*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tiểu Lục khẽ “a” một tiếng rồi ngồi xuống với vẻ hơi thận trọng, ánh mắt vẫn né tránh không nhìn vào thẳng Bạch Nhược Y. Mặc dù Bạch Nhược Y không có bạn bè nào ở công ty, nhưng Tiểu Lục được xem như là người thẳng thắn, còn luôn rất tốt với cô. Nếu Tiểu Lục cũng có dáng vẻ này thì có lẽ chuyện rất nghiêm trọng. Bạch Nhược Y nhìn chăm chú về phía cửa chớp, đồng nghiệp đi ngang qua luôn dùng đôi mắt tức giận thất vọng liếc mình.
“Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?” Bạch Nhược Y nhìn Tiểu Lục. Tiểu Lục hơi cúi đầu xuống, vẻ mặt rất mất tự nhiên: “Phó tổng vẫn chưa xem tiêu đề trang web hôm nay ư?”
“Tôi không thấy, cô nói đi, rốt cuộc đã2xảy ra chuyện gì?” Bạch Nhược Y cảm thấy hỏi thẳng Tiểu Lục thì có phần trực tiếp hơn. Tiểu Lục xem ra rất khó xử, ấp a ấp úng một lúc lâu mới nâng mắt nhìn Bạch Nhược Y, “Rất nhiều người bên truyền thông đưa tin về cuộc sống trước kia của Phó tổng, hơn nữa đều nói cô với đại thiếu gia nổi tiếng của thành phố H quấn với nhau không rõ ràng, thậm chí trong khi cô ở nước ngoài thì cũng cùng với người ngoại quốc...” Mấy chuyện đó quá dơ bẩn, Tiểu Lục thật sự không nói ra được. Tiểu Lục nghĩ tới những tấm hình trên mạng, rất nhiều thứ lộ ra vô cùng khó coi, mặt cô ấy như bị máu dồn lên đỏ bừng, “Tóm lại còn có cả5hình nữa, phó tổng tự xem một chút đi.” Bởi vì mấy phương tiện truyền thống đó đều rất uy tín, hơn nữa nội dung bài báo cũng rất có lý, còn kèm theo hình ảnh nữa, cho nên Tiểu Lục luôn luôn che chở bảo vệ cho Bạch Nhược Y cũng lập tức không biết nên tiếp tục tin cô hay không.
Bạch Nhược Y nghe thấy thì không hiểu gì cả, cái gì mà đại thiếu gia nổi tiếng? Còn có người ngoại quốc? Tiểu Lục ngại ngùng gật gật đầu với Bạch Nhược Y: “Cô tự xem đi, tôi đi làm việc trước, còn có rất nhiều tài liệu phải chuẩn bị.” Bạch Nhược Y vội vàng mở máy tính ra, mới vừa vào trang web, cũng không cần tìm kiếm thì tin tức của cô đã6ở ngay trang đầu! Hình ảnh trên đó thật sự khó coi, tưởng chừng như có thể so sánh với ảnh khiêu dâm, bức dễ nhìn hơn một chút chính là tấm hình cô ôm ấp với người đàn ông khác.
Nội dung bài viết lại còn rất có căn cứ, bởi vì đối tượng trong mấy tấm hình kia đúng là đã từng có tiếp xúc với Bạch Nhược Y, có bạn học trước kia của cô, có khách hàng khi cô còn làm ở Bạch thị vào một năm trước.
Bạch Nhược Y nhìn mấy bài báo kia, đầu đau như muốn vỡ tung. Cô tức đến mức hận không thể đập nát máy tính, nhưng cô biết những việc đó cũng không làm nên chuyện gì.
Bạch Nhược Y tìm được một đơn vị truyền thông đưa tin sôi5nổi nhất rồi gọi điện thoại cho bọn họ.
“Những bài báo mà các người viết về Bạch Nhược Y là từ đâu đưa tới?”
“Xin hỏi cô là ai?”
“Tôi chính là Bạch Nhược Y.” Bạch Nhược Y cũng không che giấu mà hỏi thẳng.
“Ngại quá, chúng tôi có nghĩa vụ bảo vệ thông tin cho phóng viên truyền thông của chúng tôi, cho nên không tiện tiết lộ.” Người bên kia dùng giọng nói thoải mái dễ nghe, nhưng lại không mang theo chút tình cảm nào ở bên trong. Bạch Nhược Y cúp điện thoại, cảm thấy mình đã làm một chuyện vô dụng. Cô thật sự không biết người nào lại nhắm vào mình như vậy, hơn nữa thậm chí còn quyết đoán mạnh mẽ làm cô bỗng chốc không biết nên thoát thân làm sao.
Nhưng cô nhanh3chóng bình tĩnh lại, cầm túi lên chuẩn bị đi ra ngoài.
Vừa đẩy cửa ra thì cô lập tức thấy Cố Thần Trạch hấp tấp đi vào, đẩy người đang chuẩn bị ra cửa là cô vào lại phòng làm việc. “Mấy tin tức kia là cái quỷ quái gì vậy chứ!” Vẻ mặt Cố Thần Trạch suy sụp nhìn Bạch Nhược Y, giống như những tin đó là nói về anh ta vậy. Bạch Nhược Y nhấc túi trên vai ra, ung dung nở nụ cười: “Em cũng không biết.” “Cười sao? Em còn cười được? Em không lo à?” Cố Thần Trạch không biết tại sao bây giờ mà Bạch Nhược Y còn có thể cười ra tiếng được.
