Đến nơi anh dừng chân tại một vùng đất ngoại ô phía sau thành phố.Nơi đây thật yên bình nhưng sau sự yên bình đó chổ này đã từng xảy ra không ít những vụ cướp, và những trận thanh toán đẩm máu bằng súng đạn. Trước kia vùng đất này là nơi ở của rất nhiều trùm Mafia khét tiếng.Nhưng sau vụ cướp làm nên tên tuổi của một ông trùm,thì bỗng nhiên vùng đất này trở lại yên bình một cách lạ thường.Có người nói ông trùm này đã cướp hơn 2 tấn vàng.Và mọi hoạt động của ông ta không hề để lại một chút dấu vết,cảnh sát thành phố đã lật đi lật lại hồ sơ vụ án nhưng cuối cùng họ cũng phải bó tay.Và cho vụ án này vào danh sách những vụ án khó nhất trong thế kỷ,và cho đến bây giờ không ai biết mặt ông trùm cũng như số vàng mà ông cùng với băng nhóm cướp được.Những thông tin này được Hatake nắm rất chắc, anh tin rằng với tài năng suy luận của mình có thể sẽ đưa ông trùm ra ánh sáng.anh lại phóng xe thêm vài trăm mét để đến một nơi hẻo lánh ở đây có một quán rượu nhỏ, anh ghé vào trong quán rồi tìm một góc tối gần quầy rượu và ngồi xuống móc trong túi ra một gói thuốc và ngồi hút.Ông chủ nhìn anh khẽ cười hỏi.- Cậu dùng gì?
Hatake nhả khói trong miệng ra và đáp.
-Cho một ly vodka.
ông chủ nhìn anh một hồi lâu rồi ông đặt lên bàn ly vodka như anh đã yêu cầu, và nói
- Cậu không phải là người ở đây đúng ko.
Hatake thấy làm lạ anh ko giả vờ mà nói thẳng
- Đúng tôi là người vùng ngoại thành vào. Ông chủ nhìn anh rồi cũng lấy trong túi mình ra một gói thuốc và hút.
- Trên đó thế nào rồi?
Hatake ngạc nhiên và cũng chẳng hiểu rõ là ông ấy muốn hỏi gì nên hỏi lại.
- Ông muốn biết về chuyện gì?
Ông chủ xiết khói hồi lâu ông nói
- Thì vụ cướp ngân hàng mấy tháng nay đã ra sao rồi.
Hatake nhớ lại là vụ ngân hàng lớn,gần thành phố bị cướp mà anh đã bắt sống hết cả động bọn và kẻ chủ mưu vài ngày trước.
- Vụ đó được giải quyết xong rồi ông ko xem tin tức à.
Ông chủ cười và nói
- Ko phải ko xem mà khổ nỗi Tivi bữa đó hư nên cũng chả theo dõi được gì.
Ông chủ lại nhìn anh bằng một cái nhìn,khác và ông đã phát hiện ra một điều gì đó
- Cậu là dân săn tiền thưởng à.
Ông chủ hỏi một cách bất ngờ khiến.Hatake khó xử anh định dấu chuyện mình là thợ săn tiền thưởng để làm nhiệm vụ nhưng không ngờ.
- Sao ông biết tôi là dân săn tiền.
Ông cười to và nói theo cách mình thấy.
-từ lúc cậu vào đây sau lưng lúc nào cậu cũng cộm một vật gì đó thì phải.
Hatake cười,cùng với khói thuốc
- Đúng là ông tinh mắt thiệt ở đây có chỗ nào bán đạn cho khẩu PSM này ko.
Ông chủ hiểu ý nên cuối xuống một góc bàn,lấy ra loại đạn như anh yêu cầu
- Như ý muốn nhé đạn 5.45x18mm.
Có loại đạn nhưng Hatake đã yêu cầu anh bắt đầu rời quán rượu nhỏ,và ông chủ thân thiện rồi lại leo lên chiếc môtô đi tiếp anh không lo lắng gì về việc mình có còn sống để quay về hay không vì anh luôn tin rằng cái ác thế nào cũng sẽ bị đánh bại vừa chạy xe anh vừa hút thuốc dù biết là độc nhưng vì anh có 1 nỗi buồn không thể quên được nên khói thuốc sẽ giúp anh quên đi những nỗi buồn mà anh đã trải qua cuộc sống bế tắc đã đẩy anh vào nghề sinh tử như thế này mục đích chính của anh hiện tại không phải là tiền mà là để làm sáng tỏ một việc quan trọng mà anh đang mang trong lòng mình