Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan
Trans: Ying Ying
–
Chương 02: Nam nhân trong thang máy
Rất may là không phải giờ cao điểm nên trên đường không bị kẹt xe, Y Bạch đi chuyến đi này cũng coi như thuận lợi, chưa tới 20 phút đã đến tòa nhà của công ty chị Trương, đánh xe qua bên đường tìm một chỗ đậu, cậu xuống xe mở cửa ghế sau cầm theo các túi đựng bánh bước vào tòa nhà được thiết kế hiện đại.
Tòa nhà Gia Phong nằm trên đại lộ Phố An, tuy không phải là tòa nhà cao nhất, nhưng lại bắt mắt nhất, với hình dáng cầu kỳ không theo bất cứ quy tắc hình học nào, được bao bọc bởi những mảnh kính lớn màu lục và các đường vân thép sáng, kiến trúc lồi lõm trên các mặt cắt đã tận dụng nguyên lý quang học khiến ánh sáng khi chiếu vào có thể tạo ra nhiều màu sắc khác nhau, bóng của bầu trời xanh cùng những đám mây được rọi lên bức tường thủy tinh tựa như một khối ma phương lớn. Có người nói tòa nhà này được thiết kế bởi công ty chị Trương và sau khi xây xong công ty bọn họ cũng chuyển vào.
Y Bạch sải chân bước vào tòa nhà Gia Phong, đăng kí tại cửa bảo an rồi hòa vào dòng người tìm được thang máy. Trước cửa thang máy còn khá đông người, có lẽ còn phải chờ thêm 2 phút nữa, cậu lấy điện thoại ra nhìn tin nhắn, đột nhiên khung chat hình mèo Garfield đập vào mắt cậu
"Tiểu Bạch ca, địa chỉ cụ thể của chị Trương là: số 1107 Tòa nhà Gia Phong, công ty TNHH Thiết Kế Kiến Trúc Thanh Việt. Chuyện trong cửa tiệm anh cứ yên tâm giao cho bọn em, ngày mai gặp lại ( ^_^ )/~~"
"Đinh" đúng lúc thang máy trước mặt đã đến, Y Bạch nhét điện thoại vào túi quần, cẩn thận ôm lấy các túi bánh đã được đóng gói kỹ, trong thang máy cùng đi lên với cậu có không ít người. Ba chiếc gương bên trong phản chiếu lên hình ảnh của những người xung quanh, bọn họ người thì mặc âu phục giày da, người thì mang giày cao gót, lẫn trong đó chỉ có một mình Y Bạch là một thân áo T-shirt trắng cùng quần jean, trông như một cậu học sinh đi nhầm vào đây, căng thẳng ôm lấy túi đồ, mắt nhìn thẳng.
Không thể ấn nút chọn tầng. . . . . Không biết có ai trong đây cũng lên tầng 11 không a! Muốn nhờ anh chàng tóc quăn kia ấn giúp quá. . . . Còn chưa kịp mở miệng đã thấy đối phương nghe điện thoại, cau mày nhỏ giọng bắn một tràng tiếng Anh. "O__O" Ầy hay là thôi đi, tầng 11 cũng còn khá xa, lát nữa tự mình ấn cũng được.
Cứ như vậy liên tục ngừng mấy tầng, vài người phía trước đã rời đi dần, Y Bạch như một con chuột túi mẹ ôm con, chậm rãi chờ đến phiên mình ấn nút, thời điểm thang máy dừng ngay tầng 8, Y Bạch đã thuận lợi vượt qua được chàng trai kế bên, một tay ôm lấy túi đồ lớn để trên đầu gối, một tay khác từ từ chọt vào nút tầng 11, đúng lúc cửa thang máy mở ra lại có thêm một người vội vã bước vào, thế là hai ngón tay cùng lúc chọt vào nút tầng 11, nhưng ngón tay trắng nõn của Y Bạch lại bị ngón tay kia đè lên, sức lực rất lớn!
Đồng chí Y Bạch vì tránh né, nhất thời đã quên mất dáng đứng hiện tại của mình, trong nháy mắt liền mất cân bằng khiến túi đồ lớn lung lay, một bàn tay ấm áp như than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi đột nhiên đặt lên vai Y Bạch, giữ chặt lấy cậu khiến túi đồ lớn dần ổn định lại, bên tai đồng thời nghe thấy giọng nói trầm thấp.
