Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan
Trans: Ying Ying
–
Chương 11: Đột nhiên xuất hiện mưa to
Mike đã sớm nghe thấy tiếng bước chân của chủ nhân, chú cún hưng phấn không kiềm chế được kích động vẫy đuôi, nằm nhoài lên cửa lồng sắt ngửa đầu, hai mắt "rưng rưng" kêu lớn.
Bác sĩ thú y mở cửa lồng, Mike như không thể chờ đợi liền chạy vội ra, liều mạng nhào lên đùi Tư Việt như muốn biểu đạt niềm hưng phấn cùng nỗi nhớ nhung của mình tới chủ nhân.
Andy vừa đến đã bị chú cún hào hứng hù sợ, bé con kéo chú mình về sau hai bước, đợi Mike bình tĩnh tâm trạng đứa nhỏ mới thấp thỏm duỗi tay xoa xoa lỗ tai xù lông của nó, nhỏ giọng làm quen: "Hi, Mike!"
"Mike, đến làm quen với Andy nào, cậu bạn nhỏ này sẽ trở thành cậu chủ nhỏ của chú đó!" Tư Việt ngồi xổm xoa xoa nắn nắn đầu xù lông của cún yêu, dắt tay Andy lên trước giới thiệu.
Mike vui vẻ lè lưỡi, tặng cho cậu chủ nhỏ một nụ hôn ướt át.
Andy không chịu nổi dựa lên người chú cười khanh khách.
Tia nắng xuyên qua tủ kính pha lê rọi vào đôi chú cháu cùng bạn cún, nam nhân một thân âu phục phẳng phiu cũng không bởi vì ngồi xổm mà lộ ra nét bất nhã, ngược lại các nếp gấp trên quần tây càng phác họa rõ ràng đường cong mạnh mẽ của đôi chân, đầy nét nam tính.
Y Bạch đang ôm Tước gia ngắm nhìn các loại đồ chơi của thú cưng, vừa quay đầu liền thấy hình ảnh hài hòa kia, cảm giác như mình đang được phơi nắng, ấm ấm áp áp lan tỏa cả người, cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Không lâu sau, Tư Việt cũng dắt dây Mike bước đến chỗ đồ chơi thú cưng, bác sĩ mang túi cỏ theo yêu cầu giao cho Y Bạch, cậu nhanh chóng trả tiền chuẩn bị cáo từ.
"Ầm ầm ầm"
Bầu trời vừa rồi còn trong xanh vậy mà bây giờ mây đen đã kéo đến dày đặc, mưa cũng dần rớt hạt.
Mưa to ào ào xả xuống khiến người ta không kịp phản ứng, từ giọt mưa nặng hạt rơi tí tách tí tách lên ô cửa kính, bầu trời mùa hè luôn thần kỳ như vậy, muốn đổi thế nào sẽ đổi thế ấy.
Y Bạch ôm Tước gia, tay cầm hai túi cỏ khô nhìn mưa rơi ào ạt bốn phía, mặt vẫn luôn lãnh đạm nhưng nội tâm đã bị mưa xả đến mông lung.
Cậu không mang dù, túi chuyên dụng của Tước gia cũng không thể đối phó với mưa lớn được, cỏ khô ướt hết cũng là vấn đề lớn!!
"Xin chào, bên ngoài đang mưa to, cậu muốn đi cùng với chúng tôi không? Tôi lái xe đến đây."
Một giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên, thật tự nhiên cắt đứt suy nghĩ rối rắm của Y Bạch.
"Sao? A! Tư tiên sinh! Tôi. . . . Không sao, tôi có thể chờ một lát, mưa tạnh rồi về cũng được, nhà tôi cách đây không xa."
"Nhìn trời có vẻ sẽ mưa rất lâu, không cần khách khí với tôi, việc này đơn giản thôi mà. Hơn nữa bé thỏ nhà cậu. . . . Bị dính nước cũng sẽ không tốt đâu." Tư Việt đã chuẩn bị đầy đủ lý do.
"Anh ơi, bé thỏ mà dính mưa sẽ bị bệnh nha, chúng ta đi cùng đi." Giọng nói non nớt mềm mại triệt để lay động trái tim Y Bạch.
Andy mờ mịt nhận được ánh mắt tán thưởng từ chú mình.
"Đúng là có chút không tốt. . . Vậy đành làm phiền hai người, tôi thực sự rất cảm ơn!"
. . . . . . . . . . . . .
Chờ đại não Y Bạch hoạt động trở lại cậu đã di chuyển ra trước cửa, tay trái cầm túi chuyên dụng của Tước gia, tay phải nắm lấy bàn tay nho nhỏ của Andy, dưới chân là bạn cún tên Mike đang ngồi xổm cùng bao bao túi túi cỏ khô, chờ Tư Việt lấy xe ở phố đối diện.
Dưới màn mưa, nhìn thấy Tư Việt một thân âu phục bước nhanh đến chỗ chiếc Range Rover màu đen, lên xe khởi động máy, không lâu sau đã lái đến trước mắt cậu, anh ta xuống xe lấy từ trong cốp sau một chiếc ô lớn, mở ra rồi đi đến chỗ bọn họ.
Mưa to được ô che đi, tóc hai bên trán Tư Việt đều đã thấm ướt, được anh dùng tay vuốt về phía sau để lộ ra vầng trán cao, phối hợp với âu phục bị mưa làm ướt càng thể hiện rõ khí thế nam tính, không hề hiện ra một tia chật vật nào.
Trong nháy mắt Y Bạch cảm thấy khuôn mặt vừa khôi phục bình tĩnh của mình đã phát nóng trở lại.
Tác giả có lời muốn nói: Ngao ngao! Tiểu trợ lý cừ khôi: Andy!
–
Cơn mưa định mệnh =))) Mô típ quen thuộc ghê chứ :v thôi kệ cứ nhẹ nhàng từ từ cũng được ~~ tiểu Bạch đã bị dụ lên xe sói haha