các vị cũng không xa lạ gì

Mà bây giờ ở thời đại này, đâu đâu cũng không thể thiếu Internet, nếu như chúng ta tiến vào thương mại điện tử thì Thẩm thị sẽ có một vị thế khác ở thành phố H...”

Phân biện luận của Thẩm Đình Vũ không có gì đặc biệt, đơn giản là đẩy hứng thú4của mọi người lên cao, không có mấy người thật sự nghe ra gốc rễ.

Thẩm Đình Thâm cũng đã xem sơ lược tài liệu, nhớ tới lời nhắc nhở của Lý Lâm, bảo Thẩm Đình Thâm để ý bên hợp tác thứ ba một chút.

“Đối tượng hợp tác bên thứ ba này, cậu tiếp xúc qua chưa?” Thẩm Đình Thâm khép tài liệu lại, mệt mỏi rã rời ngước mắt nhìn lướt qua Thẩm Đình Vũ.

“Đối tượng hợp tác này tôi đã có điều tra tư liệu của cô ấy, cô ấy ở trong giới thương mại điện tử đã lâu, phạm vi ảnh hưởng trên khắp thế giới, còn có các ngành các nghề khác, thân phận của cô ấy có thể làm cho mọi người tin tưởng.”9Thẩm Đình Vũ biết Thẩm Đình Thâm nhất định sẽ nhắc đến người này, nên lúc trả lời lại cũng rất ung dung.

“Tin hay không là một chuyện khác, tôi chỉ hỏi cậu có tiếp xúc với cô ta chưa thôi? Làm sao cậu biết cô ta thành tâm hợp tác với chúng ta, làm sao cậu biết cô ta sẽ giúp công ty chúng ta.” Thẩm Đình Thâm thuận miệng ném ra mấy vấn đề, nhưng anh không có ý muốn ngăn cản hạng mục này, dù sao giấy thoả thuận hợp tác cũng đã ký xong rồi, anh chỉ là không muốn đưa toàn bộ hạng mục này cho một mình Thẩm Đình Vũ làm, mình hoặc nhiều hoặc ít có thể nhúng tay một chút là được rồi

“Việc này không cần anh quan tâm, người này tôi sẽ tự mình đi gặp.” Thẩm Đình Vũ lại ngồi trở lại vị trí của mình, chân mày đã không tự chủ nhíu lại

Bởi vì Thẩm Đình Vũ thật sự không quá quen thuộc với bên đối tác thứ ba, trong lòng có chút lo lắng.

“Cậu có từng thấy kinh nghiệm của đối tác trọng yếu không?” Giọng điệu của Thẩm Đình Thâm giống như vương giả cao cao tại thượng, bề ngoài thoạt nhìn đang thản nhiên hỏi Thẩm Đình Vũ, kì thực trong lời nói giấu giếm ý châm chọc.

Rõ ràng mà lại táo bạo

Các đồng sự ai nấy đều có thể nhìn ra Thẩm Đình Thâm không vừa mắt Thẩm Đình Vũ, không tin tưởng cậu ta.

Giọng điệu như vậy làm cho Thẩm Đình Vũ rất không thoải mái, từ nhỏ đến lớn cậu ta đều cực kỳ ghét cái cảm giác ưu việt này của Thẩm Đình Thâm.

Đều là con trai ruột của ba, nhưng Thẩm Đình Thâm ra đời quang minh chính đại hơn, Thẩm Đình Vũ cậu ta không bằng được

Nhưng đây là chuyện của những người bằng vai phải lứa, Thẩm Đình Thâm dựa vào cái gì mà luôn luôn đè ép mình!

Một ngày nào đó, một ngày nào đó Thẩm Đình Vũ sẽ đứng trên đầu Thẩm Đình Thâm, dùng giọng điệu như vậy làm nhục anh!

“Việc này không cần anh quan tâm, ba đã nói rồi, hạng mục này do tôi toàn quyền phụ trách, anh vẫn nên tiếp tục quan tâm tới sự tiến triển của dự án bến Mỹ đi.” Thẩm Đình Vũ không thể không đưa Thẩm Thanh Du ra, cậu ta biết mình không chịu nổi áp lực của Thẩm Đình Thâm.

“Đúng rồi, Tổng giám đốc, chuyện ở bên Mỹ tiến hành thế nào rồi? Chừng nào anh đi Mỹ nữa?” Một đồng sự đứng bên phe Thẩm Đình Vũ lập tức hùa theo lời của cậu ta, chuyển chủ đề qua một hạng mục khác

Thẩm Đình Thâm cúi đầu rũ mắt xuống, ánh mắt thâm trầm như một đẫm nước lặng, không có gợn sóng, cũng không có bất kì cảm xúc nào, thản nhiên quét nhìn tất cả đống sự ở đây

Việc im lặng đã biểu đạt lập trường của bọn họ, dù Thẩm Đình Thâm có muốn quản thêm chuyện của Thẩm Đình Vũ cũng chỉ sợ quản không nổi.

Xong rồi.

“Chuyện bên Mỹ đó còn chưa vội, năm ngoái đã đi một lần, rất nhiều việc còn chưa xử lý xong, không vội.” Thẩm Đình Thâm nhắm mắt lại, một cảm giác bất lực xông lên trong đầu của anh, “Huống chi công ty một lúc vận hành hai hạng mục lớn, tôi không yên lòng, cho nên kéo dài chuyện bên Mỹ một chút.”

“Không phải chứ, anh ở bên nước Mỹ, với chuyện hạng mục của tôi, hoàn toàn không có bất kỳ xung đột đúng không?” Thẩm Đình Vũ bất mãn phản bác, “Tôi đã nói rồi, hạng mục này là hạng mục của một mình tôi, anh ở công ty cũng không can thiệp được, cẩn anh quan tâm sao?”

“Cậu đừng tưởng rằng cậu có lời của ba thì cho rằng mình như có thánh chỉ, tôi cho cậu biết chỉ cần tôi còn là Tổng giám đốc, thì tôi có thể giám thị hạng mục của cậu.” Lập trường của Thẩm Đình Thâm cũng rất rõ ràng, chuyện của công ty anh không thể nào mặc kệ, quyết sẽ không để cho Thẩm Đình Vũ làm gì thì làm

“Anh...” Bàn tay đặt trên bàn của Thẩm Đình Vũ siết chặt tạo thành quả đấm

Cậu ta vốn định dùng lập trường của các đồng sự trong phòng họp để kiềm chế nhuệ khí của Thẩm Đình Thâm, không ngờ anh hoàn toàn không để ý lập trường của đồng sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.