- Thưa quý vị khán giả, cuộc thi đấu được mong đợi nhất năm nay đã chuẩn bị bắt đầu. Và sau đây 8 đội xuất sắc nhất sẽ bắt đầu cuộc đấu để giành ngôi vị quán quân của cuộc thi đấu năm nay. Bắt đầu từ vị trí thứ 8, liệu họ có thể lật lại được tình thế? Hãy cùng chào đón PTX- Đi thôi_ Kaito nói nhanh rồi tiến lên phía trước
Có lẽ là mãi về sau dù nhỏ có đc hưởng 1 cuộc sống sung túc đi chăng nữa, có lẽ nhỏ sẽ ko quên đc quang cảnh ngày hôm ấy. Nhỏ bước ra trong sự cổ vũ của mọi người trên khán đài. Đó ko phải là những lời động viên hò reo mà đó lại là những lời chửi rủa cay độc. Trái lại vs đó lại là khuôn mặt bình tĩnh đến ngạc nhiên của Kaito và ánh mắt kiên định của chị Miko. Hai người họ đều ko nói một câu nào. Khán giả càng tỏ vẻ khinh bỉ, ánh mắt của họ dường như càng quyết liệt hơn. Nhỏ bất giác mỉm cười
.............
- Cảm thấy thế nào cô bé?_ Sau khi công bố thứ tự của đội, nhỏ cùng chị Miko vào phòng nghỉ của các thí sinh. Lúc này chị Miko quay sang, ánh mắt có vẻ trêu trọc hỏi
- Ko có gì_ Hờ hững_ Lúc đầu cảm thấy một chút run sợ, giờ thì đỡ hơn rồi
- Phải rồi, cái cảm giác bị mọi người quay lưng lại thật đáng sợ đúng ko? Haizz, chị quen như thế này rồi, chỉ sợ em mất bình tĩnh một chút thôi
- Em chỉ là...._Giọng nhỏ trầm hẳn đi_ Thật sự cảm thấy rất khâm phục chị. Chưa bao giờ em có được ánh mắt như của chị. Từ nhỏ đến lớn, sống trong một toà lâu đài bao bọc bốn phía đến bây giờ em ms thấy mình quả thực rất yếu đuối. Ba em dường như chẳng quan tâm gì đến em cả, lúc nào cũng chỉ công việc, công việc và công việc. Lần nào em xin tiền ba cũng cho nhưng chưa bao giờ ông hỏi rằng em cần tiền làm gì. Mẹ lại là một con người cam chịu, hình như bà phó mặc tất cả cho số phận, ba làm gì bên ngoài bà đều cắn răng ko hé một lời tỏ vẻ ko biết. Ai nhìn vào cũng đều nói em hạnh phúc nhưng mà họ thực sự ko hiểu gì cả. Em đã có lúc chỉ ước rằng mình là 1 con người bình thường, sống một cuộc đời bình thường. Em chỉ muốn như chị, sống thực vs bản thân của mình. Khi nhìn thấy ánh mắt của chị thực sự đã khiến em nhớ về mình của nhiều năm về trước. Nhớ rằng đã bao lâu mình ko nhìn mọi người bằng đôi mắt như vậy. Mình đang sống hay đang tồn tại trên thế giới này
Miko nghe những lời nhỏ nói rồi cười một cách cay đắng:
- Em sai rồi. Chị 14 năm ở game này, chỉ biết đến 2 từ” tồn tại' chứ chưa bao giờ đc sống một cách đúng nghĩa. Em nghĩ chị tốt sao?Ko đâu. Dù em vấp ngã hay thất bại, chí ít em còn có mẹ còn chị chẳng có ai cả.
- Ý chị là sao?_ Nhỏ thắc mắc
- Chị khi sinh ra là một đứa trẻ ko bình thường, sau khi ra đời chị luôn phải ở trong lồng kính. Bác sĩ nói có lẽ chị sẽ ko tỉnh lại nhưng cũng ko hẳn là chết hay nói cách khác chính là sống thực vật. Đến năm chị 4 tuổi, ba mẹ vì muốn cho chị cơ hội đc sống, họ đã đưa chị vào trò chơi này. Chị thậm chí chỉ nhìn thấy ba mẹ qua tấm màn hình lớn, thật sự chị chỉ muốn đc một lần đc ra ngoài và ôm lấy họ thật chặt
Nhỏ gần như lặng đi. Lần đầu tiên ms thấy chị Miko khóc như vậy.
Hoá ra thường ngày vẫn thấy chị Miko vui vẻ, mạnh mẽ vốn dĩ chỉ là cái bọc để che giấu quá khứ đầy đau thương của bản thân mình. Vậy mà bản thân mình chỉ cần một ai đó trêu chọc, một chút bất hoà giữa bố mẹ mà đã lăn ra khóc lóc
Đúng là ko thể nhìn người mà bắt hình dong đc. Nhỏ cười lạnh. Con gái thì làm gì có định nghĩa về 2 từ “ mạnh mẽ” chứ nếu có thì vốn dĩ đó chỉ là sự giả tạo mà thôi
Chị Miko khóc rất nhiều, phần vải trên vai nhỏ ướt đẫm. Dường như bao giận hờn, uất ức đổ dồn lên hai đôi vai đó nay đã được giải toả.