“Không lẽ phải khóc à? Hiện tại việc cần làm là đi tìm người phụ trách truyền thông, trước mắt em muốn điều tra xem là ai photoshop mấy tấm hình này.” Bạch Nhược Y suy nghĩ rất rõ ràng, cô biết hiện tại việc quan trọng là phải làm cái gì.
Cố Thần Trạch nuốt một ngụm nước bọt. Mặt trời buổi sớm, ánh nắng dịu dàng xuyên qua cửa sổ rơi xuống tóc Bạch Nhược Y. Gương mặt cô thoạt nhìn vừa bình thản vừa kiến nghị, sự bình tĩnh hiện trên trán khiến cho Cố Thần Trạch thấy mặc cảm. Anh ta thật sự rất tò mò, rốt cuộc Bạch Nhược Y khi còn trẻ tuổi đã phải trải qua chuyện gì mà khiến cô trầm ổn như thế, sự ái mộ trong lòng anh ta càng phát ra nồng nhiệt hơn.
“Em đừng vội, anh có quen ít nhiều bạn bè bên truyền thông, trước mắt anh đi thăm dò giùm em.” Cố Thần Trạch kéo bả vai Bạch Nhược Y lại để cô ngồi xuống. Bạch Nhược Y suy tư chốc lát rồi nở nụ cười: “Vậy phiền anh nhé!”
Dù sao cô cũng không có bất kỳ đầu mối nào, tùy tiện đi tìm mấy người bên truyền thông đúng là cũng không ổn lắm. Còn bên kia, từ khi Thẩm Đình Thâm vừa đến công ty thì sắc mặt hoàn toàn đen lại, thỉnh thoảng Lý Lâm cũng sẽ chạy ra khỏi phòng làm việc để len lén thở một cái. Bởi vì không khí trong phòng làm việc của Thẩm Đình Thâm quá lạnh lẽo khiển Lý Lâm không chịu nổi.
Một lần Lý Lâm thấy Thẩm Đình Thâm đang xem tin tức thật chăm chú thì tính toán im lặng ra ngoài đi lại một lát. Bỗng giọng nói xen lẫn bằng lạnh của Thẩm Đình Thâm vang lên, “Mấy tin này được đăng bao lâu rồi?” “Đều được đăng vào lúc bảy giờ hơn sáng nay, có lẽ được ba bốn tiếng rồi.” Lý Lâm vừa lau mồ hôi lạnh sau ót, vừa nhanh chóng trả lời Thẩm Đình Thâm.
“Trước tiên tạm thời mua lại mấy quảng cáo tin tức của các web, bảo bọn họ thu lại toàn bộ tin về Bạch Nhược Y.”
Thẩm Đình Thâm “bộp” một tiếng đóng bản ghi chép lại, hai hàng lông mày nhíu lại thật chặt, “Còn nữa, tìm mấy người phụ trách truyền thông rồi cảnh cáo bọn họ cho tôi, nếu không lấy tốc độ nhanh nhất xóa bỏ tin tức thì cứ chờ Thẩm Đình Thâm tôi kiện đi.”
“Được, tôi đi ngay đây.” Lý Lâm nói rồi bước nhanh đi. Vừa đi tới cửa thì đột nhiên Lý Lâm cảm thấy có gì đó không đúng lắm, anh ta nghiêng đầu sang nhìn Thẩm Đình Thâm, “Anh nói mua lại toàn bộ máy quảng cáo tin tức của các web?” Vị trí quảng cáo tin tức của các trang web có khái niệm là gì chứ, cho dù chẳng qua là vị trí quảng cáo mấy ngày thì tính toán sơ lược cũng đã hơn trăm vạn rồi. “Thế nào?” Thẩm Đình Thâm bất mãn trừng mắt nhìn Lý Lâm. Lý Lâm lắc đầu không nói gì. Chẳng qua trong lòng anh ta cảm thấy vì đè xuống mấy tin này mà tốn nhiều tiền như thế thì không đáng giá. Huống chi loại tin tức giải trí này trôi qua mấy ngày thì sẽ không còn bao nhiêu sóng gió nữa.
Bạch Nhược Y vẫn canh chừng ở trước máy tính, chưa qua bốn tiếng đồng hồ mà những tin tức kia đã không còn một cái nào nữa.
Bạch Nhược Y vội vàng tìm trên mấy trang web khác, cũng không thấy tin tức gì cả. Nhưng chỉ cần Bạch Nhược Y chú ý thêm một chút thì sẽ phát hiện ra, lúc này phía trên mục quảng cáo của mấy trang web đều là sản phẩm của Thẩm thị.
Mà Bạch Nhược Y thấy kết quả như thế, tảng đá trong lòng cũng xem như được buông xuống nên chưa nói câu nào đã gọi một cuộc điện thoại cho Cố Thần Trạch.