Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 533: Tình cảnh



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đối với Thẩm Đình Thâm, nếu như dừng lại hạng mục này đồng nghĩa với việc họ đã phí công vô ích

Steve sẽ không đợi công ty của anh, người ta rất bận rộn

Còn Thẩm Đình Thâm cũng không biết, rốt cuộc bản thân mình đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, nhưng lại gặp phải nhà đầu tư như Steve.

“Bỏ đi, em không hiểu được đâu.” Thẩm Đình Thâm khẽ mở miệng, anh không hề trách sự ngây thơ của Bạch Nhược Y, cũng không hề trách cô không thể hiểu được mình

Nhưng trong lòng, sự thất vọng lại như đang nuốt chửng anh vậy.

Anh đã không thể quan tâm nổi việc Bạch Nhược Y sau khi nghe xong câu nói đó, trong3lòng có khó chịu hay không nữa.

Thẩm Đình Thâm bước sang một bên, ấn một chốt mở, giá sách nhẹ nhàng đóng lại

Tất cả tài liệu trên tường và những bức ảnh đều được giấu đi, không có ai có thể biết được trên tường có những thứ gì

Thấy Thẩm Đình Thâm như vậy, Bạch Nhược Y lại cảm thấy khó chịu không thể nói thành lời, cô thà rằng công ty xảy ra chuyện không phải là Thẩm thị mà là Bạch thị nhà cô

Mặc dù Bạch Nhược Y không hề có ý chí vững mạnh như Thẩm Đình Thâm, nhưng cô thấy gương mặt của Thẩm Đình Thâm vô cùng khổ sở, khiến người khác đau lòng

“Xin lỗi, em không biết em0có thể giúp được gì cho anh.” Bạch Nhược Y tiến lên vài bước, đứng trước mặt Thẩm Đình Thâm, cô có thể hiểu sự đau khổ của Thẩm Đình Thâm, nhưng lại không biết làm thế nào để tốt cho anh

Đôi mày nhỏ nhắn của cô nhíu chặt lại, đôi mắt màu hổ phách trong vắt tràn ngập sự lo lắng và đau lòng, từng chút từng chút một đều được khắc tạc trong đôi mắt của Thẩm Đình Thâm

“Em...”Hai tay của Bạch Nhược Y giơ lên, nhưng không chưa giờ lên hết lại buông xuống, cô lo lắng, luống cuống: “Thật sự em không biết phải làm như thế nào mới tốt, em..

Hình như trong phương diện này, em quá ngốc.” Thẩm5Đình Thâm nuốt nước bọt, thấy Bạch Nhược Y như đã làm sai điều gì đó, nên đang tự trách bản thân mình và cố gắng khiến cho bản thân mình tốt hơn vậy

Như vậy nghĩa lý gì đâu? Không liên quan gì tới cô cả? Tại sao cô phải đau khổ tới vậy?

Thẩm Đình Thâm vươn tay ra, ôm Bạch Nhược Y vào lòng, cúi đầu vùi vào cổ cô.

Chóp mũi anh đều là mùi sữa tắm mà Bạch Nhược Y thường dùng, một mùi hương thơm mát cùng với mùi hương cơ thể riêng có của Bạch Nhược Y khiến tâm trạng rối loạn của Thẩm Đình Thâm từ từ bình tĩnh trở lại.

Anh mở miệng nói: “Cô bé ngốc nghếch này,4em không cần phải làm gì cả, giờ em chỉ cần ôm anh thật chặt là được rồi.” “À..

à” Bạch Nhược Y từ từ vươn tay ra ôm chặt lấy Thẩm Đình Thâm từ phía sau.

Lưng của anh vô cùng rắn chắc, quần áo vest của anh được làm bằng chất liệu rất tốt, rất giống cảm giác mà Thẩm Đình Thâm mang lại cho người khác.

Kiêu ngạo mà chỉnh tề.

“Ôm chặt thêm chút nữa.” Cánh tay Thẩm Đình Thâm rất dài, chỉ một tay là có thể ôm trọn vòng eo của Bạch Nhược Y

“Được.” Bạch Nhược Y dịu dàng trả lời, dùng hết sức mình ôm lấy Thẩm Đình Thâm

Bây giờ chắc chắn anh rất đau khổ, đau khổ đến mức chỉ9muốn nằm trong lòng Bạch Nhược Y, sau đó không cần biết chuyện đang xảy ra ở công ty, bỏ hết những tâm huyết anh đã gây dựng ở bên Mỹ

Ở một nơi khác, mấy người Cố Thần Trạch đang cùng nhau đi tới văn phòng của Trần Duệ.

