*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cô lục di động từ trong túi ra, là cuộc gọi của Cố Thần Trạch
Bạch Nhược Y nắm chặt tờ báo, nhìn lại những nội dung trên đó, “Alo, Cố Thần Trạch, hôm nay em nhìn thấy...” “Thứ em nhìn thấy chính là chuyện anh muốn nói với em!” Giọng nói của Cố Thần Trạch nghe rất sốt ruột, “Em đừng vội, giờ bọn anh đang đến công ty em, chúng ta cùng đến nhà Thẩm Đình Thâm xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gi.”
“Anh nói vậy tức là sao? Những gì trên báo viết đều là thật ư?” Giọng Bạch Nhược Y trở nên bén nhọn hơn, “Giá cổ phiếu của Thẩm thị sụt rồi?”
Một tay cô cầm di động, một tay cầm tờ báo, mắt đảo qua đảo lại như bay trên đó, hận không thể nhìn rõ tất cả các chữ và dấu câu
Mấy bài viết3đều nói chuyện mấy công ty Trường Thành Chí, đặc biệt là vụ tự sát của ông chủ công ty Nhạc Hoa thuở trước đều là kế hoạch của Thẩm thị.
Lại thêm cả đống lời ác ý thêm mắm dặm muối bôi đen, cái gì mà bí mật phía au việc Thẩm thị đứng ở đỉnh giới thương mại thành phố H
Dường như trong thoáng chốc, Thẩm thị đã trở thành công ty tội ác tày trời của thành phố H, tất cả mọi người đều đầy bất mãn và thiếu tôn trọng họ
Bây giờ Bạch Nhược Y quan tâm nhất đến chuyện người đứng sau những bài báo này là ai, kẻ khơi mào chuyện này là ai, là ai muốn hại Thẩm thị như vậy
Còn cả bây giờ Thẩm Đình Thâm đang ở trong trạng thái thế nào
Khi nhìn thấy những tin tức này, Bạch Nhược Y0rất sốc.
Vậy Thẩm Đình Thâm thì sao? Công ty này là toàn bộ tâm huyết của anh, chuyện trời ơi đất hỡi xảy đến, anh đã chịu đả kích ra sao?
Đôi mắt màu hổ phách của Bạch Nhược Y run rẩy không ngừng, cô không dám tưởng tượng Thẩm Đình Thâm nhìn thấy những tin tức này thì trông sẽ thế nào
Di động bên tại vẫn chưa ngắt kết nối, giọng nói đầy lo âu của Cố Thần Trạch truyền đến, “Được rồi, bây giờ anh đang ở cửa công ty em, em mau ra đi, chúng ta cùng đến nhà Thẩm Đình Thâm.”
“Được..
Được!” Bạch Nhược Y ngắt máy, vừa vào văn phòng còn chưa ngồi xuống thì đã lập tức xoay người chạy ra ngoài.
Vừa đến cửa công ty, cô đã trông thấy Bạch Kiển đúng lúc đi vào
Bạch Kiển nhìn thấy vẻ sốt ruột trên mặt Bạch5Nhược Y, cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì
Mấy tờ báo trong phòng làm việc của Bạch Nhược Y còn là do Bạch Kiển tự để vào.
Cho nên chuyện ông có thể làm chỉ là bảo Bạch Nhược Y đừng quá gấp gáp, “Đi đường nhớ chú ý an toàn.” “Vâng.” Bước chân Bạch Nhược Y chẳng hề dừng lại, gần như chạy xông ra ngoài
Xe của Cố Thần Trạch rất bắt mắt, còn chưa tắt máy, chỉ giảm tốc độ bên đường đợi Bạch Nhược Y
Bạch Nhược Y xông thẳng vào trong xe, ghế sau đã có Chu Dụ và Hạ Tình Thiên ngồi
“Các cô cũng ở đây à.” Bạch Nhược Y vừa đóng cửa xe, vừa cười khách khí với Chu Du và Hạ Tình Thiên
Chỉ có điều nụ cười ấy quá khiên cưỡng, Chu Du và Hạ Tình Thiên nhìn mà cũng bắt đầu lo lắng4cho Bạch Nhược Y
“Nhược Y, cô đừng sốt ruột quá, mấy thứ trên báo chưa chắc đã là thật đâu, nói không chừng có người đang nhằm vào Thẩm thị ấy, trước tiên chúng ta cứ gặp Thẩm Đình Thâm rồi nói tiếp.” Chu Du lấy một chai nước từ trong túi ra đưa cho Bạch Nhược Y, “Nào, uống chút nước trước đã.”
