*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thẩm Đình Thâm liếc mắt nhìn thấy ở hàng ghế đầu phía trước trong phòng, đã có mấy vị giám đốc ngồi rồi
Tất cả đều là những gương mặt khá quen, quen nhất là Cố Vưu, ba của Cố Thần Trạch, còn có ba của Chu Dụ - Chu Kiến Quốc.
Bởi vì công ty Nhạc Hoa và Trường Thành Chí đứng vị trí thứ 10 đã phá sản, nên tập đoàn Chu thị được xếp lên 10 thứ hạng đầu, điều này khiến Chu Kiến Quốc vui muốn chết
Trong đám người, cũng lộ ra nhiều vẻ mặt sinh động
“Chào các vị đồng nghiệp, năm mới đến mong mọi người chiếu cố cho Chu thị nhiều hơn.” Chu Kiến Quốc ngồi ở vị trí chính giữa, ông ta cười dịu dàng nhìn mọi người.
Tiếng giày da của Thẩm Đình Thâm ma sát với mặt đất rơi vào tai bọn họ
Mọi người3đều nhìn về phía sau nơi tiếng động phát ra, thấy người đến là Thẩm Đình Thâm
Lập tức có người thì thầm điều gì đó, nhưng Thẩm Đình Thâm nghe không rõ họ đang nghị luận về cái gì, tuy vậy anh có thể đoán được họ đang nói cái gì
Có điều Thẩm Đình Thâm không hề để ý đến cách nhìn của người khác, nên đối với anh mà nói, chẳng có gì là không thoải mái cả
Lãnh đạo chính phủ đã ngồi phía trước, nhìn thấy Thẩm Đình Thâm đến rồi, ngay cả cười cũng không, chỉ lạnh nhạt mở miệng: “Cậu tìm một chỗ ngồi đi, người đã đến đông đủ rồi, hội nghị sẽ bắt đầu.” Thẩm Đình Thâm vô thức nhìn thoáng qua chỗ ngồi mà những năm trước mình thường ngồi
Tuy rằng chỉ có 10 người đến họp, lại thêm vào vài người thư0ký, quản lý, nhưng cũng không đến 20 người
Vị trí trong phòng họp rất nhiều, cũng không có sắp đặt trước hay sau gì
Những chỗ ngồi ở giữa luôn là chỗ cho người Thẩm gia ngồi, bao năm qua đều như thế
Người Cổ gia đều ngồi cạnh như bình thường, dù Cổ gia có năm không xếp hạng 2 đi nữa, người Cố gia vẫn luôn ngồi ở vị trí kia
Nhưng bây giờ, chỗ ngồi Thẩm gia đã có người khác ngồi rồi
Theo lý mà nói, dù Thẩm thị có rớt xuống 10 hạng, hiện tại vị trí đầu tiên cũng phải là Cố gia, chỗ đó Cố gia ngồi thì thôi.
Nhưng đằng này chỗ đó lại do một công ty hạng ba ngồi, điều này khiến trong lòng Thẩm Đình Thâm rất mâu thuẫn
“Đình Thám, tới đây, ngồi cạnh chú Cổ này.” Cố Vưu cũng phát hiện ra biểu5cảm của Thẩm Đình Thâm, nên tự mình gọi anh ngồi cạnh
Nói xong, Cổ Vưu liền lấy túi của mình đặt sang bên cạnh, giống như ngày từ đầu ông ta đã cố ý giành chỗ cho anh vậy.
Thẩm Đình Thâm khẽ gật đầu với ông ta, tỏ vẻ cảm ơn, theo ý ông ta ngồi xuống một bên
Chưa đầy một lát đã có mấy nhân viên chính phủ cầm tư liệu đi tới, phân phát cho 10 công ty.
Lãnh đạo ngồi bên trên nhìn bọn họ: “Mọi người trước hết hãy nhìn sơ qua hạng mục năm nay đã, những cái này đều là hạng mục được đưa vào danh sách cấp quốc gia, yêu cầu cực kì nghiêm khắc, hơn nữa còn không được phát sinh bất kì sai sót gì, các người thảo luận xem, sau đó đưa tôi kết quả là được rồi.” Lãnh đạo này4mới nhậm chức năm trước, hạng mục vốn nên đưa từng cái, nhưng điều kiện duy nhất chính là tuân theo quy cũ buôn bán ở thành phố H này.
