Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 650: Phá bỏ



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sao không mang thai vào lúc khác mà lại cứ phải là lúc này kia chứ? Bạch Nhược Y nhớ tới lần đó qua đêm ở nhà của Thẩm Đình Thâm, hôm đó không hề có chuẩn bị gì hết, hai người ngủ cùng với nhau cho nên cũng không hề có biện pháp an toàn.

Không ngờ chỉ một lần ấy mà Bạch Nhược Y lại có thai với Thẩm Đình Thâm

Đào Thành nuốt nước bọt, anh ta không hỏi Bạch Nhược Y về cái thai, chỉ gấp tờ giấy trong tay lại

Mấy lần anh ta định đưa cho Bạch Nhược Y, nhưng lại muốn tự mình giữ, cuối cùng thì vứt tờ giấy đó vào thùng rác bên cạnh

“Đi thôi, về thôi nào.” Đào Thành đứng lên, khẽ3vỗ vào cơ thể Bạch Nhược Y

Bạch Nhược Y cũng đứng dậy, lúc này đầu óc cô đang vô cùng hỗn loạn

Hiện thực bày ra trước mắt cô, đã có quá nhiều khó khăn và trở ngại

Cô còn chưa biết làm thế nào để thoát khỏi cuộc hôn nhân với Hùng Ngạn, còn chưa biết lúc nào mới nghĩ ra cách để thoát khỏi Nhật bản..

vậy mà cô lại có thai với Thẩm Đình Thâm.

Bây giờ đối với Bạch Nhược Y mà nói, không khác gì sét đánh ngang tai, cô không thể chịu đựng nổi

Đào Thành đưa Bạch Nhược Y về nhà, trên đường vẫn luôn nghĩ cách làm thế nào để có thể đưa Bạch Nhược Y về nước

Hiện tại anh ta vô cùng hối hận vì1bản thân đã tìm thấy Bạch Nhược Y, không chỉ phá hoại cuộc sống của cô mà tiếp theo đây có lẽ sẽ phải phá bỏ cả cái thai trong bụng cô nữa

Nhưng trên thế giới này không có thuốc trị hối hận, Đào Thành biết rõ điều đó, cho nên cả đoạn đường anh ta không dám liếc nhìn Bạch Nhược Y một lần nào cả.

Bạch Nhược Y ngồi ở ghế phụ cũng tê dại, gương mặt đầy lo lắng và suy tư.

Khi trở lại biệt viện của Đằng Y, cô phải làm gì đây? Chuyện mang thai dù có thể giấu giếm để kết hôn với Hùng Ngạn, nhưng đến lúc lộ bụng ra rồi thì còn giấu được nữa không.

Vậy thì cứ nói thẳng với Đằng6Y, nhân lúc hai nhà còn chưa nói đến chuyện kết hôn thì hủy bỏ quan hệ thống gia trước đã!

E rằng khi Đẳng Y biết cô mang thai thì kết quả chỉ có một

Mà kết quả đó Bạch Nhược Y tuyệt đối không bao giờ đồng ý, đây là con của cô và Thẩm Đình Thâm, cô tuyệt đối không để kết quả đó xảy ra

Hai người trong xe vô cùng lo lắng, cuối cùng vẫn về tới biệt viện, Bạch Nhược Y vừa xuống xe đã thấy Đằng Y đứng ở cổng, gương mặt vô cùng nghiêm nghị

Gương mặt của Đằng Y bình thường đã vô cùng dữ tợn, đến lúc tức giận thì đằng đằng sát khí khiến người khác phải khiếp sợ, khiển Bạch Nhược4Y phải lùi về sau vài bước

Sau đó Đào Thành xuống xe cũng thấy rằng Y đang đứng ở cổng biệt viện, anh ta sợ hãi ngây ra một lúc mới dám hỏi rằng Y: “Ông Đằng, sao ông lại đứng ở đây vậy?” “Chờ hai người, hai người vào đây với tôi.” Giọng nói của Đằng, vô cùng khó chịu, dứt lời, ông ta quay vào trong biệt viện, đi tới phòng mình.

