Mộc Tử Đình mở mắt, đập vào mắt cô là một khoảng không gian tối đen như mực. Cảm giác âm u này quả thật là khiến lòng người khó chịu đến mức ám ảnh.
Mộc Tử Đình nhíu nhíu chân mày, gương mặt thanh tú thấp thoáng hiện ra thần sắc hoài nghi. Cô theo bản năng vươn tay, nhẹ nhàng chạm lên dấu ấn con át quỷ in hằn trên trán. Tại đó lúc này vẫn còn ẩn ẩn lưu lại một tia đau đớn triền miên không dứt. Cảm giác vô cùng quen thuộc này khiến cô ngay lập tức biết bản thân mình hiện đang ở chỗ nào.
Xem ra, vẫn là trong lúc cô ngủ say vô ý thức, cấm địa đã tự động mở ra. Thời gian gần đây, tần suất cô vô thanh vô thức xuất hiện trong cấm địa ngày càng dày đặc.
Điều đó hẳn là không phải chuyện thoải mái gì!
Thử hỏi, làm gì có ai thích bản thân mình bị khống chế đâu. Ngay cả khi đó chỉ là một yếu tố thần thoại!
Mộc Tử Đình thờ dài một hơi, cô đưa tay vào túi, chậm rãi lấy ra đao diệt quỷ. Theo thói quen cài chiếc vòng nối với chuôi đao vào cổ tay.
Vòng tay bàng bạc phát ra một thứ ánh sáng huyền linh nhè nhẹ, kim loại lạnh lẽo truyền vào từng tế bào xúc giác khiến Mộc Tử Đình tự nhiên run lên một cái. Cô cứ như vậy nhớ đến một đêm tối cũng âm u thế này. Người đàn ông đó cũng cài chiếc vòng vào tay cô. Cảm giác lúc ấy so với bây giờ thế nhưng không khác nhau là mấy. Nói thế nào nhỉ? Ngoài cảm giác lạnh ra thì chính là... Rung động?
Mộc Tử Đình suy nghĩ tới đây thì ngẩn người nghệt mặt ra. Đợi đến lúc cô hồi thần vội vã lắc mạnh đầu nguầy nguậy.
Thật không tốt!
Hôm nay cô đến cùng là bị cái gì. Đột nhiên lại suy nghĩ đến người đàn ông kia. Nhất định là bị anh ta làm hại.
Phải biết rằng, anh ta cũng không phải người bình thường. Chí ít, so với cô đã là mạnh hơn rất nhiều!
Mộc Tử Đình tháo vòng đeo tay, cầm theo đao diệt quỷ đi một vòng xung quanh không gian cấm địa. Cuối cùng cũng dừng lại trước một vách tường đá dựng đứng vô cùng vững chắc.
Mộc Tử Đình vươn tay chạm nhẹ lên vách tường đá. Nhẹ nhàng di chuyển ngón tay vuốt ve hình đao diệt quỷ chìm xuống trên vách đá.
So với địa cầu của loài người, Mộc Tử Đình càng quen thuộc với nơi này. Nó không phải vì nơi đây chỉ bó buộc trong một khoảng diện tích nhỏ hẹp. Trên tất cả, nơi đây là nơi lần đầu tiên cô thức tỉnh bản năng Thợ Săn Quỷ, cũng là nơi cuối cùng người cha vĩ đại của cô kết thúc cuộc đời.
Mộc Tử Đình nuốt lại tiếng thở dài, đem đao diệt quỷ đặt vào hình chìm trên vách đá. Đao diệt quỷ và hình chìm vừa khít. Trên thân đao từ từ phát ra ánh sáng vàng kim vô cùng chói mắt chạy dọc từ chuôi đao đến mũi đao.
Vách tường đá không thua kém bắt đầu rung chuyển. Đầu tiên là hơi nhẹ, sau đó mới dần dần mạnh lên. Vách tường cũng theo di chuyển, quay một vòng để lộ ra một lối đi hẹp dẫn vào một không gian mới.
Bên trong mới chân chính là cấm địa thực thụ!
Mộc Tử Đình quen thuộc bước vào trong. Không gian bên trong rất hẹp. Có một tảng đá cao mài nhẳn mặt trên làm chỗ nhật định. Tảng đá nối liền với vách tường hai bên. Từ chỗ này đến với vách đá vừa nãy không quá năm bước chân. Đối diện với cô lúc này chính là đao diệt quỷ không ngừng toả ra ánh sáng.
Đao diệt quỷ chính là chìa khoá mở ra cấm địa!
Mộc Tử Đình ngồi lên tảng đá. Cô khoanh chân làm tư thế ngồi thiền. Rèm mi chớp nhẹ khép hờ hừng che đi đồng tử u tĩnh.
Khi Mộc Tử Đình nhắm mắt, từ dấu ấn con át quỷ trên thanh đao càng phát ra ánh sáng chói mắt. Thậm chí là bốc ra hơi khói hình thành một dải màu kim sắc vô cùng chói mắt.
Dải màu kim sắc này chính là năng lượng tích trữ từ linh hồn của quỷ dung nhập vào trong thanh đao. Nó chính là năng lượng tối cần thiết dùng trong quá trình thăng cấp của thợ săn quỷ. Trao đổi năng lượng thông qua dấu ấn con át quỷ màu vàng kim trên trán mỗi thợ săn quỷ.
Mộc Tử Đình nhíu chân mày. Bước đầu tiếp nhận năng lượng sẽ rất đau đớn. Nhưng chịu đựng một chút sau đó sẽ lập tức tốt đẹp. Cô đã trải qua thăng cấp rất nhiều lần, một lần so với một lần lại càng thêm đau đớn. Bất quá đau đớn như vậy vẫn nằm trong phạm vi cô có thể tiếp nhận được.
Đau đớn thăng cấp cũng là một loại thử thách lớn mang tính quyết định đối với một thợ săn quỷ. Một thợ săn quỷ muốn trở nên cường đại nhất định phải chịu đựng thử thách!
Mộc Tử Đình hít thở thật sâu. Cơn đau đớn từ mãnh liệt đã từ từ giảm đi. Cô bắt đầu cảm nhận được sức mạnh dần dần lan toả trong cơ thể của cô. Lúc này, chỉ còn một tầng mỏng manh nữa cô liền lập tức có thể thăng cấp.
Thời gian thấm thoắt trôi đi...
Trải qua ba ngày ở cấm địa, Mộc Tử Đình rốt cuộc đã thăng cấp thành công.
Cô từ từ mở mắt. Trải qua ba ngày không ăn không uống, cô vẫn không cảm thấy mệt mỏi. Có lẽ, thăng cấp đã tự động cung cấp năng lượng vào cơ thể cô.
Chỉ là rất nhanh cô liền phát hiện ra có điều bất thường. Trong cấm địa có nhiều hơn một hơi thở lạ lẫm. Điều này... Làm sao có thể?
Mộc Tử Đình ngay lập tức cảnh giác đi lên, cô đứng bật dậy, nhanh nhẹn rút ra đao diệt quỷ trực tiếp xoay người, quát to.