Quy củ là hạng mục cùng chính phủ hợp tác, chỉ có những công ty xếp 10 hạng đầu mới có tư cách, đây cũng là ý nghĩa tồn vong của giới kinh doanh
Vì vậy vị lãnh đạo kia cảm thấy chi bằng đưa hết hạng mục ra, để họ tự mình thảo luận
Đến cuối cùng lãnh đạo chỉ phụ trách đăng kí một cái, nếu không phục lại bàn cái khác, thế nhưng hằng năm kết quả đều không tệ, cũng không cần làm thêm bước sau làm gì
“Được.” Người phía dưới mở miệng đáp, lãnh đạo thỏa mãn gật đầu, cầm chén trà rời khỏi phòng hội nghị trước
Sau khi tư liệu tới tay, Thẩm Đình Thâm cũng không9vội lật xem, bởi vì anh biết rõ hiện tại Thẩm thị không thể nhận hạng mục nào được
Cố Vưu ngồi cạnh anh cũng không vội xem hạng mục, mà lấy thân phận bạn bè của ông Thẩm mà hỏi thăm tình huống: “Nguy cơ của Thẩm thị hiện tại có cách giải quyết chưa?” “Dạ, có lẽ sắp có rồi.” Bởi vì phương pháp này là hạng mục của Thẩm Đình Vũ, mà Thẩm Đình Thâm lại không có bao nhiêu tin tưởng với Thẩm Đình Vũ, nên anh cũng không nói chắc lắm.
“Ồ!” Một người khác ngồi cạnh Cổ Vưu, cũng là công ty đứng thứ ba trước Thẩm thị, nói với vẻ kì lạ: “Đây không phải Thái tử gia của Thẩm thị, Thẩm Đình Thâm sao? Hôm nay sao lại đến có một mình vậy, thư ký Lý Lâm luôn theo anh đâu? Hay là do Thẩm thị sắp sụp đổ rồi, nên ngay cả thư ký cũng mới không nổi?” Người khác cũng hùa theo, từ lâu họ đã có rất nhiều ý kiến với Thẩm thị
Rõ ràng không hề có quan hệ với nhau, nhưng lại không hẹn mà cùng căm ghét Thẩm thị
“Đúng đó, nếu không phải do phòng công tác thống kê đúng lúc kết thúc, thì hiện tại Thẩm thị sao có thể đến họp, mà đã sớm ra khỏi top 10 luôn rồi.” “Đúng đó, nếu công ty của tôi như vậy, tôi đã xấu hổ đến nỗi không dám đến tham gia hội nghị luôn rồi.” Đôi mắt đen nhánh của Thẩm Đình Thâm hơi híp lại, ngoại trừ 2, 3 công ty mới lên 10 hạng đầu ra, những công ty khác anh đều đã biết mặt hết.
Lúc trước mỗi khi Thẩm Đình Thâm đến tham gia hội nghị, bọn họ đều luôn tươi cười đón chào
Hôm nay, lại thể hiện sắc mặt này
Thẩm Đình Thâm đang chuẩn bị châm biếm họ vào câu, Cổ Vưu ngồi cạnh đã nhanh tay đè tay anh lại
“Chú Cố?” Thẩm Đình Thâm không hiểu hành động của Cổ Vưu, Cố Vưu muốn anh nhẫn nhịn sao?
“Mấy công ty này còn đang hợp tác với công ty con, nếu giờ con gây với họ, hạng mục đang vận hành bị dừng lại, Thẩm thị của con còn có thể chịu nổi không đây?” Cổ Vưu dùng ánh mắt cay độc, giúp Thẩm Đình Thâm liếc qua đám người.
Thẩm Đình Thâm nhíu mày, lông mày đen nhánh nhíu chặt, phải biết rằng lúc trước khi hợp tác với bọn họ, đều là do họ cầu cạnh xin Thẩm thị hợp tác cùng.
Mà bây giờ Thẩm Đình Thâm còn phải sợ mấy công ty nhà bọn họ, sợ bọn họ rút đi át chủ bài cuối cùng của Thẩm thị, e là Thẩm thì sẽ không chống đỡ nổi cho đến lúc hạng mục của Thẩm Đình Vũ thành công.
Nhưng điều khiến Thẩm Đình Thâm khó chịu nhất không phải là lời châm chọc của bọn họ
Mà là những lời này của Cố Vưu, tuy anh biết Cổ Vưu không có ác ý gì, chỉ muốn tốt cho Thẩm thị, nhưng trong lúc vô tình ông ta lại nhắc rõ tình cảnh của Thẩm Đình Thâm, hiện tại Thẩm Đình Thâm nói gì cũng phải nhường người khác, còn bị những người trước kia quay ngược lại châm chọc.
Cảm giác này như muốn lấy mạng anh, anh cảm thấy lồng ngực mình cực kỳ khó chịu.