Bạch Nhược Y đi theo Đào Thành, hai người mang theo tâm sự đi theo sau lưng Đằng Y, giờ họ đang cầu nguyện Đằng Y đứng chờ họ ở cửa không phải vì đã biết chuyện Bạch Nhược Y có thai

Hai người cùng ngồi xuống trước mặt Đằng Y, vô cùng lo lắng nhìn ông3ta

Đằng Y cong môi, trước giờ ông ta nói chuyện vô cùng thẳng thắn: “Nhược Y, con có thai rồi phải không?” Một tiếng “ầm” vang lên, Bạch Nhược Y cảm giác như đầu mình đột nhiên nổ bụp một cái, cơ thể không thể kiềm chế được mà trở nên run rẩy

Đào Thành vẫn lý trí hơn, muốn giúp Bạch Nhược Y giấu nhẹm chuyện này: “Đó là lời của người giúp việc thôi, tôi vừa đưa Bạch Nhược Y đi khám, kết quả ngày mai mới có, còn chưa rõ có phải Bạch Nhược Y có thai không.” Đẳng Y nheo mắt khó chịu, nhìn chằm chằm vào Đào Thành: “Không phải trong nhà cũng có bác sĩ sao, hơn nữa lại là bác sĩ giỏi có tiếng, sao cậu lại phải đưa Bạch Nhược Y đến bệnh viện bên ngoài để kiểm tra? Đào Thành, cậu định làm gì vậy?” “Tôi...” Đào Thành lo lắng cúi thấp đầu xuống, chuyện đã tới nước này, anh ta cũng không thể giúp Bạch Nhược Y được nữa

Lúc này Bạch Nhược Y đã tỉnh táo lại, cảnh giác nhìn Đẳng Y: “Bây giờ ông đã biết tôi có thai rồi sao? Như vậy vẫn còn khăng khăng muốn tôi kết hôn với Hùng Ngạn sao? Ông không sợ sau khi họ phát hiện ra sẽ thẹn quá hóa giận u?”

Cổ vô cùng khảng khái, nhưng thật ra là vì không hề chắc chắn nên mới to tiếng tới như vậy.

Đằng Y nghe thấy cô nói, ánh mắt mắt chuyển từ Đào Thành sang cô, sự tức giận được thể hiện vô cùng rõ ràng: “Chuyện con kết hôn với Hùng Ngạn là chắc chắn rồi, còn về đứa bé trong bụng con, ta sẽ bảo người phá đi, không để cho tin tức lọt ra ngoài.” “Không được!” Bạch Nhược Y gào lên, đôi mắt màu hổ phách mở to hết mức có thể: “Ông điên rồi sao? Đứa con trong bụng là của tôi, ông dựa vào đâu để lấy nó đi.”

Lúc này Bạch Nhược Y giống như sư tử mẹ giận dữ, như thể chỉ cần có người tiến lại gần sẽ liều chết tới cũng vậy.

Đứa bé trong bụng là con của cô và Thẩm Đình Thâm, dù thế nào đi nữa cũng không thể phá bỏ! Tuyệt đối không thể được

Không khí trong phòng trở nên vô cùng khó chịu, ba người đều có cảm giác như đang thiếu ô xy vậy

Hôm nay sau khi nghe được tin này từ người giúp việc, Đằng Y đã ném vỡ cái cốc trong tay, nhưng tới khi tỉnh táo lại, ông ta lại nghĩ tới việc Bạch Nhược Y sống ở thành phố H, không hề biết thân phận thật của mình

Chuyện có thai cũng là chuyện của trước kia, cũng không thể trách được Bạch Nhược Y, chỉ cần phong tỏa tin tức này thì sẽ không ảnh hưởng gì đến việc liên hôn.

“Nhược Y, con nghe ta nói.” Đằng Y đành dịu dọng, nói với Bạch Nhược Y bằng giọng dịu dàng như đang an ủi, dù sao cũng là con gái ruột của mình, không thể cứng rắn quá: “Đứa trẻ này còn giữ lại cũng không có tác dụng gì, mà giờ con còn trẻ, còn có con được, không sao cả.”

“Cút!” Bạch Nhược Y tức giận đến mức thở hổn hển, hai mắt ngầu đỏ: “Đừng ai mong có thể động tới đứa bé này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.