Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 698: Càng muốn miễn cưỡng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Anh cần gì phải đi tìm tư liệu của cô ta để xem cô ta về lúc nào? Hiện giờ biết những điều này còn có nghĩa gi sao?” Thẩm Đình Thâm không hề để ý đến cô ta, đôi mắt không hề có ánh sáng của anh càng làm người khác hốt hoảng.

Lộ Trạch càng tức giận hơn, thậm chí còn kéo vai Thẩm Đình Thâm để anh nhất định phải trả lời mình, “Chẳng lẽ anh không biết Bạch Nhược Y có con rồi sao? Anh còn muốn đi tìm cô ta làm gì! Phiền anh đừng đơn phương tìm cô ta nữa được không? Hai người đã tách nhau ra nhiều năm như vậy, không phải anh vẫn sống tốt3khi không có cô ta à?” “Rốt cuộc thì em biết được bao nhiêu?” Cuối cùng Thẩm Đình Thâm cũng lên tiếng, nhưng giọng nói của anh nghe không hề hiền lành.

Thẩm Đình Thâm là người thông minh, ánh mắt anh hơi nheo lại, bờ môi mỏng hé ra, “Nếu để tôi phát hiện thật ra Bạch Nhược Y đến tìm tôi mà bị em ngăn cản.

Lộ Trạch, đừng trách tôi không nhớ đến tình cảm năm năm qua em đã chăm sóc tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho em đâu.” Bị Thẩm Đình Thâm nhìn thấu khiến mặt Lộ Trạch biển sắc, cũng may Thẩm Đình Thâm không nhìn thấy sắc mặt cô ta.

Mặc kệ là minh2tinh họ Hạ đã làm bạn với anh nhiều năm, chỉ cần dính đến chuyện của Bạch Nhược Y, Thẩm Đình Thâm không tiếc thu về tất cả đầu tư, không chỉ làm cho cô ta không thể ở lại giới giải trí, mà công ty của anh cũng phải chịu ít tổn thất.

Còn bây giờ là Lộ Trạch đã hết lòng chăm sóc anh năm năm qua, nếu như không dính đến Bạch Nhược Y, Thẩm Đình Thâm vẫn vô cùng biết ơn cô ta.

Nhưng chỉ cần dính đến Bạch Nhược Y, vậy thì đành xin lỗi! Nói xong những lời này lại thành Lộ Trạch tự làm mình tức giận đến không kìm được.

Cô ta thấy Thẩm Đình Thâm vẫn không3hề có động tĩnh gì thì tức giận xoay người rời đi.

Lý Lâm đứng lên, anh ta thấy Lộ Trạch chạy ra ngoài thì nhỏ giọng đề nghị, “Tôi thấy Lộ Trạch có vẻ rất tức giận, trạng thái của cô ấy lúc này có vẻ không ổn lắm, anh có muốn gọi điện giữ cô ấy lại không?” “Làm tốt việc của anh đi!” Thẩm Đình Thâm nghiêm nghị nói, “Bây giờ tôi cần phải biết tất cả tư liệu về Bạch Nhược Y cùng với việc cô ta về nước lúc nào.

Đương nhiên còn cả hoạt động của tập đoàn nhà họ Bạch nữa, mấy năm qua tôi âm thẩm đầu tư giúp công ty này, anh xem thử nếu9như tôi thu hồi những thứ đó, công ty nhà họ Bạch sẽ thế nào?” “Anh muốn đối phó với Bạch thị?” Lý Lâm cảm thấy kinh ngạc, không ngờ Thẩm Đình Thâm vẫn cố chấp với Bạch Nhược Y như vậy, “Rốt cuộc thì anh muốn làm gì? Đối phó với Bạch thị rồi sau đó diễn lại trò cũ, để cổ Bạch đến tìm anh sao? Nhưng không phải vừa nãy Lộ Trạch đã nói, cô Bạch đã có con rồi, anh cần gì phải cố chấp như vậy chứ?” Chuyện tình cảm của Lý Lâm khá bình thản, lúc đến tuổi lập gia đình thì anh ta gặp người vợ bây giờ.

Vợ anh ta là một người rất dịu dàng,3tình cảm hai người vẫn luôn ổn định, kết hôn nhiều năm rồi mà cả hai hiếm khi cãi nhau.

Nhưng tình cảm của đôi bên rất tốt, cả hai đều yêu đối phương nên mỗi ngày đều rất nồng nhiệt.

Cho nên Lý Lâm khó mà hiểu được sự cố chấp của Thẩm Đình Thâm với Bạch Nhược Y.