- Khóc đi chị_ Nhỏ nghẹn giọng_ Khóc hết đi chị. Để đến khi lau nước mắt mọi thứ sẽ trở lại vị trí ban đầu
.................
- Cộc...cộc......
Nhỏ đang ngồi nghĩ mông lung về những gì vừa xảy ra chợt giật mình vì tiếng gõ cửa. Quay sang chị Miko, nhỏ thấy chị đang ngủ, bình yên lạ kì chỉ là đôi mắt vẫn vương vài giọt lệ
Đang tính im lặng để người ấy tự đi thì bên kia cánh cửa cất lên tiếng nói:
- Yukina, Miko....
Haizz, nhỏ chép miệng. Lại là cái tên thần kinh đó. Tại sao đến đúng lúc này cơ chứ. Nhỏ lau vội mấy giọt nước mắt trên mặt chị Miko. Làm sao bây giờ, mắt vẫn còn đỏ. Tên đó nhìn qua là biết ngay, giải thích thế nào đây
- Tôi vào đây_ Tiếng nói vừa vang lên, cánh cửa đc bật mở
Kaito bước vào phòng, đang định nói gì đó thì bắt gặp vẻ mặt đần ko tả nổi của nhỏ, nhíu mày. Rồi như một phản xạ, cậu quay sang người đang ngồi bên cạnh hỏi:
- Cô ấy sao vậy?
- Cô ấy? Ai cơ?_ Nhỏ bắt đầu hốt hoảng
- Trong phòng này chỉ có 3 người. Tôi ko hỏi cô chẳng nhẽ tôi hỏi tôi?
Đột nhiên, nhỏ mỉm cười chỉ sang bước tường bên cạnh hồ hởi nói:
- Chị ấy bị va đầu vao tường nên khóc
- Va đầu vào tường?_ Kaito hoài nghi
- Phải, đau quá nên ms vậy. Sao anh ý kiến gì?
Kaito cười mỉm. Cái lí do củ chuối đó ai mà tin. Mặc dù vậy, cậu vẫn nói:
- Ra ngoài một chút, để chị ấy lại đây đi
- Uk
.........................................
- Cô ấy kể chuyện gia đình cho cô hả?_ Kaito đang đi đột ngột hỏi
- Sao anh biết?_ Nhỏ ngạc nhiên
- Ngoài chuyện đó ra cô ấy ít khóc lắm
- Uk, tội nghiệp chị ấy thật. Còn ko biết mặt cha mẹ cx như thế giới bên ngoài nữa
- Thật ra ko chỉ vậy đâu_ Kaito ngập ngừng
Kaito đưa cho nhỏ 1 bức ảnh hình như đã rất cũ. Trong ảnh là chị Miko hồi tầm 5,6 tuổi bên cạnh là người phụ nữ lạ
- Đây là....
- Người phụ nữ này là Ran. 10 năm trước ba ấy là một trong Thập đại pháp sư mạnh nhất của SAO. Miko là học trò của bà ấy. Nhưng ko đơn thuần chỉ là quan hệ thầy trò đâu, bà quan tâm Miko như con gái nên Miko rất quý bà ấy
- Oa, bà ấy xinh thật
- Rồi khoảng 2,3 năm sau, bà ấy bị đổ tội giết 1 người vô tội trong SAO. Từ đó, mọi người bắt đầu tỏ vẻ khinh thường bà ấy và cx vì thế mà Miko cx bị vạ lây. Mọi người gọi cô ấy là con gái của kẻ phản bội. Ko những thế, do ko chịu đc sức ép của mọi người, Ran đã tụ tử để lại Miko. Đó là thời gian cô ấy khủng hoảng nhất.
- Vậy.....
- Uk, đứng sau là Sky. Họ cố ý đổ tội cho Ran
- Thật quá đáng_ Nhỏ tỏ vẻ bất bình
- Uk, sau đó cô ấy đã bị Sky lợi dụng 1 thời gian. Khi biết đc sự thật, cô ấy đã bỏ trốn và gia nhập PTX
- Ra là vậy. Hằn nào cứ mỗi lần nhắc đến Sky chị lại nổi xung như vậy
- Uk... Cô ấy muốn trở thành 1 pháp sư giỏi để rửa oan cho Ran nhưng..........
Kaito đang nói thì có 1 tiếng hét động trời vang lên
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Nhỏ và Kaito ko hẹn mà chạy về phòng. Ko phải nó phát ra từ phòng chị Miko hay sao chứ???