*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Không ai giúp được Bạch Nhược Y vào lúc này, chỉ có thể nói mọi chuyện do vận mệnh sắp đặt
Đây là số mệnh của cô, không thể nào chổi được
Đôi môi anh đào của cô hé mở, định nói gì đó nhưng cuối cùng lại nuốt xuống.
Thôi, chẳng qua Đào Thành chỉ giúp Đẳng Y làm việc, cầu xin anh ta có ích gì chứ.
Đôi mắt hổ phách lại ngập tràn ánh nhìn xa lạ, Bạch Nhược Y đứng dậy ra ngoài trước: “Về thôi, trở về cái lồng của tôi nào.” Đào Thành thấy thái độ Bạch Nhược Y thay đổi, hờ hững, không nhanh không chậm đi theo cô
Sau đó, Đào Thành nhanh chóng đưa Bạch Nhược Y tới sân nhà.
Vừa mới xuống xe, người giúp việc trong nhà đã3bám theo Đào Thành và nói vào tai: “Ngài Đẳng Y nói là nếu hai người về rồi, thì cậu qua đó nói cho ngài ấy nghe chuyện xảy ra ngày hôm nay.”
“Tôi đã biết.” Đào Thành gật đầu với người giúp việc
Bạch Nhược Y không hiểu cuộc đối thoại giữa hai người họ, cô lập tức quay về phòng mình.
Đào Thành nhìn bóng lưng cô đi xa, trong lòng có một loại cảm giác không thốt nên lời, anh ta bắt đầu cảm thấy xót xa
Bạch Nhược Yvừa về phòng đã thấy điểm tâm đặt trên bàn, cô tiện tay cầm hai miếng bỏ vào miệng
Vừa bỏ đồ ăn vào miệng, cô vừa suy nghĩ: hình như gần đây mình hơi thèm ăn
Nếu trước đó cô ăn nhiều ramen là do nó1quá ngon, vậy tại sao bây giờ về nhà, nhìn thấy điểm tâm vẫn muốn ăn?
Bạch Nhược Y vừa nghĩ ngợi vừa nhai kỹ, đó là bánh trà xanh
Bất thình lình, bụng cô trở nên cuồn cuộn, cảm giác buồn nôn dâng trào
Bạch Nhược Y lập tức khom xuống: “Xe..
oe oe.” Thế nhưng đó là nôn khan
Rõ ràng trong bụng cô có rất nhiều đồ ăn nhưng lại chỉ nôn ra nước bọt.
“Sao lại thế này?” Bạch Nhược Y đau đầu, vỗ về bụng mình, đột nhiên nhận ra cảm giác buồn nôn này là cảm giác gì
Người giúp việc vào lấy đồ đi giặt, vừa khéo nhìn thấy cảnh này
Bà ta ném quần áo đi, chạy qua kéo tay Bạch Nhược Y rồi kích động nói gì đó với cô, nhưng cô6chẳng hiểu câu nào, cau mày với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi: “Cái gì? Dì đang nói gì cơ?” Người giúp việc kéo hai tay Bạch Nhược Y rồi kéo cô ra ngoài, miệng không ngừng nói điều gì đấy
Cùng lúc đó, Đào Thành qua đây
Vốn dĩ anh ta tới phòng Đằng Y, nhưng nghĩ bây giờ đang là lúc ông ta nghỉ trưa nên đành qua phòng Bạch Nhược Y thăm cô một chút
Vừa tới đã thấy cảnh này, Đào Thành sải bước đến rồi đẩy tay người giúp việc ra, nhíu mày hỏi bằng tiếng Nhật: “Chuyện gì vậy hả?” “Cô chủ! Cô chủ mang thai rồi, tôi muốn kéo cô ấy tới gặp bác sĩ!” Người giúp việc vội vàng giải thích
Bà ta biết tháng này Bạch Nhược Y4sẽ kết hôn với Hùng Ngạn, nếu trước khi kết hôn mà phát hiện có thai, vậy thì chắc chắn hai nhà không thể hợp tác nữa
Nghe bà ta nói vậy, sắc mặt Đào Thành bỗng chốc trở nên trắng bệch, anh ta sửng sốt
Vẫn là Bạch Nhược Y ra sức đẩy người anh ta và hỏi: “Dì ấy nói gì với anh thế? Sao sắc mặt anh khó coi vậy?”