"Cậu không sao chứ. "
Dựa vào đôi tay này điều chỉnh lại tư thế, Y Bạch bất giác ngẩng đầu "A"
Khoảng cách giữa hai người ban đầu vốn là một cao một thấp, nhưng khi cậu vừa ngẩng đầu lên trong nháy mắt khoảng cách đó đã được kéo gần, vô tình chạm phải ánh nhìn chăm chú của đối phương, ừm, làm sao hình dung đôi mắt kia nhỉ, sâu thẳm không thấy đáy rồi lại bình tĩnh không gợn sóng, lông mày hơi nhíu lại cho thấy chủ nhân của nó cũng đang quan tâm đến mình.
"Ồ! Cảm ơn cảm ơn, thật xin lỗi a, không có chuyện gì đâu!" Y Bạch hoàn hồn, lập tức cảm thấy cổ mình như bị thiêu đốt, cậu vừa nói cái gì a?
Chủ nhân của đôi mắt kia đột nhiên phát ra tiếng cười trầm thấp, ánh mắt vừa bình tĩnh lại lộ ra nét vui vẻ, dường như cảm thấy dáng vẻ hoảng loạn của Y Bạch vô cùng đáng yêu.
Anh chàng tóc quăn phía trên đang ấn nút chọn tầng, tựa hồ nghe thấy âm thanh lạ, liền cầm điện thoại mờ mịt quay sang hướng bọn họ liếc mắt nhìn một cái, miệng vẫn nói không ngừng, nhưng ánh mắt đang quan sát vẻ mặt nam nhân bên cạnh Y Bạch, rồi lại nhìn tới cánh tay đang ôm lấy cậu của nam nhân, lẳng lặng do dự một chút, sau đó thu hồi ánh mắt tiếp tục nghe điện thoại của mình.
Nhìn thấy đôi mắt mang đầy ý cười của đối phương, Y Bạch lần thứ hai ngẩn người, cậu thậm chí đã quên mất cánh tay đang ôm lấy mình của người kia, khoảng cách hai người rất gần, mà Y Bạch lại là thợ làm bánh nên mũi rất nhạy bén, cậu ngửi thấy trên người nam nhân này có một mùi hương vô cùng dễ chịu, đó là mùi nước hoa nam mát lạnh hòa lẫn cùng hương quả quýt tựa hồ còn có mùi vị của bánh ngọt, chính cậu cảm thấy mình đang bị mùi thơm này bao vây, Y Bạch có điểm say rồi, đầu óc bây giờ chỉ toàn là bùn nhão, ừm, mùi bánh ngọt đó có lẽ là do túi bánh trên tay mình truyền tới.
Bánh ngọt!
Rất nhanh cậu đã tỉnh táo lại, thang máy cũng vừa vặn "Đinh" một tiếng như nhắc nhở đã đến tầng 11, nam nhân bên cạnh lặng lẽ thu hồi cánh tay đang ôm lấy Y Bạch rồi bước ra khỏi thang máy, Y Bạch cũng nhanh chóng ôm túi đồ lớn đi theo sau, nối đuôi theo cậu là gã đeo kính nghe điện thoại. Ba người đồng thời đi về hướng cửa kính lớn, nhìn qua cửa kính có thể thấy được bên trong có một mảnh tường xanh biếc với đủ loại cây xanh, lẫn trong màu xanh là những tán lá màu sắc nổi bật được đặt xen kẽ tạo thành dòng chữ "Thiết kế Thanh Việt", ngoài cửa kính cũng được dán vài dòng chữ: Công Ty TNHH Thiết Kế Kiến Trúc Thanh Việt, QueenLune Architectural Design. Co. 1107 JiaFeng Center, Puan road.
–
Khi bạn thấy trai đẹp, bạn được trai đẹp đỡ bạn sẽ be like Y Bạch →_→ bé nó ngửi mùi trai thôi mà nó cũng say cho được!!! Quan ngại quá! Kiểu này thì bé thỏ sẽ tình nguyên dâng thân lên mỏ tên hồ ly kiaaa ⊙﹏⊙ Cơ mà hồ ly đã xuất hiện chưa a ~ haha.