Đã qua lâu như vậy rồi, đối phương cũng kết hôn từ lâu, vậy mà Thẩm Đình Thâm vẫn còn xen vào chuyện của Bạch Nhược Y, chẳng lẽ anh ấy

Nhờ thế mới giúp Lộ Trạch điều chỉnh lại cảm xúc, rồi chậm rãi lên tiếng, “Không có, nếu cô ta đến tìm anh thì sao em lại ngăn cản chứ? Hơn nữa cô ta đâu cần phải đến tìm anh, người ta còn có cả con rồi cơ mà.” “Đủ rồi!” Thẩm Đình Thâm quát, trên mặt lộ vẻ bực tức, “Tôi biết cô ta đã có con! Không cần em nhắc nhở hết lần này đến lần khác.” Trong năm năm qua Lộ Trạch chưa bao giờ thấy Thẩm Đình Thâm có thái độ như thế này đối với mình.

Nhưng chỉ vừa mới gặp Bạch Nhược Y thì thái độ của anh đã trở nên ác liệt như vậy.

Lộ Trạch vừa không cam lòng vừa uất ức, cằm của cô ta còn hơi run rẩy, “Thẩm Đình Thâm! Em đã chăm sóc anh năm năm qua, người khác không biết em đã trải qua năm năm thể nào, nhưng chẳng lẽ anh còn không biết sao? Vậy mà chỉ vì Bạch Nhược Y, anh lại đối xử với em như vậy, tâm trạng của em bây giờ giống như là tình cảm chân thành của mình trong năm năm qua bị ném cho chó ăn hết vậy, anh có biết không?”

Thẩm Đình Thâm nghe những lời này nhưng không hề có bất kỳ phản ứng gì.

Thật ra anh là một người rất tuyệt tình, đặc biệt là khi đối mặt với người mình không thích.

Vợ anh ta là một người rất dịu dàng, tình cảm hai người vẫn luôn ổn định, kết hôn nhiều năm rồi mà cả hai hiếm khi cãi nhau.

Nhưng tình cảm của đôi bên rất tốt, cả hai đều yêu đối phương nên mỗi ngày đều rất nồng nhiệt.

Cho nên Lý Lâm khó mà hiểu được sự cố chấp của Thẩm Đình Thâm với Bạch Nhược Y.

Đã qua lâu như vậy rồi, đối phương cũng kết hôn từ lâu, vậy mà Thẩm Đình Thâm vẫn còn xen vào chuyện của Bạch Nhược Y, chẳng lẽ anh ấy

muốn Bạch Nhược Y đã kết hôn lại quay trở về bên cạnh anh ấy một lần nữa? “Tôi lại muốn cố chấp đấy!” Thẩm Đình Thâm giơ tay lên rồi nắm chặt lại thành nắm đấm, khiến mu bàn tay hiện lên cả gân xanh, “Tôi đã từng nói, kể cả xuống địa ngục cũng phải kéo cô ta đi cùng.” Thấy Thẩm Đình Thâm kiên định như vậy, Lý Lâm cũng không nói thêm gì nữa.

Chẳng qua anh ta chỉ cảm thấy, tấm chân tình trong năm năm qua của Lộ Trạch đã trao nhầm người thôi.

Hóa ra ngay từ lúc đầu Lộ Trạch đã là một người ngoài cuộc, mặc kệ cô ta làm cái gì, vĩnh viễn cũng không thể chiếm được trái tim của Thẩm Đình Thâm.

Lý Lâm bật máy tính lên, bắt đầu từ các đơn vị để điều tra tin tức Bạch Nhược Y, chẳng mấy chốc đã có được tư liệu của cô.

Đó là tài liệu mà Thanh Chấp mới gửi về, phía trên đó có một tờ đăng ký kết hôn cực kỳ dễ thấy, lông mày Lý Lâm nhíu chặt lại, “Cô Bạch đã kết hôn từ năm năm trước...

Ngày ghi trên giấy chính là kết hôn tại Nhật Bản.

Cô ấy từ Nhật Bản về đây cũng hơn nửa tháng rồi...” “Hơn nửa tháng.” Bờ môi mỏng của Thẩm Đình Thâm hiện lên một đường cong lạnh lùng, “Điều tra thử tình huống công ty nhà họ Bạch, dùng cách nhanh nhất để khiến công ty này sụp đổ.

Tôi có thể âm thầm nâng Bạch thì lên thì cũng có thể vùi nó xuống.” “Anh thật sự muốn làm như vậy sao?” Lý Lâm xác nhận lại một lần nữa vì anh ta cảm thấy không cần thiết.

“Đương nhiên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.