Đào Thành mới lấy lại tinh thần, nhưng cũng không vội đáp lời cô, dằn lòng xác nhận lại với người giúp việc: “Làm sao bà biết cô chủ mang thai? Bà đâu phải bác sĩ, làm sao biết được?” “Tôi đã sinh bốn đứa con, tất nhiên tôi biết vừa rồi cô chủ nôn là thế nào.” Người giúp việc gần như3nắm chắc chắn phần là Bạch Nhược Y mang thai.
Đương nhiên bà ta không phải bác sĩ nên mới sốt ruột muốn dẫn cô đi khám.
“Được rồi, tôi sẽ dẫn cô chủ đi gặp bác sĩ.” Đào Thành biết nếu như Bạch Nhược Y mang thai, đối với Đẳng Y mà nói có nghĩa gì
Bây giờ anh ta quyết định ép chuyện này xuống trước đã, không thể để Đẳng Y biết: “Chuyện hôm nay, bà không được nói với bất cứ ai
Nếu để người khác biết chuyện này, việc hợp tác giữa tập đoàn tài chính và doanh nghiệp Hợp Tiến sẽ xảy ra vấn đề, trách nhiệm đều đổ lên bà, bà biết chưa!”
Đào Thành nghiêm mặt dặn dò người giúp việc, bà ta sợ hãi e dè nhìn Bạch Nhược Y mấy lần, cuối cùng nghe theo Đào Thành mà gật đầu: “Dạ.”
“Bà đi làm việc trước đi, nhớ là không được nói ra chuyện ngày hôm nay!” Sau cùng Đào Thành vẫn không quên dặn mấy câu
Đợi đến khi người giúp việc lo lắng không yên kia đã rời khỏi tầm mắt, Bạch Nhược Y mới nhìn Đào Thành với vẻ nghi ngờ: “Chuyện gì thế? Nhìn anh và dì ấy nói chuyện, sắc mặt cả hai đều đặc biệt căng thẳng.” Đào Thành liên tục thở dài, nhìn gương mặt Bạch Nhược Y đầy dấu chấm hỏi, anh ta trầm giọng nói: “Bây giờ vẫn chưa biết chuyện này có thật hay không, trước hết tôi sẽ đưa cô ra ngoài kiểm tra một chút.”
“Kiểm tra? Kiểm tra cái gì?” Bạch Nhược Y không rõ ý của Đào Thành
Chẳng lẽ vừa rồi dì giúp việc thấy mình nên khan nên tưởng mình có bệnh gì ư?
Đào Thành cũng không muốn khiến Bạch Nhược Y bỗng chốc chịu áp lực lớn như vậy
Vốn dĩ bắt cô ở lại Nhật Bản, đối với cô mà nói đã là giày vò đủ đường
Nếu bây giờ cho cô biết mình đã mang thai, chắc chắc cô sẽ khó mà chấp nhận
Vì vậy Đào Thành kéo cô ra ngoài, không có ý định trả lời câu hỏi của cô
Sức lực của Bạch Nhược Y vốn không phải đối thủ của Đào Thành, cô bị anh ta lôi kéo lên xe, dẫn đến bệnh viện tư nhân kiểm tra một chút.
Đợi đến khi có kết quả, Đào Thành hoàng đến mức không kiềm được, mấy lần suýt nói ra khi Bạch Nhược Y truy hỏi nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Trái lại anh ta khiến Bạch Nhược Y nóng ruột, cô ngồi trên ghế và xoay tới xoay lui
Bây giờ cô không có di động, hỏi Đào Thành cái gì, anh ta cũng chẳng nói.