Bạch Nhược Y xua tay, vừa rồi chạy một mạch ra, rõ ràng họng khô gần chết, nhưng bây giờ cô chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn mau chóng gặp được Thẩm Đình Thâm
“Còn nữa, Trần Duệ đang điều tra mấy tòa soạn báo đó rồi, hẳn là sẽ mau chóng điều tra ra được kết quả thôi.” Hạ Tình Thiên ngồi ở một bên khác, ló đầu qua an ủi Bạch Nhược Y
Bạch Nhược Y thấp thỏm bất an, hai tay cô gạt mấy9sợi tóc lòa xòa trước trán, đôi mày mảnh chưa từng dãn ra, “Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Hôm qua không phải Thẩm thị vẫn còn bình thường ư? Sao cổ phiếu lại có thể sụt giá luôn như vậy, còn cả công ty Trường Thành Chỉ là sao?”
“Đừng gấp đừng gấp, chúng ta đến nhà Thẩm Đình Thâm trước đã.” Cố Thần Trạch đã tăng tốc đến tốc độ cao nhất trong giới hạn cho phép, chiếc xe màu trắng bạc phi như bay tựa như một tia sét trắng trên con đường cao tốc.
“Anh xác định Thẩm Đình Thâm đang ở nhà ư? Lỡ anh ấy đang ở công ty thì sao? Có cần gọi điện hỏi anh ấy trước không.” Hạ Tình Thiên cảm thấy công ty xảy ra chuyện như vậy, dù thế nào Tổng giám đốc cũng sẽ ở công ty bàn bạc đối sách mới đúng.
“Gọi thế nào đây?” Cố Thần Trạch cũng rất nóng ruột, nói thế nào thì Thẩm Đình Thâm và anh ta cũng là bạn bao nhiêu năm nay, công ty của Thẩm Đình Thâm xuất hiện mối nguy, Cố Thần Trạch cảm thấy giống như công ty của mình gặp chuyện vậy, “Bây giờ điện thoại của cậu ấy nhất định đã bị các đơn vị truyền thông hoặc đối tác gọi cho nổ tung rồi, chắc chắn không ai nghe đâu.”
“Vậy sao anh xác định anh ấy đang ở nhà?” “Cậu ấy nhất định đang ở nhà.” Cố Thần Trạch trả lời chắc như đinh đóng cột, “Vị trí của nhà cậu ấy chẳng mấy ai biết, không có ai ở bên truyền thông tìm đến đó, bây giờ cậu ấy chắc chắn đang ở nhà.” Lộ trình khoảng mười phút, như Cố Thần Trạch dự liệu, căn bản không có cánh nhà báo nào biết biệt thự của Thẩm Đình Thâm ở đâu
Cho nên công lớn nhà anh chẳng có gì cả, so với chiếc cổng đang chen chúc của Thẩm thị thì thật sự là hai thái cực
Mấy người họ xuống xe rồi vào thẳng nhà Thẩm Đình Thâm
Người làm biết mấy người họ, cũng không cần thông báo một câu liền để họ vào
“Thẩm Đình Thâm!” Cố Thần Trạch một tay cởi áo ngoài trên người, bước nhanh lên lầu hai
Ba cô gái một trước một sau đi theo anh, tiếng bước chân “lộc cộc” cực kì vang vọng trong căn biệt thự yên tĩnh
Chẳng mấy chốc họ đã đến phòng ngủ chính của Thẩm Đình Thâm, thấy Thẩm Đình Thâm đang mặc áo sơ mi, áo sơ mi của anh còn chưa bỏ vào trong quần, cúc áo chỉ cài một nửa, cơ thịt trước ngực như ẩn như hiện, làm nổi bật dáng người tráng kiện của anh.
Tay anh cầm di động, không biết đang gọi điện với ai, dáng vẻ nghiêm túc khiến người ta sợ hãi
Thẩm Đình Thâm trợn mắt nhìn bốn người xông vào, ba người trong số đó còn là phụ nữ..
Cố Thần Trạch lập tức giơ tay che mắt Chu Dụ và Hạ Tinh Thiên, “Nam nữ khác biệt, hai em đừng nhìn, mau ra ngoài, anh bảo cậu ấy mặc cho xong quần áo rồi hai em hãy vào.”
Thẩm Đình Thâm cũng hoang mang xoay người qua, quay lưng lại với họ, thầm nghĩ sao họ lại đến vào lúc này
Anh cài cúc áo bằng một tay, nhưng nút thứ tư đếm ngược dù thế nào cũng không cài vào được, khiến anh vốn đã thấy rất phiền lòng lại tăng thêm độ chán nản
Lúc này, một đôi tay mảnh dẻ trắng sạch vươn qua, giúp anh cài hết từng nút một, còn nhét góc áo sơ mi vào trong quần anh.
Rồi đôi tay ấy lại giúp anh đeo thắt lưng da, phủ áo khoác ngoài, thậm chí giơ tay vuốt phần tóc lòa xòa trước trán giúp anh.
Sự xuất hiện rất đỗi dịu dàng của cô khiến trái tim chán chường của Thẩm Đình Thâm có được chút an ủi.