Trần Duệ rất hiếm khi ngồi ở phòng làm việc mà không ngồi trên giường mình

Nghe thấy tiếng người tới, Trần Duệ nheo mắt nhìn thấy người tới là Cố Thần Trạch, cậu ta lập tức vẫy đối phương qua: “Nào, tới đây mau, xem cái này đi.” Cố Thần Trạch và Chu Du nhìn nhau, sau đó nhanh chóng đi tới cạnh Trần Duệ, nhìn tài liệu mà Trần Duệ chỉ.

Thứ cậu ta đang chỉ tay vào chính là số liệu của công ty Thẩm thị.

“Cậu thấy không?” Trần Duệ dùng bút chỉ vào tài liệu: “Số liệu của Thẩm thị đã có vấn đề từ trước, hơn nữa có người đang dùng mọi cách để khiến cho Thẩm thị rơi vào tình cảnh này.” “Cho nên có người đang hại họ?” Cố Thần Trạch tiếp lời, sau khi nói xong thì cảm thấy câu nói của mình thật ngu ngốc: “Trong vòng một đêm cổ phiếu của Thẩm thị sụt giảm nhanh chóng, chắc chắn là có người hãm hại họ! Có phải cậu đã điều tra ra được là ai đã nhúng tay vào không? Ai mà có bản lĩnh lớn tới vậy, có thể khiến Thẩm thị rơi vào tình cảnh này?”

Vấn đề này cũng đúng là vấn đề Trần Duệ đã đặt ra, cậu ta chớp mắt, vô cùng bức bối: “Chuyện này..

chuyện này không có manh mối gì cả.” “Vậy cậu lo lắng rồi gọi chúng tôi đến chỉ để nói mấy câu nói lảm nhảm này thôi sao?” Cố Thần Trạch phục Trần Duệ rồi, thời điểm quan trọng mà không được tác dụng gì cả? “Cũng không phải!” Trần Duệ không chịu nổi việc Cổ Thầm Trạch và Thẩm Đình Thâm nói chuyện với mình như vậy, cứ như thể trong ba người họ thì cậu ta là người vô dụng nhất: “Ít ra thì tôi cũng đã làm rõ tình trạng của Thẩm

thị.”

“Tình trạng gì? Báo chí còn hiểu rõ hơn cậu nữa kìa!” Cố Thần Trạch trợn tròn mắt: “Bây giờ ai mà không biết nếu như Thẩm thị không nhanh chóng hoàn thành hạng mục công trình, ổn định lại địa vị ở thành phố H thì coi như xong đời?”

Đến cả Chu Dụ và Hạ Tình Thiên cũng không khỏi thất vọng, họ ở trong biệt thự của Thẩm Đình Thâm cũng đã nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Nhận được điện thoại của Trần Duệ, họ tưởng cậu ta đã tra ra được điều gì đó, có thể giúp được Thẩm Đình Thâm cơ.

Đến đây rồi, nghe những câu nói như vậy, đương nhiên họ cảm thấy vô cùng thất vọng

“Không phải!” Trần Duệ mạnh miệng phản đối, thầm nghĩ về việc của Thẩm Đình Thâm mà sáng sớm nay đã phải tới văn phòng, tốn bao nhiêu công sức mà lại nhận được thái độ như vậy của bạn bè

Cứ như thể Trần Duệ không giúp đỡ được gì vậy, cậu ta xụ mặt xuống nói: “Ít ra tôi cũng biết rõ bây giờ Thẩm thị có bao nhiêu tiền còn sử dụng được! Còn bao nhiêu thời gian có thể áp chế được thị trường chứng khoán!” Thấy Trần Duệ vô cùng tích cực, Cố Thần Trạch mới nhìn tài liệu trong phòng làm việc của cậu ta, thấy trên mặt đất toàn là tài liệu của tập đoàn Thẩm thị.

Điều này chứng tỏ Trần Duệ thật sự lo lắng cho Thẩm thị mà dùng hết khả năng của mình

Cố Thần Trạch cười gượng, biết là giọng điệu của mình không ổn: “Ừm, cậu biết vậy thì tốt, Lý Lâm đỡ phải xử lý mấy việc này, cậu hãy nói kết quả cho Lý Lâm biết luôn đi.”

Nói xong anh ta vui vẻ vỗ vai Trần Duệ: “Nhưng mà nếu như Thẩm thị không thể kéo dài để vượt qua ải này, không biết Thẩm thị sẽ thế nào, cũng không biết Thẩm Đình Thâm sẽ ra sao nữa.” Họ đều hiểu rằng Thẩm Đình Thâm rất quan tâm đến Thẩm thị, quan tâm hơn tất cả.

Sản nghiệp của Thẩm thị cũng chính là trách nhiệm cả đời anh

Nếu như không có sản nghiệp Thẩm thị, vậy Thẩm Đình Thâm sẽ trở như thế nào? “Hôm nay mọi thứ đều rất kỳ lạ, sao lại có thể xảy ra nhanh tới vậy? Đột ngột như thế?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.